Bạch cô nương yêu trồng trọt nặn thuốc viên nơi biên trấn nhỏ - Chương 159: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-25 06:47:33
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Quyết Tâm Tìm Đến

 

Đợi Bạch Trà , Ôn Cẩn Chi liền cùng Ôn Cẩn Văn cáo từ.

 

Vương Trân Nương còn nhiệt tình tiễn họ cửa, còn dúi cho họ ít dưa muối mới để về nếm thử.

 

Về chuyện của đại ca , khi hiểu rõ ngọn ngành, Bạch Trà định với .

 

Sáng hôm Bạch Trà liền đến tiêu cục, ngờ Mục Thanh ngoài, ở đó.

 

Ngay lúc Bạch Trà cảm thấy đường thông, thì một bước , cũng là một trong những cùng tìm đó.

 

“Muội của Nghị ca xin dừng bước, đây một phong thư, phiền chuyển giao cho đại ca . Mục đại ca hôm qua áp tiêu , nên dặn chuyển giao, đến thì tiện mang về luôn.”

 

Bạch Trà đưa tay nhận lấy, “Được ạ, chắc chắn sẽ về đưa cho đại ca ngay. Không Mục đại ca còn lời nhắn gì khác ?”

 

Người lắc đầu, “Không , Mục đại ca đại ca xem xong sẽ hiểu!”

 

“Được, phiền !”

 

Bạch Trà cảm ơn xong, phong thư trong tay, nét chữ thư xem là của một nữ tử.

 

“Nghị sư ái”? Không chừng cầm phong thư thể moi tâm sự của đại ca!

 

Bạch Trà cầm thư, mua chút bánh ngọt mới về.

 

Về đến nhà nàng đưa một hộp bánh ngọt cho Bạch Sương, tìm Bạch Nghị, lén lút kéo Bạch Nghị đến góc kho củi, còn liếc xung quanh xổm xuống.

 

Bạch Nghị những hành động của nàng cho cũng căng thẳng theo, “Trà Trà, con gây chuyện gì ?”

 

Bạch Trà giơ ngón tay lên, hiệu cho đừng gì.

 

“Đại ca đừng gì cả, đây, hôm nay gặp Mục Thanh đại ca , kể hết chuyện với , còn nhờ đưa phong thư cho .”

 

Bạch Nghị phong thư Bạch Trà lấy , đưa tay nhận lấy, lập tức tin lời , trong lòng chút bực vì Mục Thanh đại ca kể hết chuyện cho Trà Trà.

 

Chàng thở dài một : “Ta cũng giấu , nhưng từ . Mục Thanh đại ca chắc hẳn hết với . Trước đây sư phụ khi áp một chuyến tiêu, vì cứu thương nhẹ, đó đành ẩn lui, giao tiêu cục cho Mục Thanh đại ca quản lý. Rồi Người cùng tiểu sư và sư nương tìm y. Tuy sư phụ hề trách , ngược còn khuyến khích , bảo hãy cố gắng , nhưng còn mặt mũi nào ở tiêu cục nữa. Khi đó lòng yêu mến tiểu sư , nhưng kịp bày tỏ tâm ý thì xảy chuyện như , trong lòng đầy hổ thẹn, dám . Sau khi Mục đại ca khuyên nhủ, cũng thử tìm họ, nhưng đều hỏi thăm tung tích của họ, mãi cho đến gần đây sư phụ cùng sư mẫu và tiểu sư trở về quê cũ, tiểu sư cũng trở tiêu cục, chúng mới liên lạc . Mục Thanh đại ca sư phụ và sư mẫu đang tìm một nhà để gả cho tiểu sư , liền đến khuyên , bảo hãy nắm bắt cơ hội. thật sự , tất cả là vì , sư phụ mới thương, hơn nữa với bộ dạng thế xứng với tiểu sư chứ. Phong thư Mục Thanh đại ca nhờ đưa cho , chắc hẳn là phong thư cuối cùng mà tiểu sư gửi cho !”

 

Bạch Trà xong cũng chút đau lòng cho đại ca , ngờ sự tình là như .

 

“Đại ca, nếu sư phụ của bao giờ trách , nên mãi chìm đắm trong sự tự trách, nên buông bỏ mới ! Hơn nữa vị tỷ tỷ thích chứ? Ta nghĩ nên cho một cơ hội, kẻo hối hận, và nên thăm sư phụ của , chứ co ro ở đây tự ai tự oán.”

 

Bạch Nghị xong hoát nhiên khai lãng, sự hoang mang tìm thấy phương hướng mấy ngày qua, bỗng nhiên một phương hướng mới.

 

, nên hỏi cho rõ. Nếu tiểu sư cũng ý với , sẽ cố gắng hết sức để sư phụ và sư nương chấp thuận. Còn nếu nàng chỉ xem là sư , sẽ mặt bảo vệ nàng!”

