Bạch cô nương yêu trồng trọt nặn thuốc viên nơi biên trấn nhỏ - Chương 148: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-25 06:47:22
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tra Ra
Tối đến tề tựu đông đủ, Triệu Thúy Kiều cũng đến. Vừa tới, nàng cũng chẳng tìm việc gì để , mà kéo Bạch Thục Di sang một bên thì thầm trò chuyện.
“Nói tam , mấy năm nay em rể chắc cũng kiếm ít bạc chứ, như nhà chúng , chỉ kiếm đồng tiền xương máu, nhà Vi nhi thành vét sạch đáy nhà, mới miễn cưỡng chút của hồi môn tàm tạm.
Hạo nhi tuy cũng đính ước , nhưng lễ hỏi vẫn còn thiếu chút đỉnh. Nghe nhà gái của hồi môn hình như ít, cũng là do và đại ca con bản lĩnh, thể lo một phần sính lễ trò.”
Bạch Thục Di chỉ lẳng lặng Triệu Thúy Kiều than thở, đáp lời. Nàng tuy hào phóng với nhà, nhưng cũng ngốc, tình hình nhà đại ca nàng ước chừng cũng đến nỗi tệ lắm.
Triệu Thúy Kiều thấy nhiều như mà Bạch Thục Di vẫn phản ứng gì, trong lòng khỏi chút bất mãn.
Đại ca nhà gặp khó khăn, chẳng lẽ nên giúp đỡ một tay ?
Nàng cũng định quanh co nữa, liền trực tiếp : “Tam , Hạo nhi dù cũng là cháu trai của , thể giúp thằng bé một tay ?”
Vương Trân Nương ở một bên thấy thì chút cạn lời, đại tẩu thật sự dám mở miệng.
“Đại tẩu, tam đang ở đây, hình như nương chuyện tìm tam đó.”
Bạch Thục Di lời Vương Trân Nương, lập tức dậy theo Vương Trân Nương ngoài.
Triệu Thúy Kiều bóng lưng hai mà tức tả , Vương Trân Nương là nàng , nào cũng phá hỏng chuyện của !
Vương Trân Nương đưa Bạch Thục Di ngoài, do dự một lát vẫn lên tiếng.
“Tam , đừng đại tẩu hồ ngôn loạn ngữ, nhà đại ca đến nỗi lo nổi lễ hỏi . Nàng chẳng qua là chiếm tiện nghi của thôi. Lần nàng lợi, chắc chắn sẽ còn tìm nữa, cứ ở bên nương, đảm bảo nàng dám hồ ngôn loạn ngữ nữa.”
Bạch Thục Di Vương Trân Nương, gật đầu: “Ừm ừm, đều cả. Nên mới đáp lời. Đến lúc Hạo ca nhi cưới vợ, những gì cần cho sẽ thiếu.”
Vương Trân Nương thấy Bạch Thục Di tính toán trong lòng, liền gì thêm nữa.
Tối đến, Sài Điềm Điềm và Bạch Thục Di ở chung một phòng.
Tối đó Sài Điềm Điềm nghĩ đến cha mất tích.
“Nương, cha nhất định sẽ đúng !”
“Ừm, cha con nhất định sẽ !”
“Nương, con mấy ngày nữa xem nơi cha con gặp chuyện.”
Sài Điềm Điềm chút thấp thỏm .
Bạch Thục Di thở dài, nàng chứ, nhưng đường sá xa xôi, đường đều là những điều , lỡ đường xảy chuyện gì, thì đây.
“Điềm Điềm ngoan, đợi hai ngày nữa chúng về, thuê một căn viện nhỏ, đợi cha con về !”
Nhìn chịu thỏa hiệp chút nào, Sài Điềm Điềm cảm thấy vô cùng buồn bã.
“Nương, con thuê viện nhỏ, con ở nhà chúng , cứ ở nhà đợi cha về. Chúng cứ với mấy vị , với bà ngoại và ông ngoại, để mấy vị giúp chúng chống lưng, đuổi hết các nàng ngoài !”
“Điềm Điềm, chỉ cần cha con một ngày về, đuổi các nàng một , vẫn sẽ thứ hai. Hơn nữa, nương con mang tiếng bất hiếu, con sẽ hối hận đó.”
“Con sợ, nhà còn , cần gì cái danh tiếng nữa chứ, cùng lắm thì con, con cả đời lấy chồng, ở bên cha nương!”
Bạch Thục Di cô con gái bướng bỉnh, kìm ôm lấy nàng mà .
“Là nương , để con chịu ấm ức !”
Sài Điềm Điềm đang , cũng kiên trì nữa, nhưng trong lòng vẫn chút cam tâm.
Ngày cuối cùng, Sài Điềm Điềm chạy tạm biệt chú ngựa con.
“Tiểu Bạch, , đợi thời gian, sẽ đến thăm ngươi, chỉ là đến bao giờ nữa.”
