Bạch cô nương yêu trồng trọt nặn thuốc viên nơi biên trấn nhỏ - Chương 183: --- Bị ngâm cho choáng váng

Cập nhật lúc: 2025-11-25 06:49:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ôn Cẩn Chi ở bàn đá ngoài sân uống , chờ Bạch Trà .

 

chờ nửa canh giờ , Bạch Trà vẫn khỏi hồ, Ôn Cẩn Chi thể yên, liền sai tìm Dung thẩm.

 

Ai ngờ Dung thẩm ngoài đào rau dại, để lát nữa bánh trứng rau dại cho bọn họ.

 

Không tìm thấy , Ôn Cẩn Chi đành đến cửa, cúi đầu gọi Bạch Trà.

 

“Trà Trà, nàng xong ? Suối nước nóng tuyệt đối ngâm quá lâu.”

 

Ai ngờ Ôn Cẩn Chi đợi một lúc, cũng thấy Bạch Trà trả lời, nâng cao giọng gọi thêm nữa.

 

“Trà Trà, nàng thấy thì trả lời một tiếng?”

 

Vẫn hồi đáp, Ôn Cẩn Chi chút hoảng hốt, chẳng kịp nghĩ gì khác, liền bước .

 

Đẩy cửa bước , liền thấy Bạch Trà hai tay gối lên thành hồ, bất động.

 

“Trà Trà!”

 

Ôn Cẩn Chi lập tức nhảy xuống nước, ôm Bạch Trà lên, dùng y phục quấn lấy nàng, chạy căn phòng bên trong, đặt nàng lên giường.

 

Sau đó, cho nàng uống chút nước ấm, Bạch Trà uống xong liền mơ mơ màng màng tỉnh .

 

Nhìn thấy Ôn Cẩn Chi mắt, nàng chút kinh ngạc, buột miệng hỏi.

 

“Ôn Cẩn Chi, cũng ngâm suối nước nóng !”

 

Bạch Trà xong mới nhận còn ở trong suối nước nóng nữa.

 

”Không đúng, ở đây, chẳng đang ngâm suối nước nóng ?”

 

Ôn Cẩn Chi thấy Bạch Trà cuối cùng cũng tỉnh , hai tay ôm lấy nàng, trái tim treo lơ lửng mới yên xuống, nàng xong thì chút dở dở .

 

“Ta ở bên ngoài gọi nàng, nàng trả lời, chẳng bảo nàng đừng ngâm quá lâu ? Lần đầu ngâm, ngâm lâu quá dễ choáng váng, nàng ngất xỉu ở thành hồ, đành đưa nàng về phòng. Đều tại , nên gọi nàng ngâm suối nước nóng.”

 

Bạch Trà lúc đầu vẫn còn choáng váng, nhưng những lời Ôn Cẩn Chi nàng vẫn hiểu.

 

“Sao thể trách , là do tự ham chơi!”

 

Bạch Trà cảm thấy Ôn Cẩn Chi ôm quá chặt, bèn chọc chọc lưng .

 

“Kia, thể nới lỏng tay chút , chút thở nổi.”

 

Ôn Cẩn Chi lúc mới nới lỏng Bạch Trà , khi buông nàng , mới nhớ Bạch Trà chỉ mặc y phục lót, vội vàng .

 

“Trà Trà, nàng ở đây chờ một lát, lấy thêm một bộ váy nữa đến.”

 

Ôn Cẩn Chi xong, liền như chạy trốn mà ngoài, còn suýt chút nữa ngã vì vấp ngưỡng cửa, cuối cùng còn quên đóng cửa phòng cho Bạch Trà.

 

Bạch Trà cũng nhớ khi ngâm suối nước nóng chỉ mặc y phục lót, hơn nữa là Ôn Cẩn Chi ôm lên, chẳng

 

Nàng đột nhiên chút hổ, kéo chăn trùm kín đầu, thật là mất mặt quá!

 

Ôn Cẩn Chi ướt sũng trở về lấy y phục, Tiểu Vũ thấy.

 

“Chủ tử, đây là rơi xuống nước ?”

 

Tiểu Vũ vội vàng lấy y phục cho giặt, nhưng Ôn Cẩn Chi sang phòng bên cạnh chọn một bộ váy định .

 

Tiểu Vũ vội vàng nhét một bộ y phục tìm thấy tay , Ôn Cẩn Chi thuận tay nhận lấy, thẳng mà ngoảnh đầu .

 

“Chủ t.ử vội vã như gì, y phục ướt cũng .”

 

Tiểu Vũ gãi gãi đầu, đó dường như nghĩ điều gì.

 

Chủ t.ử hình như là ôm một bộ váy nữ? Ở đây thể khiến chủ t.ử đưa y phục, chỉ thể là Bạch cô nương .

 

Chẳng lẽ Bạch cô nương và chủ t.ử cùng rơi xuống nước ?

 

Tiểu Vũ mở rộng trí tưởng tượng, nghĩ đủ loại tình huống thể xảy , còn chạy bếp xem Dung thẩm về , dặn bà nấu một ít canh gừng để sẵn.

 

Dung thẩm vặn trở về, Tiểu Vũ chủ t.ử và chủ mẫu tương lai rơi xuống nước, cần nấu canh gừng để sẵn.

