Bạch cô nương yêu trồng trọt nặn thuốc viên nơi biên trấn nhỏ - Chương 103: Chiêu Đãi Khách ---

Cập nhật lúc: 2025-11-25 06:46:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiết chưởng quỹ sớm nhận thông báo của công tử, thấy Bạch Trà cô nương liền báo cho Tiểu Vũ. Giờ y đang ở cửa ngóng trông.

 

Công t.ử gần đây dường như hẹn gặp Bạch cô nương ở đây thứ hai , nhưng cũng chẳng hợp tác gì, thật là kỳ lạ, chẳng lẽ là vẫn đàm phán thành công ?

 

"Tiên Nhi, đó chỉ ngươi đồ của Tống lão phu nhân thôi, thấy bọn họ đều ghen tị c.h.ế.t."

 

" , Tiên Nhi , ngươi dung mạo như hoa, chắc chắn là lựa chọn duy nhất của Tống lão phu nhân ."

 

Hai tùy tùng của Đặng Tiên Nhi đường ngừng tâng bốc Đặng Tiên Nhi.

 

"Ai, hết cách , trời sinh lệ chất mà ~ Đi thôi, mời các ngươi Mãn Hương Lâu ăn uống."

 

"Oa, với tiền tiêu hàng tháng của chúng , chỗ chúng cũng chỉ dám đến một một tháng thôi. Tiên Nhi thì khác, thể đến mỗi ngày, hôm nay coi như chúng nhờ phúc của Tiên Nhi ."

 

" , đúng , Tiên Nhi thật bụng ~"

 

Đặng Tiên Nhi chìm đắm trong lời tâng bốc của hai họ: "Cái tính là gì, ăn xong chúng Phỉ Thúy Hiên xem thử."

 

Chẳng mấy chốc ba đến Mãn Hương Lâu. Nha Tiểu Thúy của Đặng Tiên Nhi tiến lên chặn tiểu nhị: "Tiểu nhị, cho chúng một nhã gian, là phòng , để ai quấy rầy tiểu thư nhà ."

 

Tiểu nhị lập tức dẫn họ lên một nhã gian lầu.

 

Ba chỗ, tiểu nhị liền ở cửa chờ phân phó.

 

Đặng Tiên Nhi thành thạo gọi vài món tủ, tiện miệng hỏi hai tùy tùng: "Các ngươi xem còn ăn gì nữa !"

 

Giả Tú Mộng thêm gì, ngược Đường Lệ Lị gọi thêm hai món đặc trưng: "Vậy thì thêm một phần Ngọc Tô Vịt, một phần Bạch Liên Trúc Măng?"

 

Đặng Tiên Nhi ngờ Đường Lệ Lị điều đến thế. Nàng gọi bốn món , đủ ăn, mà còn thêm hai món nữa, hơn nữa đều là những món nàng bình thường cũng nỡ ăn. Sắc mặt nàng chút khó coi.

 

Giả Tú Mộng cúi đầu, giả vờ thấy, dù cũng nàng gọi, Đường Lệ Lị cái kẻ mắt gọi, nàng cũng thể ăn một chút.

 

Đường Lệ Lị căn bản chút tinh mắt nào, còn hỏi Đặng Tiên Nhi.

 

Đặng Tiên Nhi đành gật đầu: "Được thôi, cứ thế ."

 

Tiểu Thúy gật đầu cửa chuyện với tiểu nhị.

 

"Tiểu thư nhà những món , phiền ngươi mau chóng mang lên."

 

Tiểu nhị bỗng nhiên chút khó xử: "Thật sự xin , Ngọc Tô Vịt mỗi ngày đều lượng giới hạn, ai đến thì , phần hôm nay hết ."

 

Tiểu Thúy chau mày, trở : "Tiểu thư, món vịt hương tô hôm nay hết phần ."

 

Đặng Tiên Nhi ước gì món đó, thì nàng lý do để gọi món . vẫn vẻ: "Aiz, thật là may. Thôi , cần nữa. Lệ Lị vấn đề gì chứ?"

 

Đường Lệ Lị thực đổi một món khác hơn, nhưng Đặng Tiên Nhi mở lời , nàng vẫn tranh thủ một chút ~

 

"Tiên Nhi chủ là , thế nào cũng . nếu khi ăn cơm xong thể nếm một ngụm Bạch Liên Canh thì càng . Món Bạch Liên Canh giới hạn lượng, đến hỏi qua ."

 

Nói xong còn mong chờ Đặng Tiên Nhi.

 

là đồ quỷ c.h.ế.t đói đầu thai! Đặng Tiên Nhi ngoài mặt lộ , nhưng trong lòng khó chịu lắm , vẫn cố giữ lấy thể diện của .

 

"Chỉ thế thôi , Tiểu Thúy, gọi cho Đường tiểu thư hai phần."

 

Đặng Tiên Nhi trực tiếp gọi là "Đường tiểu thư", hy vọng Đường Lệ Lị thể tiết chế một chút.

 

Rất tiếc Đường Lệ Lị hề tiết chế một chút nào: "Vậy thì đa tạ Tiên Nhi lắm."

 

Tiểu nhị ghi xong liền chạy xuống bảo nhà bếp món ăn, còn mang lên một ấm ngon giao cho Tiểu Thúy.

