Bạch cô nương yêu trồng trọt nặn thuốc viên nơi biên trấn nhỏ - Chương 156: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-25 06:47:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tang Mặc khựng một chút, vẫn đưa tay nhận lấy, Thập đại bổ và kẹo mắt, chút trầm mặc.

 

"Giúp cảm ơn Trà Trà và Quân ca ca."

 

Bạch Nghị vỗ vỗ vai Tang Mặc, nghiêm túc .

 

"Tiểu Mặc , tuy đại ca ngươi sẵn lòng giúp đỡ, nhưng đại ca cũng bận lắm, ngươi đúng ? Ngươi còn là trẻ con nữa, ngươi lớn , đợi khi nào gặp bọn họ thì tự , ngoan nào, bây giờ ngươi tìm một chỗ xuống, ăn kẹo , đại ca việc !"

 

Tang Mặc xong chút để ý tới Bạch Nghị nữa, Quân ca ca, nhưng vẫn gật đầu, "Vâng, Nghị đại ca!"

 

—— Vu Gia Thôn ——

 

Hôm nay Bạch Trà đến Bách Thảo Dược Thiện, để tránh Tang Mặc, mà là mấy ngày nay nàng phát hiện một chuyện thú vị.

 

Trong điền trang một khoảnh đất nhỏ, bên trong mọc một loại cây, vô tình ăn đó liền hoa mắt chóng mặt, tay chân tê dại, nhưng mấy canh giờ chuyện gì. Mấy ngày trưởng trang kể chuyện cho Bạch Trà.

 

Bạch Trà lúc đó lập tức chạy tới, cẩn thận hái một cây, trở về, đồng thời dặn dò trưởng trang cho phép khác đến gần.

 

Mèo Dịch Truyện

Trông nó chút giống Hôn Thụy Thảo ghi trong sách của ông ngoại, khi về đối chiếu, quả nhiên là Hôn Thụy Thảo.

 

Sáng sớm Bạch Trà đợi Vương Trân Nương tiệm , liền tìm một con gà trong sân, cho nó ăn loại cỏ , con gà lập tức loạng choạng lăn đất.

 

Phát hiện nó chỉ ngủ , Bạch Trà liền yên tâm, đó cho một con gà khác ăn, tức thì trong sân hai con gà, Bạch Trà tiếp tục quan sát phản ứng của gà, phát hiện ngoài việc im bất động , hình như cũng vấn đề gì khác.

 

Cuối cùng con gà tỉnh dậy một canh giờ, tiếp tục tung tăng chạy nhảy, một chút dấu hiệu trúng t.h.u.ố.c cũng .

 

Sau mấy ngày thử thử , nàng phát hiện những cây cỏ tác dụng và động vật chóng mặt, tê liệt, hôn mê. Nàng tự nếm thử một chút, phát hiện cơ thể quả thực sẽ tê liệt trong thời gian ngắn.

 

Nếu như , thì nàng thể mấy viên t.h.u.ố.c nhỉ.

 

Nghĩ là , Bạch Trà tự nhốt trong phòng, mãi đến tối, Bạch Trà mới mấy viên thuốc, còn đặt tên cho t.h.u.ố.c là "Vựng Vựng Hoàn".

 

Sau khi đóng gói đồ đạc xong, nàng định ngày mai sẽ mang cho Ôn Cẩn Chi xem.

 

Thấy trời còn sớm, Bạch Trà vội vàng bếp chuẩn bữa tối.

 

Từ trong chum lấy một con cá nhị bá tặng, rửa sạch rán, đó cho nước và một nắm nấm khô , hầm một nồi canh cá tươi ngon.

 

Nàng còn xào một đĩa thịt ba chỉ hun khói với tỏi tây, cuối cùng còn vườn hái chút rau, hấp một món trứng hấp.

 

Cuối cùng, một bàn đầy ắp thức ăn bày , Vương Trân Nương và Bạch Liêm bọn họ cũng về đến.

 

"Hừm, thơm quá~"

 

Bạch Nghị còn cửa ngửi thấy mùi thơm, lập tức nhanh chóng dọn dẹp đồ đạc .

 

Bạch Quân cũng lanh lợi chạy bếp, "A tỷ, thơm quá nha~"

 

Bạch Trà dùng đũa gắp một miếng lạp xưởng đặt miệng y: “Mau rửa tay, thể dùng bữa . A tỷ còn hấp trứng, nấu canh cá nữa đấy!”

 

Bạch Quân xong liền sáng mắt, y thích những món ăn A tỷ nấu, lập tức chạy ngoài rửa tay.

 

Sau khi dùng bữa no nê, Bạch Quân ngày mai phu t.ử cho họ nghỉ một ngày, y tìm Cẩn Văn ca ca cưỡi ngựa, vì hẹn .

 

Bạch Trà nghĩ, ngày mai nàng cũng tìm Ôn Cẩn Chi, thì nàng tiện thể dẫn Quân ca nhi tìm Văn ca nhi luôn.

 

Sáng sớm hôm , Bạch Trà đóng gói kỹ t.h.u.ố.c viên dẫn Quân ca nhi đến Tống phủ.

 

Ôn Cẩn Văn đợi sẵn ở cửa, y cũng sớm với đại ca rằng hôm nay y sẽ nghỉ ngơi, dẫn Quân ca nhi cưỡi ngựa.