 

chút lo lắng chút nghi hoặc, Bạch cô nương đang ngâm suối nước nóng ? Sao rơi xuống nước cùng chủ t.ử , Dung thẩm dường như nghĩ điều gì.

 

Bà nở một nụ , chủ t.ử và chủ mẫu tình cảm thật , Tiểu Vũ ngớ ngẩn lắc đầu, tay vẫn ngừng chuẩn canh gừng.

 

Tiểu Vũ hiểu nụ và cái lắc đầu của Dung thẩm là , còn sốt ruột hơn cả ? Sao giờ đột nhiên lắc đầu, cứ thần thần bí bí.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bach-co-nuong-yeu-trong-trot-nan-thuoc-vien-noi-bien-tran-nho/chuong-183-bi-ngam-cho-choang-vang.html.]

Thôi , vẫn nên tiền viện cho ngựa ăn !

 

“Cốc cốc~”

 

“Trà Trà, thể ?”

 

Ôn Cẩn Chi nhẹ nhàng gõ cửa.

 

Bạch Trà lúc cũng nghĩ thoáng , dù cũng đủ mất mặt , thì cứ kệ .

 

“Khụ khụ~ Vào !”

 

Ôn Cẩn Chi đẩy cửa bước , đó đặt y phục lên bình phong.

 

“Đây là y phục mới, đặt ở đây, nàng hãy y phục ướt .”

 

Nói xong, Ôn Cẩn Chi định ngoài, Bạch Trà thấy cũng y phục, vội vàng gọi .

 

“Vậy còn , y phục của cũng ướt .”

 

Ôn Cẩn Chi giơ giơ bộ y phục tay, “Chốc nữa sang phòng bên cạnh .”

 

Bạch Trà lúc mới yên tâm, đợi Ôn Cẩn Chi đóng cửa , nàng mới xuống giường, đó phía bình phong y phục.

 

Thay xong, Bạch Trà chút tự nhiên, bởi vì bộ y phục chút vướng víu, giống với những gì nàng thường mặc.

 

Nàng đẩy cửa , phát hiện Ôn Cẩn Chi đang canh giữ xa ở cửa, hề y phục.

 

“Sao còn , tuy bây giờ trời lạnh, nhưng cũng sẽ cảm lạnh đó!”

 

“Ta ngay đây.”

 

Ôn Cẩn Chi thấy Bạch Trà xong , mới cầm y phục sang phòng bên cạnh .

 

Bạch Trà xổm đất cỏ t.ử đinh, thế nào cũng thấy quý hiếm.

 

Ôn Cẩn Chi thì thấy Bạch Trà đang xổm ở đó, liền tới, cũng xổm xuống bên cạnh nàng.

 

“Cỏ t.ử đinh cũng mới nhớ , liền dẫn nàng qua xem. Nàng thể tùy ý đến lấy, hoặc bảo Tiểu Vũ mang qua cho nàng cũng !”

 

“Vậy thì đành mặt dày nhận lấy , đợi khi T.ử Khí Hoàn, nhất định sẽ chia cho một nửa!”

 

Bạch Trà đối với Ôn Cẩn Chi hứa hẹn.

 

“Được!”

 

Để Bạch Trà cảm thấy gánh nặng trong lòng, Ôn Cẩn Chi cũng đồng ý, dù thì khi cho , cuối cùng cũng vẫn là của nàng.

 

Dung thẩm nấu xong canh gừng, tiện thể còn chiên bánh trứng rau dại, cùng một vài món tủ khác, tất cả cho hộp thức ăn, chuẩn mang đến phía suối nước nóng.

 

Đến cửa , Dung thẩm cố ý tạo chút tiếng động, đó gõ cửa, ở cửa hỏi.

 

“Chủ tử, Bạch cô nương, nô tỳ chút đồ ăn và canh gừng, ngài và cô nương dùng chút ạ?”

 

“Được ạ, đa tạ Dung thẩm!”

 

Bạch Trà lúc cũng cảm thấy đói, dậy về phía cửa!

 

Ôn Cẩn Chi cũng theo sát phía .

 

Bạch Trà đưa tay định đón hộp thức ăn trong tay Dung thẩm, nhưng Ôn Cẩn Chi nhanh hơn một bước nhận lấy.

 

Mèo Dịch Truyện

“Để ! Dung thẩm, phiền thím .”

 

“Chủ t.ử và Bạch cô nương thích là , một chút cũng vất vả.”

 

Dung thẩm hai như cặp vợ chồng nhỏ, cũng lâu, rời .

 

Ôn Cẩn Chi xách hộp thức ăn trong phòng, mới bày đồ , Bạch Trà kịp chờ đợi mà cầm đũa gắp một miếng bánh trứng rau dại.

 

“Ưm, bánh trứng rau dại một chút cũng kém của nương , thật là ngon!”

 

“Ngon thì ăn nhiều chút, đây là món tủ của Dung thẩm!”

 

Ôn Cẩn Chi đưa tay gắp thêm một đũa cho Bạch Trà.

 

Lúc , Tống Linh Lung ở kinh thành sắp những phiền c.h.ế.t , đặc biệt là cô em gái của nàng.

 

 

 

 

 

Loading...