Chung Lý Dư lạnh: "Cậu sợ là bộ dạng hai cô . Nói hai mươi mấy tuổi còn tân, liếc mắt đưa tình cho mù xem, biệt danh cũng đặt cho ."
Âu Dương Bạch lập tức đổi thái độ: "Hai cô là nhờ điểm hóng hớt vô địch hợp gu với trò chơi mới lên ghế Quản lý giả ?"
Chung Lý Dư để ý đến , hỏi Lục Thanh Gia: "Dù bây giờ cũng việc gì, em thể nghĩ biệt danh Quản lý giả của ."
Lục Thanh Gia : "Không nghĩ xong từ lâu ? Trá Khi Sư—"
"Không, còn lợi hại hơn Trá Khi Sư tiền nhiệm, thêm một chữ Đại ."
"Trá Khi Đại Sư."
Toàn văn
※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※
Kết thúc rắc hoa, ngày mai một chương phiên ngoại.
Cầu xin đặt truyện, chuyên mục của , ghi 'truyện tiếp theo'.
Truyện ngôn tình, gần đây truyện sảng văn vả mặt.
Cuối cùng giới thiệu truyện của bạn
《Mẹ kế bỏ gánh 》by: Ninh Tĩnh Dạ Không
Văn án: Thẩm Nhan Mạt trọng sinh, trọng sinh về lúc ném đến trang viên.
Trước khi trọng sinh, nàng vốn là đích nữ mồ côi cha sủng ái, gả cho Võ Xương Hầu vợ kế, lão phu nhân Hầu phủ sợ Thẩm gia cô nương sinh hạ đích t.ử, bạc đãi đích t.ử của vợ cả, nên luôn đề phòng Thẩm Nhan Mạt.
Hầu gia sợ Thẩm gia cô nương là kế độc ác, chỉ lạnh lùng vô tình, động phòng với Thẩm cô nương, liền chiến trường, để một Thẩm cô nương ở Hầu phủ chịu coi thường.
Một năm Hầu gia khải , say rượu kéo Thẩm Nhan Mạt động phòng, cha của mấy đứa trẻ giống như một nhóc mới lớn. Sau đó ghét bỏ nàng, ném nàng đến trang viên tự sinh tự diệt, khó sinh mà c.h.ế.t.
Sau khi trọng sinh, Thẩm Nhan Mạt lấy giấy hòa ly, tự lập môn hộ, tránh xa những thị phi của Hầu môn. Mẹ kế nàng nữa, chuyên tâm nuôi dưỡng con của , còn hơn là đấu đá mưu mô.
Nhiều năm , Thẩm Nhan Mạt phát hiện động phòng với nàng là khác, đó cầu hôn nàng.
Xin , nàng hầu hạ.
Chồng cũ hối hận tái hợp. Cút xa một chút.
Tiểu kịch trường:
Diệp Thiếu Phủ mặc áo tân lang, cửa Thẩm phủ: "Bảo phu nhân nhà ngươi, đến cưới nàng. Bảo nàng đây."
Người hầu Thẩm phủ mở cửa, đưa một lá thư: "Xin Vương gia, phu nhân chúng du ngoạn xa, ngày về hẹn."
Diệp Thiếu Phủ mở thư, xem vài dòng, phun một ngụm m.á.u tươi ngất .
Lục Tập sống gây sóng gió gì lớn.
Dù cũng là hồi sinh theo quy trình chính quy, quy tắc cũng sẽ sửa đổi tương ứng các dấu vết trong hiện thực.
Ngôi mộ ở khu đất phong thủy ngọn núi nhà cũng cần Lục Thanh Gia tự dọn dẹp biến mất dấu vết, như thể từng xuất hiện.
Trong ký ức của hàng xóm láng giềng, cũng đều là Lục Tập khi Lục Thanh Gia nghiệp đại học giao cửa hàng cho , còn thì nước ngoài tu nghiệp tay nghề.
