Bạch cô nương yêu trồng trọt nặn thuốc viên nơi biên trấn nhỏ - Chương 102: Ấn Chương ---
Cập nhật lúc: 2025-11-25 06:46:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Mỗi đều con đường riêng , một vài chuyện cũng càng nắm giữ chặt càng . Tang công tử, ngươi nghĩ ?"
Nghe Ôn Cẩn Chi , Tang Mặc chỉ mà đáp lời. Ôn Cẩn Chi dường như cũng chẳng mong chờ câu trả lời của Tang Mặc, vẫn tiếp tục thong thả dùng bữa.
Tiểu Vũ riêng một bàn khác, ăn no. Giờ y đang ôm chậu hoa quý giá đó, phía Ôn Cẩn Chi.
Khách trong tiệm ngày càng đông. Bạch Nghị Vương Trân Nương gọi bận rộn. Tang Mặc cũng tự giác đảm nhiệm công việc quản lý sổ sách, nhưng vẫn thỉnh thoảng liếc về phía Bạch Trà.
Ôn Cẩn Chi đặt đũa xuống, đôi mắt khẽ cong, mang theo ý nhàn nhạt, từ trong lòng lấy một chiếc hộp nhỏ, đẩy đến mặt Bạch Trà.
"Bạch cô nương, mong cô nương thích."
Nói xong liền dậy cùng Tiểu Vũ rời .
Bạch Trà chiếc hộp nhỏ mắt vẫn kịp phản ứng, xe ngựa của Ôn Cẩn Chi xa.
Tang Mặc bước tới: "Trà Trà, đây là vật Ôn công t.ử để quên ? Có cần đặt ở quầy , lát nữa sẽ gửi trả y."
"A, , là tặng ."
Bạch Trà băn khoăn một lát, vẫn đưa tay cầm chiếc hộp lên, mở .
"Tiểu hồ ly!"
Hiện mắt là một chiếc ấn chương hình tiểu hồ ly nhỏ nhắn đáng yêu màu đỏ lửa, trông giống đến chín phần con tiểu hồ ly nàng cứu chữa núi.
Ôn Cẩn Chi sự tồn tại của tiểu hồ ly? Bạch Trà đối với Ôn Cẩn Chi tràn đầy tò mò.
Tang Mặc thất vọng Bạch Trà với vẻ mặt đầy kinh ngạc, gượng : "Tiểu hồ ly thật xinh , viên hồng ngọc giá trị nhỏ, Ôn công t.ử thật hào phóng."
Lời của Tang Mặc, Bạch Trà chỉ hai chữ " đắt": "Rất đắt? Đắt đến mức nào?"
"Chắc thể mua đứt tiệm t.h.u.ố.c danh nghĩa của , chỉ hơn chứ kém." Tang Mặc chắc như đinh đóng cột.
Bạch Trà xong há hốc miệng, đùa rằng: "Đắt thế ư, bán nó , chẳng thể cần việc nữa, mà trực tiếp sống cuộc sống nhung lụa ?"
Tang Mặc ngờ điều đầu tiên Bạch Trà nghĩ tới là chuyện , tâm trạng y vô cùng : "Ta thấy cũng tệ, Trà Trà nguyện ý cắt ái , sẽ trả giá cao."
Bạch Trà còn tưởng Tang Mặc chỉ đùa vui với nàng: "Aiz, thì cứ chờ thêm , chừng còn giá cao hơn nữa."
Sau đó nàng cẩn thận đặt vật đó trở hộp, "Sau cứ coi như truyền gia bảo, đến lúc đó ai ngoan ngoãn thì sẽ để cho đó, ha ha ha ha ha."
Tang Mặc gì, cũng chỉ mỉm theo.
Sau khi đùa giỡn xong, Bạch Trà cũng bắt đầu bận rộn.
Chờ khi bận rộn xong, Bạch Trà chợt nhớ tới nha đầu Bạch Sương, bèn tìm Vương Trân Nương: "Nương, xem giờ tiệm chúng lượng khách định, cùng cha và đại ca ba bận rộn đôi khi vẫn đủ nhân lực, là cân nhắc thuê thêm ?"
Vương Trân Nương gần đây cũng đang suy nghĩ về chuyện : "Trà Trà, con thích hợp để tiến cử ?"
"Nha đầu Sương thế nào ạ? Con bé cũng đủ cần mẫn, việc tháo vát, còn lanh lợi." Bạch Trà tiến cử Bạch Sương.
"Nha đầu Sương đương nhiên , chỉ là nếu , bên nhị bá mẫu của con thể xoay sở ."
Vương Trân Nương tuy cũng giúp đỡ nhị phòng, nhưng cũng sợ nhị bá mẫu một chăm sóc Bạch Bình An sẽ xuể.
"Nương, yên tâm, đó con hỏi qua nha đầu Sương và nhị bá mẫu , ạ. Nhị bá mẫu cũng hy vọng nha đầu Sương thể tự tích góp chút của hồi môn." Bạch Trà về nhà bàn bạc với Bạch Sương, Bạch Mạt và Tiền Lai Đệ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bach-co-nuong-yeu-trong-trot-nan-thuoc-vien-noi-bien-tran-nho/chuong-102-an-chuong.html.]