 

Bạch Trà lúc cũng đến Mãn Hương Lâu. Tiết chưởng quỹ vội vàng sai báo cho Tiểu Vũ, Tiểu Vũ liền bước .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bach-co-nuong-yeu-trong-trot-nan-thuoc-vien-noi-bien-tran-nho/chuong-103-chieu-dai-khach.html.]

"Bạch cô nương, cô nương đến . Chủ t.ử đang đợi cô nương ở , mời cô nương."

 

"Được, phiền Tiểu Vũ ca ."

 

Tiểu Vũ nào dám nhận lời, y gần đây cảm thấy Bạch cô nương chừng sẽ trở thành một chủ t.ử khác của .

 

Tiểu Vũ lặng lẽ dẫn Bạch Trà lên lầu, Tiết chưởng quỹ một bên vẫn dõi theo, trầm tư suy nghĩ.

 

Đợi Bạch Trà lên lầu, qua phòng riêng của Đặng Tiên Nhi, Tiểu Thúy liếc mắt một cái, đến khi kỹ hơn thì Bạch Trà xa.

 

“Tiểu Thúy, gọi ngươi rót mà, ngươi đang gì thế?” Đường Lệ Lị vì hôm nay mang theo nha nên sai khiến Tiểu Thúy.

 

Tiểu Thúy vội vàng hồn, khẽ khom : “Thật ngại quá, Đường tiểu thư, nô tỳ bây giờ sẽ rót nước cho ngay.”

 

Đường Lệ Lị hài lòng, cho rằng Tiểu Thúy coi thường nàng : “Cái nha , dáng vẻ của nha , đừng như thể là tiểu thư. Nếu là nha nhà , sớm bán .”

 

Đặng Tiên Nhi nghĩ một nha thì sai khiến cứ sai khiến, nàng để tâm, nhưng mắng nàng là nha háo sắc thì , đây chẳng là đ.á.n.h mặt nàng ? Cũng định nhận, sắc mặt lạnh.

 

“Đường tiểu thư, đây là nha của , còn đến lượt ngươi chủ.”

 

Không khí trong nhã gian chút ngưng đọng.

 

Đường Lệ Lị thấy Đặng Tiên Nhi che chở Tiểu Thúy, cảm thấy mất mặt, liền im lặng .

 

Giả Mộng Tú ở bàn lặng lẽ đá Đường Lệ Lị một cái.

 

Đường Lệ Lị Giả Mộng Tú lắc đầu với , nàng mới phản ứng , còn nịnh bợ Đặng Tiên Nhi, liền ngẩng đầu nở nụ : “Ôi chao, Tiên Nhi, là nhiều lời , ngươi đừng giận nha~ Tiên Nhi thanh nhã đại khí của chúng hãy tha thứ cho lời lẽ kiêng dè của , ~”

 

Đặng Tiên Nhi mới rộng lượng so đo, khí cũng dần hòa hoãn trở .

 

Một bên khác, Bạch Trà cũng thấy Ngọc Linh Lung tay Ôn Cẩn Chi.

 

“Ôn công tử, quả nhiên bản lĩnh, nhanh như khiến Ngọc Linh Lung hồi sinh sức sống, nuôi thêm một thời gian nữa là thể dùng t.h.u.ố.c . Xem vẫn là chiếm tiện nghi của , là mời đến nhà dùng bữa một nữa?”

 

Ôn Cẩn Chi khẽ bật , dường như lời của Bạch Trà cho vui vẻ, tâm tình vẻ .

 

Mèo Dịch Truyện

Bạch Trà ngẩn Ôn Cẩn Chi, hoa tươi và mỹ nhân, mà mỹ nhân cũng thể là dáng vẻ như Ôn Cẩn Chi .

 

“Bạch cô nương, là cô nương mời dùng bữa ở Mãn Hương Lâu thì ?”

 

Giọng Ôn Cẩn Chi trầm thấp, mê hoặc Bạch Trà.

 

Sau đó, Bạch Trà ma xui quỷ khiến gật đầu, đến khi nàng phản ứng thì Ôn Cẩn Chi bắt đầu gọi món.

 

A!!! Mỹ sắc hại ! Trong chỉ mang theo một lạng bạc, đến lúc đó thể ghi sổ

 

Ôn Cẩn Chi gọi món, biểu cảm xót tiền nỡ của Bạch Trà, chút buồn .

 

Bạch Trà Ôn Cẩn Chi gọi bốn món , vội vàng ngăn : “Đủ , đủ , nhiều quá ăn hết.”

 

Ôn Cẩn Chi lời gọi thêm nữa, bảo Tiểu Võ , trong phòng chỉ còn hai bọn họ.

 

Ôn Cẩn Chi thuận tay rót một chén nước cho Bạch Trà, đưa cho nàng: “Bạch cô nương vất vả , cứ uống chén nước .”

 

Bạch Trà quả thực khát nước, tự nhiên nhận lấy uống cạn.

 

Uống xong còn hiệu cho Ôn Cẩn Chi rót thêm cho nàng một chén, Ôn Cẩn Chi buồn rót thêm cho nàng một chén nữa. Trước đây thật sự từng ai dám sai khiến y rót , cảm giác thật kỳ lạ.

 

Sau đó, cứ mỗi khi Bạch Trà uống cạn, Ôn Cẩn Chi liền lập tức rót đầy cho nàng.

 

Đến cuối cùng, Bạch Trà còn nghi ngờ Ôn Cẩn Chi một ăn hết, để nàng uống no bụng, đến lúc đó cần ăn nữa.

 

 

 

 

 

Loading...