Bạch cô nương yêu trồng trọt nặn thuốc viên nơi biên trấn nhỏ - Chương 1: Phân Gia ---
Cập nhật lúc: 2025-11-25 06:44:35
Lượt xem: 29
“Hoài Xương, đang yên đang lành đòi phân gia.” Lời tộc trưởng dứt, những khác đang ngóng ở cửa cũng xì xào bàn tán.
“ , đông nhà thịnh, phân gia sớm thế?”
“Cha còn đó phân gia, đây là quy tắc tổ tiên truyền .”
“ , đúng …”
“Bạch tẩu cũng đồng ý ?”
“Chuyện … các con sẽ đời chỉ trích , nhà họ Bạch nghĩ gì.”
“Ngươi xem mấy đứa con bất hiếu, cưới vợ quên cha .”
“Ai, , mấy cô con dâu nhà họ Bạch cưới về trông cả.”
“Đi , lão bà ngươi vớ vẩn gì thế, vì Bạch Hạo nhà mắt đào nhi nhà ngươi , bậy bạ.”
“Phỉ nhổ, đào nhi nhà là nhất, là để gả trấn thiếu phu nhân đấy.”
“Ngươi cứ mơ giữa ban ngày , đào nhi nhà ngươi ai mà thèm tới, huống hồ còn cả một đại gia đình hút m.á.u như thế.”
“Ngươi…”
Thấy càng càng xa, Bạch Hoài Xương chào hỏi : “Hôm nay là ngày trọng đại của gia đình , tiện tiếp đãi , xin hãy trở về .”
“Gia đình Hoài Xương, chúng chỉ xem thôi, gì, sẽ phiền .”
“ , đúng , chúng , các ngươi cứ phân.”
“Phải đó, sẽ ảnh hưởng đến các ngươi .”
Thôn trưởng thấy đám nhiều chuyện mà tức giận thôi: “Xem xem xem, cái gì cũng xem, ruộng cày xong , nhà cửa bừa bộn như chuồng heo, con cái cũng chẳng dạy dỗ, đến mùa thu hoạch cha gọi vì lương thực đấy.”
Bị thôn trưởng quát một trận với vẻ mặt đen sì, liền giải tán.
Bạch Hoài Xương thấy trong thôn hết, liền bảo con út Bạch Lễ đóng cổng viện bắt đầu phân gia.
Nhìn thấy cả gia đình chật kín sân, Bạch Hoài Xương thầm nghĩ đời cũng coi như phụ tổ tiên: “Tộc trưởng, thôn trưởng, mời hai vị đến đây là để chứng kiến, hai lão già chúng cũng già , cây lớn phân cành, khó tránh va chạm, sớm muộn gì cũng phân, con cái đều lớn, thể cứ gò bó cùng mất tình cảm, nên để chúng tự chủ gia đình.”
Tộc trưởng: “Được, cũng khuyên nữa, việc phân gia của các ngươi sẽ tiến hành thế nào?”
“Hai lão phu thê chúng lao nhọc cả đời, tích cóp một trăm sáu mươi sáu lượng bạc, hai mươi mẫu ruộng, trong đó mười mẫu ruộng nước hạng nhất, sáu mẫu hạng trung, và bốn mẫu hạng kém, tổng cộng sáu mươi hai thạch lương thực, nhà cửa thì chỉ một chỗ thôi.” Bạch Hoài Xương liệt kê rõ ràng bộ tài sản tính toán đó.
Tộc trưởng và thôn trưởng đều gật đầu, gia đình Hoài Xương coi như là khá giả, thể tích cóp nhiều như .
“Ta và nương ngươi tính toán, chia năm phần, mỗi nhà ba mươi lượng bạc, tiểu cưới vợ nên thêm mười lượng, còn thuộc về hai lão phu thê chúng , mỗi nhà mười hai thạch lương thực cũng tạm đủ đến mùa thu hoạch, nhà cửa thì cứ ở như hiện tại, ai ở chỗ nào thì ở chỗ đó, nếu ngoài tự xây cũng .
Chúng tạm thời sẽ ở với lão Ngũ, đợi lão Ngũ thành gia, hai lão phu thê chúng sẽ tự ở riêng, ngày lễ Tết các con thể đến thăm chúng là , và nương ngươi ba năm đầu cần phí phụng dưỡng, ba năm mỗi nhà mỗi năm cấp hai lượng bạc hoặc lương thực tương đương cũng .
Về phần ruộng đất, mỗi nhà hai mẫu ruộng hạng nhất, một mẫu hạng trung, một mẫu hạng kém, hai lão phu thê chúng sẽ lấy hai mẫu ruộng hạng nhất và hai mẫu ruộng hạng trung.”
Còn chén bát trong nhà thì mỗi một bộ, nồi thì chia, hai lão phu thê chúng giữ , bảy con gà nuôi thì mỗi nhà một con, hôm nay mổ hai con để ăn chung, đại khái là như , ý kiến gì ?”
