Bạch cô nương yêu trồng trọt nặn thuốc viên nơi biên trấn nhỏ - Chương 122: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-25 06:46:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phản Trình Bất Xá

 

"Vai nàng vết thương, chỉ thể nếm một chút thôi. Nàng thịt vịt thịt gà?"

 

Ôn Cẩn Chi hiểu ý Bạch Trà, nhỏ giọng hỏi nàng.

 

Bạch Nghị lúc mới chợt nhận , hỏi y món ăn ngon , mà là ăn. Y vốn định đặt món ăn mặt nàng, nhưng Ôn Cẩn Chi , lập tức tự ăn tiếp, hơn nữa tốc độ ăn còn nhanh hơn, ngừng gắp thức ăn cho Bách Lý Hằng.

 

Hì hì, chỉ cần ăn hết món ăn, thấy nữa, sẽ ăn nữa.

 

Bách Lý Hằng cũng hỏi Bạch Trà vì thương, chỉ cảm thấy thái độ của Ôn Cẩn Chi chút kỳ lạ. Điều giống như chỉ đơn thuần là để cảm kích Trà nha đầu, mà chút giống… Đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, Bách Lý Hằng trợn mắt Bạch Trà vẫn vô tư nghĩ đến chuyện ăn uống.

 

Hừ, tiểu t.ử nhà họ Ôn , nhãn lực cũng tệ, cũng khôi ngô tuấn tú, là cháu ngoại của Tiền Thái phó, học thức chắc hẳn cũng kém.

 

vẫn chút bực bội vô cớ, dù Bạch Trà bây giờ cũng coi như là vãn bối của nhà , trưởng bối nào khác bên cạnh nàng, ông cần để mắt đến.

 

Thấy Ôn Cẩn Chi cũng hành động nào quá đáng, ông cũng yên tâm. Tiểu t.ử Ôn Duệ Dương cũng là con trai do Lại Bộ Thượng Thư dạy dỗ, nhân phẩm chắc cũng tệ.

 

Bạch Trà những món ăn còn nhiều, lập tức chọn thịt gà: "Muốn thịt gà! Miếng lớn một chút!"

 

Ôn Cẩn Chi gắp miếng thịt gà mà Bạch Trà chỉ định là lớn nhất và nhiều ớt nhất, mà vươn tay gắp một miếng cũng to tương tự nhưng ít ớt hơn.

 

Bạch Trà định từ chối bảo gắp miếng khác, ngờ miếng đó Bạch Nghị gắp mất, những miếng còn còn bằng miếng trong tay Ôn Cẩn Chi.

 

Nàng đành chấp nhận, ăn từng miếng nhỏ. Ăn xong mới chợt nghĩ, tại lời chứ!

 

Ăn no xong, Bách Lý Hằng liền , ông về sắp xếp những bài văn .

 

Lúc ngoài gặp đám Nghiêm Huy, Bách Lý Hằng liếc mắt một cái, thẳng qua mặt bọn họ.

 

Nghiêm Huy và những khác chút lo lắng Bách Lý Hằng hẳn , là mở nhã gian ở bên cạnh để lén cuộc chuyện của bọn họ.

 

Ôn Cẩn Chi vốn để Bạch Trà về nghỉ ngơi, nhưng thấy Bạch Trà đang hứng thú bừng bừng, lời khuyên đến miệng nuốt . Thôi , bản cẩn thận một chút, hẳn là cũng .

 

Tiếp theo họ định đến Thúy Ngọc Các.

 

Đến Thúy Ngọc Các, Bạch Trà phát hiện hình như ai khác, chỉ bọn họ, nàng nhỏ giọng hỏi Ôn Cẩn Chi: "Sao ai ? Có vấn đề gì ? Không thể nào đến mua đồ mà thấy một ai chứ!"

 

Tiểu Võ một bên giấu công và danh, là y , , là công t.ử bảo y . Thúy Ngọc Các là cửa hàng danh nghĩa của công tử, bảo chưởng quỹ cố ý cho khác .

 

Hiểu Hương cũng đoán là chuyện gì, hẳn là thủ bút của đại công tử.

 

Ôn Cẩn Chi giải thích: "Có thể giờ ít hơn, chúng cứ xem . Cửa hàng vẫn , giá cả chăng, đồ tinh xảo."

 

Hiểu Hương thầm phỉ báng Ôn Cẩn Chi trong lòng, đại công t.ử chỉ thể lừa Bạch cô nương thôi, Thúy Ngọc Các khi nào mà vắng chứ. đại công t.ử đối với Bạch cô nương tận tâm như , nàng càng đ.á.n.h mười hai phần tinh thần để hầu hạ Bạch Trà.

 

Cuối cùng Bạch Trà chọn bốn đôi khuyên tai, hai chiếc vòng ngọc thì nàng lấy, vì nàng cảm thấy chút túng thiếu.

 

Ôn Cẩn Chi cầm một cây trâm ngọc thoạt mấy bắt mắt, nhưng càng càng thấy , bảo chưởng quỹ gói chung .

 

Chưởng quỹ theo từng món, tổng cộng tốn một nghìn hai trăm năm mươi lượng.

 

Ôn Cẩn Chi bảo Tiểu Võ trả tiền, Bạch Trà vốn tự trả phần của , nào ngờ chưởng quỹ , ngày mai sẽ thống nhất đến phủ để thanh toán.