 

Thấy đại ca nhà tràn đầy đấu chí, Bạch Trà trong lòng cũng chút thấp thỏm, lỡ như vị tỷ tỷ để mắt tới đại ca thì .

 

nghĩ , vị tỷ tỷ chủ động thư cho đại ca, chắc hẳn cũng hảo cảm với đại ca .

 

Bạch Nghị suy nghĩ thông suốt , cũng tâm trạng mà oán trách Mục Thanh, “Mục Thanh đại ca chẳng hứa với cho khác , giữ lời, còn dám với ! Hừ, hôm khác tìm chuyện cho nhẽ.”

 

Bạch Trà chút chột , dậy, lùi về một bước lớn.

 

“Đại ca, một chuyện, đừng tức giận nhé, thật … hôm nay thấy Mục Thanh đại ca, thư là do khác giao cho , bảo đưa cho đó, hì hì, đại ca, nương hình như việc tìm , qua xem .”

 

Dứt lời Bạch Trà liền ba chân bốn cẳng bỏ chạy, phía truyền đến tiếng gầm giận dữ của đại ca nàng, nàng chạy càng nhanh hơn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bach-co-nuong-yeu-trong-trot-nan-thuoc-vien-noi-bien-tran-nho/chuong-159.html.]

“Trà Trà!”

 

Bạch Nghị nghiến răng nghiến lợi bóng dáng Bạch Trà chạy xa, đó bất đắc dĩ khẽ.

 

Bạch Liêm và Vương Trân Nương cũng thấy tiếng Bạch Nghị la hét, trong lòng đều nghĩ nha đầu Trà Trà chọc giận Nghị ca nhi thế nào, bình thường Nghị ca nhi nỡ lớn tiếng với nàng một câu nào.

 

Bạch Sương rụt cổ , đường tỷ Bạch Trà mặt: “Trà tỷ tỷ, Nghị đường ca đang giận ?”

 

Bạch Trà Bạch Sương, “Không , đang luyện một loại võ công mới, cần hô to. , Sương nhi cần để ý nữa, giờ !”

 

Bạch Sương ngoan ngoãn gật đầu, đó Bạch Trà thấy đầu Bạch Sương một cành hoa cài đầu mới mà nàng từng thấy.

 

“Sương nhi, cành hoa cài đầu đầu thật , mua ở ?”

 

Bạch Sương sờ sờ cành hoa cài đầu, vui vẻ, “Đây là phụ mẫu mua cho đó, cũng thấy .”

 

Ồ ~ thì là nhị bá mẫu mua!

 

“Ừm, hoa cài đầu , nhưng Sương nhi của chúng vốn dĩ cũng ! Nhị bá, nhị bá mẫu cũng mắt thật !”

 

Bạch Trà thuận miệng khen thêm vài câu.

 

Sau khi dùng bữa tối xong, Bạch Nghị liền tới phòng phụ mẫu.

 

Bạch Trà tò mò đại ca thương lượng với phụ mẫu thế nào, liền cửa lén lút trộm, đến đoạn quan trọng.

 

“A tỷ, tỷ đang gì đó?”

 

Bạch Trà đầu liền thấy Bạch Quân đang nàng với ánh mắt nghi hoặc.

 

“Không !”

 

Nàng ôm Bạch Quân lên chạy nhanh như bay, đôi chân gần như chạy cả tàn ảnh.

 

Vương Trân Nương mở cửa thấy, giận đến bật , nha đầu !

 

Chờ chạy ngoài xong, Bạch Trà chút hối hận, chạy chứ, cứ thế mà , vả chuyện cũng đều rõ.

 

Bạch Quân tỷ tỷ nhà lúc thì thở phào nhẹ nhõm, lúc phiền muộn, đỗi lo lắng.

 

“A tỷ, tỷ ?”

 

Bạch Trà về phía kẻ gây họa, nhưng kẻ gây họa giờ đây đang vô tội và lo lắng nàng, khiến nàng nghẹn lời.

 

“Không , chỉ là trộm đại ca và phụ mẫu chuyện thôi, đây là hành vi , đừng học ! Đi thôi, về nghỉ ngơi .”

 

Bạch Quân xong gật đầu, lời tỷ tỷ đều đúng cả.

 

Sáng sớm hôm , Bạch Nghị liền tuyên bố xa một chuyến, thời gian trở về lẽ cần ba tuần trăng.

 

Bạch Trà lén lút nhét cho hai trăm lượng bạc, và một ít viên thuốc.

 

Chẳng bao lâu , Đồng Yên Nhiễm thấy Bạch Nghị đang ở cửa, vô cùng kinh ngạc và vui mừng.

 

“Bạch sư !”

Mèo Dịch Truyện

 

 

 

 

 

Loading...