Bạch Trà ở một bên : “Đợi đến khi cô phụ và dì thời gian, biểu thể nhờ cô phụ và dì đưa về, tiện thể cũng nhờ cô phụ giúp xem thử chú ngựa con .”
Nghe Bạch Trà nhắc đến cha , Sài Điềm Điềm suýt chút nữa kể hết chuyện.
“Được thôi, đến lúc đó sẽ nhờ cha đến xem! Cha thích ngựa, nhất định sẽ hứng thú.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bach-co-nuong-yeu-trong-trot-nan-thuoc-vien-noi-bien-tran-nho/chuong-148.html.]
Bạch Trà bỏ qua sự do dự thoáng qua của Sài Điềm Điềm, chút nghi hoặc, nhưng sâu tìm hiểu.
Chẳng mấy chốc, Bạch Thục Di và Sài Điềm Điềm liền mang theo các sản vật núi rừng mà cho, xe lừa trở về.
Tối đến, cả nhà đang ăn cơm, Vương Trân Nương vô tình :
“Lần tam tỷ mà vội vã thế nhỉ, về cũng sẽ gửi thư báo một phong, tam tỷ phu cũng sẽ cùng, thấy .”
“Chắc là thật sự bận rộn đó!”
Bạch Liêm thấy gì bất .
Sau bữa tối, Bạch Quân lén lút chạy đến phòng Bạch Trà.
“A tỷ, hôm qua thấy dì đang lén lút !”
“Khi nào?”
Bạch Trà cảm thấy gì đó .
“Chính là lúc xế chiều , dì cho , bảo là chỉ cát bay mắt thôi, nhưng thấy , dì đau lòng lắm!”
Chẳng lẽ xảy chuyện gì, Bạch Trà dặn dò Bạch Quân chuyện cho bất cứ ai, nàng sẽ tự xử lý.
Mèo Dịch Truyện
Bạch Quân gật gật đầu, dùng tay che miệng, về phòng ngủ.
Sáng hôm , Bạch Trà nhờ Ôn Cẩn Chi giúp nàng điều tra xem dì của nàng rốt cuộc xảy chuyện gì.
Vốn dĩ nàng cũng phiền Ôn Cẩn Chi, nhưng nàng nhận của riêng , và lúc nàng nảy sinh ý bồi dưỡng của .
Ôn Cẩn Chi nhanh chóng thư báo cho Bạch Trà những gì điều tra , đồng thời còn hỏi nàng cần giúp tìm cô phụ Sài Khang Kiều .
Bạch Trà càng càng tức giận: “Những nhà họ Sài thật quá đáng, mà đuổi dì và biểu của ngoài.”
Nếu Ôn Cẩn Chi bằng lòng giúp tìm cô phụ, thì khả năng tìm thấy cô phụ hẳn sẽ lớn hơn nhiều.
Bạch Trà thư cảm ơn Ôn Cẩn Chi, đồng thời bày tỏ ý mượn vài của để chút việc.
Ôn Cẩn Chi cũng đồng ý.
Sáng sớm hôm , Bạch Trà với Vương Trân Nương và Bạch Liêm rằng nàng tạm thời đến huyện lân cận để tìm một ít d.ư.ợ.c liệu cho tiệm thuốc, ba ngày mới trở về.
Mặc dù cả hai nỡ, nhưng đành chấp thuận, con gái chủ ý lớn như , nếu đồng ý, lẽ nàng sẽ lén . Thế là họ phái Bạch Nghị theo.
Bạch Trà từ chối, ngược còn sảng khoái đồng ý.
Không ngờ tại điểm hẹn, Ôn Cẩn Chi đích xuất hiện.
“Nghị đại ca, Trà Trà, chúng xuất phát thôi!”
Thấy Ôn Cẩn Chi cũng ở đó, Bạch Nghị hề ngạc nhiên, tiệm t.h.u.ố.c cũng là của Ôn Cẩn Chi, y cũng nên góp một phần sức lực.
Nhìn Ôn Cẩn Chi dẫn theo nhiều như , Bạch Nghị chỉ về , đông như thế thì chắc chắn an .
cũng chỉ đành nghĩ , nếu y bỏ Trà Trà về, cha chắc sẽ lột da y mất.
Càng , Bạch Nghị càng cảm thấy đúng, đây rõ ràng đường đến huyện lân cận.
Bạch Trà cũng ý định giấu Bạch Nghị, nàng kể cho y những chuyện Ôn Cẩn Chi điều tra .
Bạch Nghị xong vô cùng tức giận, “Lão già nhà họ Sài , đúng là quá đáng!”
Chẳng mấy chốc, Bạch Nghị đ.á.n.h xe lừa đến cổng căn nhà mà Bạch Thục Di thuê, nhảy xuống xe gõ cửa.
“Ai đó!”
Bạch Thục Di thấy Bạch Nghị và Bạch Trà thì sững sờ tại chỗ.