Lời lão gia Bạch dứt, Triệu Thúy Kiều, với tư cách là con dâu cả, đồng ý với việc lão gia ở với con út, phân gia thường là ở với con cả, hơn nữa hai lão phu thê vẫn còn khỏe, cũng thể giúp đỡ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bach-co-nuong-yeu-trong-trot-nan-thuoc-vien-noi-bien-tran-nho/chuong-1-phan-gia.html.]
“Cha , hai đừng trách con thẳng, phân gia như , hai thể theo tiểu , còn thể diện của con và tướng công ?”
Lão nhị Bạch Dũng chất phác thật thà và vợ chồng Tiền Lai Đệ vốn dĩ ý kiến gì, ngờ đại tẩu ý kiến, hai cúi đầu dám lên tiếng.
Lão tứ Bạch Liêm cũng ý kiến, dù y và Trân Nương tay chân, phân gia còn tự do hơn một chút.
Đối với việc đại tẩu tính toán riêng, y cũng thể hiểu, nhưng hiểu thì hiểu, họ cũng hiểu cho cha y chứ, cha y công bằng mặt nhiều như là .
“Đại ca, nhà các là chủ, đại tẩu chủ?”
Bạch Hoài Xương thất vọng Bạch Trung: “Lão đại, con cũng nghĩ như ?”
Bạch Trung mặt đen sì kéo Triệu Thúy Kiều cho nàng , sang với vợ chồng Bạch Hoài Xương: “Cha , con cũng ý kiến gì, lời của Thúy Kiều, đừng để ý.”
Triệu Thúy Kiều dùng tay cấu mạnh cánh tay Bạch Trung.
Bạch Liêm thấy thì “hừ” một tiếng, Vương Trân Nương kéo y , bảo y đừng châm dầu lửa.
Lão ngũ Bạch Lễ nhỏ nhất càng ý kiến gì, cha phân cho thêm mười lượng bạc, còn tạm thời ở cùng giúp đỡ , đại tẩu ý kiến, thực y cũng khuyên cha nghĩ .
Bạch Trung cũng cảm nhận ánh mắt của các , cha giúp đỡ tiểu y cũng thể hiểu, hơn nữa y dựa nỗ lực của chưởng quầy ở một tiệm cầm đồ trong trấn, đối với hiện trạng cũng khá mãn nguyện.
Bạch Hoài Xương và Tôn Bình cũng âm thầm quan sát sắc mặt của mấy đứa con trai và con dâu, dù nữa, nhà họ Bạch hôm nay chính thức phân gia, mỗi nhà một tờ văn thư, ký tên.
Tiếp theo là mời tộc trưởng, các tộc lão và thôn trưởng dùng bữa, vì chuẩn từ sớm, Tôn Bình cùng mấy cô con dâu và cháu gái nhanh chóng bày biện một bữa cơm thịnh soạn.
Bạch Hoài Xương: “Nào, hãy uống thêm vài chén.”
Tộc trưởng vỗ vai Bạch Hoài Xương: “Hoài Xương , vẫn là nhà các ngươi phân gia dứt khoát hơn một chút, phân là phân, cũng chẳng cãi vã ồn ào.”
Thôn trưởng: “ , nhà khác phân gia, nhà nào mà chẳng tranh giành đến sứt đầu mẻ trán, sợ thiệt thòi.”
Những khác cũng đồng tình gật đầu: “ là như , nhưng trong thôn cũng chẳng nhà nào phân gia sớm như nhà họ Bạch.”
Tộc trưởng những xung quanh, trong lòng cũng nảy sinh ý nghĩ, Hoài Xương đúng, cây lớn phân cành, sớm muộn gì cũng phân, tranh thủ còn chút tình cảm, tổng sẽ tương trợ lẫn , đợi tình cảm bào mòn hết, thì sẽ thật sự già c.h.ế.t qua nữa, nhưng nghĩ đến khi phân gia trong lòng khó chịu, nhà nên phân luôn ? Ai ~
Mèo Dịch Truyện
Sau bữa ăn, các tộc trưởng đều tản , nhà họ Bạch dọn dẹp bát đũa xong cũng về phòng riêng của để lên kế hoạch cho cuộc sống .
Nằm giường, Bạch Hoài Xương lẩm bẩm: “Nào, uống, uống thêm vài chén.”
Nhìn say đến năng lộn xộn, Tôn Bình thành thục đưa tay véo cánh tay : “Nhanh ngủ , đừng chuyện gì tìm chuyện, uống còn uống nhiều thế, nếu ngủ thì dậy mà .”
…Xì ~ Bạch Hoài Xương cảm thấy cánh tay đau nhói, tỉnh táo mấy phần.
“À Bình, nàng xem, việc phân gia chúng quyết định từ sớm , vẫn chút khó chịu thế nhỉ.”
“Khó chịu cái quái gì, đừng ép tay đấy.”
“Ưm…” Nhìn lão thê vẫn sắc sảo như hồi trẻ, Bạch Hoài Xương cảm thấy tâm trạng chút phức tạp, thương luôn là chứ.
Sau một hồi suy nghĩ vẩn vơ, cũng chìm giấc mộng. Nào ngờ, phân gia vẫn gieo mầm tai họa ngầm.