 

Ôn Cẩn Chi thấy gần đây y biểu hiện ngoan, mà phu t.ử cũng y tiến bộ nhiều, liền còn gò bó y nữa.

 

“Trà Trà tỷ tỷ, Quân ca nhi, hai đến ! Trà Trà tỷ tỷ cùng ?”

 

Ôn Cẩn Văn đầy mong đợi Bạch Trà, Bạch Quân cũng nàng.

 

Nhìn hai đôi mắt tràn đầy mong đợi, Bạch Trà cảm thấy đành lòng từ chối, dù đưa t.h.u.ố.c mới cho Ôn Cẩn Chi xong thì nàng cũng còn việc gì, cùng luôn nhỉ?

 

“Được thôi, nhưng việc cần tìm đại ca của , chắc một lát nữa mới thể cùng hai !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bach-co-nuong-yeu-trong-trot-nan-thuoc-vien-noi-bien-tran-nho/chuong-156.html.]

 

Bạch Quân và Ôn Cẩn Văn Bạch Trà đồng ý, liền reo hò vui mừng.

 

Ôn Cẩn Văn sợ chậm trễ thời gian, liền kéo Bạch Trà chạy trong sân của đại ca y.

 

“Đại ca, Đại ca, mau đây!”

 

Tiếng kêu chỉ gọi Tiểu Vũ đến, mà còn thu hút sự chú ý của một gia nhân.

 

Tiểu Vũ đón : “Tiểu công tử, Bạch cô nương, Quân ca nhi, các vị cưỡi ngựa ? Chủ t.ử việc, e là thể cùng các vị .”

 

“Không tìm đại ca, là Trà Trà tỷ tỷ việc tìm đại ca.”

 

Tiểu Vũ Ôn Cẩn Văn là Bạch Trà tìm công tử, cũng dám chậm trễ, đưa trong, mời Ôn Cẩn Chi .

 

Không lâu , liền thấy Ôn Cẩn Chi chậm rãi bước tới.

 

Bạch Trà cũng nhanh chóng giao t.h.u.ố.c cho Ôn Cẩn Chi để cùng họ cưỡi ngựa, bèn vắn tắt mà đưa t.h.u.ố.c viên cho y.

 

Ôn Cẩn Văn bên cạnh lắng , đôi mắt đảo qua đảo : “Trà Trà tỷ tỷ, thể cho một viên !”

 

“Không .”

 

Bạch Trà còn kịp gì, Ôn Cẩn Chi từ chối .

 

Ôn Cẩn Văn bĩu môi, đột nhiên thờ ơ : “Ồ, cho thì cần nữa.”

 

Ôn Cẩn Chi cảm thấy thằng nhóc chắc chắn đang ủ mưu gì đó, đây từng thấy y lời như .

 

Thật là vì Bạch Trà lén lút hiệu cho y, nên Ôn Cẩn Văn mới dây dưa nữa.

 

Xong xuôi việc, ba cưỡi ngựa, nhưng Ôn Cẩn Chi cũng theo .

 

Ôn Cẩn Văn khó hiểu hỏi: “Đại ca thời gian ?”

 

Ôn Cẩn Chi nghiêm nghị đáp: “Bây giờ .”

 

“Thôi !”

 

Ôn Cẩn Văn đối với chuyện đại ca y đột nhiên thời gian cũng thấy lạ.

 

Khi bốn đến trường đua ngựa, Ôn Cẩn Chi liền đưa t.h.u.ố.c viên cho Tiểu Vũ, bảo sắp xếp.

 

Rồi y dẫn bốn chọn ngựa.

 

Sau khi chọn cho Bạch Quân một con ngựa con hiền lành, Ôn Cẩn Văn cũng dắt ngựa của dạy Bạch Quân cưỡi, Ôn Cẩn Chi còn sắp xếp vài hộ vệ theo.

 

Bạch Trà đủ loại ngựa, chút hoa mắt.

 

Ôn Cẩn Chi kiên nhẫn giảng giải cho Bạch Trà về các loại ngựa, cuối cùng Bạch Trà để mắt đến một con ngựa vẻ ủ rũ, lý do nàng chọn nó là vì nó giống với Tiểu Bạch, con ngựa con nàng mang về từ trong núi .

 

Ôn Cẩn Chi thấy Bạch Trà chọn con , chút tán thưởng nhãn quan chọn ngựa của nàng.

 

“Con ngựa là bảo mã, e là khó thuần phục, nhưng cô thể thử xem!”

 

Bạch Trà nghĩ đến con ngựa mà Ôn Cẩn Chi , chắc chắn là ngựa .

 

Khi Bạch Trà dắt nó , con ngựa chịu, thử vài đều dắt , Bạch Trà sang Ôn Cẩn Chi.

 

“Con ngựa đáng giá bao nhiêu? Nếu lỡ hỏng, bồi thường bao nhiêu bạc?”

 

Ôn Cẩn Chi Bạch Trà: “Nếu là cô, cần bạc.”

 

Bạch Trà tin, xác nhận một nữa, cho đến khi Ôn Cẩn Chi với nàng thật sự cần nàng bồi thường, nàng mới lấy từ trong túi thơm một cái bình nhỏ, cho ngựa uống một viên t.h.u.ố.c mê.

 

Con ngựa ăn xong liền ngã lăn đất, thè lưỡi.

 

 

 

 

 

Loading...