" nha đầu Mạt thì ?" Vương Trân Nương vẫn còn lo lắng, lo thiếu mà lo công bằng.
"Mạt tỷ tỷ ý kiến gì, ban đầu con hỏi nàng , nàng còn tiến cử nha đầu Sương tới đó. Người cứ yên tâm , con việc thì chắc chắn sai ." Khi Bạch Trà lo liệu chuyện , rõ ràng tường tận mặt Bạch Mạt, Bạch Sương và Tiền Lai Đệ.
"Vậy , tối nay về sẽ tìm họ xác nhận. Thế thì tiền công trả bao nhiêu là thích hợp đây?"
Vấn đề của Vương Trân Nương, Bạch Trà cũng suy nghĩ: "Trực tiếp trả năm trăm văn? Sau ăn thì thêm?"
"Được, cứ quyết định như thế." Số tiền công hề thấp, thậm chí thể là cao, xét cho cùng, lớn trong thôn công nhật một ngày cũng chỉ mười lăm đến hai mươi văn.
Trở về phủ, Ôn Cẩn Chi đích chậu cho Ngọc Linh Lung, đặt trong phòng, cẩn thận chăm sóc.
Tiểu Vũ bông hoa đó, cũng điều gì đặc biệt.
Buổi tối, Bạch Trà một ở trong phòng, lấy ấn chương , chấm một chút mực, tìm một tờ giấy luyện chữ của Văn ca nhi, đóng một ấn chương.
Mèo Dịch Truyện
Chờ mực khô, Bạch Trà cầm tờ giấy lên, từng hoa văn nhỏ bé vây quanh một chữ "Trà", chỉ là những hoa văn vẻ kỳ lạ mà cũng quen thuộc.
Bạch Trà nghĩ mãi , song những hoa văn trông vẫn mắt.
Nàng cầm ấn chương lên, đến bậu cửa sổ, giơ tiểu hồ ly lên, ánh trăng chiếu rọi, nó càng trở nên linh động.
Đây là trùng hợp ? Sao Ôn Cẩn Chi về tiểu hồ ly?
Nhớ thời gian ở cùng tiểu hồ ly, dường như cũng phát hiện điểm đáng ngờ nào.
Chẳng lẽ thật sự là trùng hợp, tiểu hồ ly đời đều trông giống ?
Ai, nếu Văn ca nhi ở đây thì , thể dò hỏi y một cách gián tiếp.
Bỗng nhiên Bạch Trà hiểu nhớ đến chuyện hổ thương và cứu chữa đây, đó tiểu hồ ly cũng từng xuất hiện ở biệt viện, liệu là lúc đó Ôn Cẩn Chi thấy .
Nhớ sự kiện con hổ, dường như chuyện cứu cũng còn nhiều điều nghi vấn.
Văn ca nhi lúc đó tại vặn xuất hiện ở đó và sai cứu nàng, hơn nữa chuyện còn sắp xếp đấy.
Hơn nữa khi nàng hôn mê lúc đó dường như thấy là, đúng , chính là giọng của Ôn Cẩn Chi.
Còn loại t.h.u.ố.c mỡ quý giá , Văn ca nhi dường như cũng hề .
Bỗng nhiên trong đầu Bạch Trà lóe lên một suy nghĩ, chẳng lẽ là Ôn Cẩn Chi cứu nàng! Nếu thật sự là Ôn Cẩn Chi cứu nàng, thì nhiều chuyện đều thể giải thích .
Rốt cuộc Ôn Cẩn Chi gì, tại tiếp cận nàng.
Ngoài quyển y thư của ngoại công đáng giá một chút, nàng hẳn cũng chẳng thứ gì khiến khác để mắt đến. Nàng trăm mối giải, đành định bụng sẽ quan sát thêm, lâu dần, dù y ý đồ gì, chắc chắn cũng sẽ lộ dấu vết.
ai tùy tiện tặng một thứ giá trị nhỏ cho khác? Cho dù mưu đồ gì, lẽ cũng là nàng mưu đồ tiền của chứ?
Sau khi suy nghĩ lung tung, Bạch Trà đặt ấn chương một chiếc rương nhỏ khóa .
Ôn Cẩn Chi nào những suy nghĩ cẩn trọng của xem là ý đồ bất chính.
Vài ngày , Ôn Cẩn Chi Ngọc Linh Lung bừng bừng sức sống trở , liền sai Tiểu Vũ gửi tin cho Bạch Trà, mời nàng đến Mãn Hương Lâu gặp mặt.
Bạch Trà ngờ tốc độ của Ôn Cẩn Chi nhanh đến , mặc kệ y âm mưu gì, dù Ngọc Linh Lung sống là thật là . Nàng bèn đến chỗ hẹn, còn mang theo một chút "hồi lễ".