 

Cuối cùng dạo những nơi khác, đến chiều tối Bạch Trà mới thỏa mãn trở về.

 

Trên xe ngựa chất đầy những thứ họ mua đường, chật đến nỗi Hiểu Hương đành ngoài.

 

Ôn Cẩn Văn ở trong nhà, từ miệng Tiểu Lục Bạch Trà và ngoài dạo phố xong, cả ngày cứ ấm ức. Y tức giận dặn dò Tiểu Lục, nếu thấy họ trở về, lập tức báo cho y .

 

"Công tử, Bạch cô nương và về!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bach-co-nuong-yeu-trong-trot-nan-thuoc-vien-noi-bien-tran-nho/chuong-122.html.]

Ôn Cẩn Văn từ giường bò dậy, bảo Tiểu Lục giúp y chải chuốt, thu xếp xong xuôi liền chạy đến viện nơi Bạch Trà tạm trú.

 

"Trà Trà tỷ tỷ ~ Các tỷ chơi vui ? Có quên mất điều gì ?"

 

Ôn Cẩn Văn u oán Bạch Trà.

 

Mèo Dịch Truyện

Bạch Trà suy nghĩ kỹ, trừ việc ăn cơm mấy vui vẻ, cả ngày hôm nay vẫn khá vui. Quên cái gì ư, nàng hẳn là cũng quên đồ vật gì .

 

"Khá vui. Ái chà, còn quên mất, quên mua một thứ! Không , cũng quan trọng lắm."

 

Ôn Cẩn Văn bĩu môi, còn tưởng Bạch Trà nhớ quên đưa y , bắt đầu tố cáo Bạch Trà.

 

"Hừ, Trà Trà tỷ tỷ, tỷ quên đưa !"

 

Bạch Trà Ôn Cẩn Văn miệng chu thể treo cả ấm , từng một đều . Nàng lấy một hộp bánh phục linh từ những món đồ mua hôm nay.

 

"Không quên , bây giờ nên nghỉ ngơi thật ? Nhìn xem, còn mang đồ ăn ngon về cho , nhưng chỉ ăn một miếng thôi nhé ~"

 

Ôn Cẩn Văn nhanh Bạch Trà dỗ dành, vui vẻ ăn bánh phục linh.

 

Sáng hôm Bạch Trà thức dậy từ sớm, nhanh chóng thu dọn đồ đạc, lén lút để ba trăm lượng bạc giường.

 

Hiểu Hương cũng dẫn giúp Bạch Trà chất đồ lên xe, lưu luyến Bạch Trà.

 

"Cô nương, chúng nhất định còn thể gặp , hy vọng cơ hội còn thể hầu hạ cô nương!"

 

Bạch Trà từ trong lòng lấy một lọ nhỏ sinh cơ cao đưa cho Hiểu Hương: "Đây là tự , thấy cánh tay cô một vết sẹo nhỏ, dùng hết lọ chắc hẳn thể loại bỏ ."

 

Hiểu Hương trong lòng ấm áp, Bạch cô nương thật sự là một , cư nhiên còn để ý đến vết sẹo tay nàng. Vết sẹo là do nàng cẩn thận thương lúc nhỏ mà để .

 

Hiểu Hương cũng lấy chiếc túi thơm và khăn tay mà thức khuya gần đây: "Nô tỳ cũng , đây là những thứ nô tỳ tự tay , mong cô nương đừng chê."

 

Bạch Trà cầm lấy xem xét, những thứ khéo đến mức thể bán giá cao: "Sao thế , Hiểu Hương, tài nghệ của cô nếu đặt ở chỗ chúng thì tranh giành mới . Ta xin nhận, thích!"

 

"Cô nương thích là , cơ hội nô tỳ sẽ thêm cho cô nương!"

 

Hiểu Hương thấy Bạch Trà thật lòng yêu thích, trong lòng vui.

 

Bạch Trà vốn dĩ dậy sớm là tiễn nàng, quá phiền phức. Nào ngờ Ôn Cẩn Chi và Tống Linh Lung đợi sẵn nàng.

 

Tống Linh Lung nắm tay Bạch Trà ngừng dặn dò nàng đường cẩn thận, tự bảo vệ .

 

Nàng còn bảo Bạch Nghị và thời gian thì đến kinh thành chơi.

 

Bạch Trà đều ngoan ngoãn gật đầu.

 

Ôn Cẩn Chi thì chẳng gì, chỉ tiễn nàng rời .

 

Trên đường về vẫn là Vệ Thất cùng những khác hộ tống Bạch Trà.

 

So với lúc thì gấp gáp hơn, lúc về thư thả hơn nhiều, Bạch Trà trong cỗ xe ngựa Hiểu Hương đệm mấy tầng, một chút cũng thấy xóc nảy.

 

Người đ.á.n.h xe cũng là Tiểu Võ cố ý tìm đến, đảm bảo Bạch cô nương chịu chút xóc nảy nào.

 

Cứ thế, xe ngựa chầm chậm sắp sửa đến trấn Bình An, Vương Trân Nương, Bạch Liêm cùng nhận tin tức đó, ngày nào cũng ngóng ngoài cửa.

 

Tang Mặc càng phái đến trấn khẩu chờ đợi.

 

“Công tử, về , Bạch cô nương cùng về.”

 

 

 

 

 

Loading...