Nay học thành tài trở về, tự nhiên là chuyện đương nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bac-thay-lua-dao/chuong-374.html.]
May mà cuộc sống đây của Lục Tập cũng kín đáo đơn giản, ngoài những xung quanh quê nhà, gần như bạn bè gì, nên sự trở về của ông cũng quá nhiều đến nhà phiền.
Chỉ điều các nhân viên trong quán, đặc biệt là những nhân viên trẻ Lục Thanh Gia tuyển khi tiếp quản thì vô cùng kinh ngạc.
Tiểu Vi và các cô gái khác giúp bưng món ăn xong, khỏi phòng riêng liền tụ xì xầm—
"Trời ơi, đây là đại lão bản trong truyền thuyết ? Đẹp trai quá ."
"Có gì mà ngạc nhiên? Nhìn tướng mạo của ông chủ là gen nhà đỉnh ."
"Đây vấn đề gen, đây là huyền học thì ? Ông chủ chính là nam châm hút mỹ nhân, chỉ cần ở đó, xung quanh là trai xinh gái ."
Lúc một nhân viên cũ mười mấy năm : "Dáng vẻ của đại lão bản mười mấy năm đổi đó, lúc mới về, cô gái nào trong làng mà gả cho ông ?"
"Lúc đó một nhà mở xưởng, con gái chơi bời với đám bất hảo bên ngoài, tự cho là tiền thế, còn giúp con gái ép gả nữa chứ?"
"Còn chuyện đó ?" Mấy kinh ngạc kêu lên: "Sau đó thì ? Sau đó thì ?"
Các cô mới đến đây vài năm, vẫn luôn cảm thấy gần đây non xanh nước biếc, nhịp sống thong thả, phong khí trong làng thuần phác, thật sự đây nơi núi non hiểm trở, dân làng cũng ít kẻ .
Nhân viên cũ đó : "Hầy, cũng xem bản lĩnh của đại lão bản là gì, cả nhà đó tù bây giờ vẫn ."
Đang tán gẫu, đột nhiên thấy vị Thủ phủ từ bên ngoài .
Tiểu Vi chào hỏi: "Ngài Phó đến ạ?"
"Gia Gia ?"
"Đang ăn cơm ạ, của hôm nay từ nước ngoài về."
Thủ phủ , đây là cơ hội hiếm để tấn công phụ .
Nghĩ tướng mạo đường đường, gia thế trong sạch, chắc chắn sẽ trưởng bối yêu thích hơn cái tên xuất đen tối Chung Lý Dư .
Liền vội vàng lục lọi trong gian một đống quà mắt phù hợp, gõ cửa phòng riêng.
Vừa gặp mặt vô cùng ân cần với Lục Tập, chỉ hận thể gọi theo Lục Thanh Gia.
Chung Lý Dư là vì trưởng bối ở đây, tiện thất lễ, nếu sớm như hai , vo tròn tên ném biển.
Lục Tập là thật thà, đối với chuyện tình cảm chậm chạp một lòng một , lúc còn rõ Chung Lý Dư và Âu Dương Bạch ai mới là yêu của cháu , thêm một Phó Thú nịnh nọt.
Phó Thú khi khỏi phó bản đó lâu cũng lên cấp chơi cao cấp, vì gần đây Lục Thanh Gia để nâng cao thực lực mà thường xuyên phó bản, vốn nhịp độ thông quan khá thong thả cũng dấy lên cảm giác cấp bách.
Lúc tiến độ thua kém Lục Thanh Gia bao nhiêu, tự nhiên thực lực cũng mạnh.
So với sự kiêu kỳ của chính cung Chung Lý Dư, kẻ đào góc tường nịnh hót hơn nhiều.
"Lục tiền bối, ngài ăn món ."
"Canh hầm đậm đà, ngài thử xem."
"Rau củ đều là mới hái sáng nay, tươi lắm. Cậu ăn ạ."
Điều khiến Lục Tập chút hoang mang mất trí nhớ , thực chỉ một đứa cháu là Gia Gia?