Lục Thanh Gia, đối phương thực sự hứng thú với những chuyện thừa thãi, bà đành hậm hực khỏi phòng.
Tiếp theo gọi là con gái của nạn nhân, ngoại hình của cô khác hẳn với bảo tàng sáp trông âm u bảo thủ, ăn mặc hở hang, trang điểm đậm.
Có thể thấy cô hứng thú nhỏ với Lục Thanh Gia, bắt đầu lóc nỉ non, nhưng tiếng cũng thấy mùi giả tạo.
"Anh Lục, nhất định giúp tìm hung thủ, để bố an nghỉ."
Lục Thanh Gia : "Có thể xem cô đến tìm bố cô chuyện gì ? Nghe lúc cô chạy từ thư phòng , sắc mặt chút hoảng loạn, đụng bà nội cũng xin ."
Ánh mắt con gái ông chủ chút lảng tránh: " cãi với bố một trận, chọc ông tức đến đau thắt n.g.ự.c, nên bất an, thật sự g.i.ế.c bố ."
"Sau khi ngoài, em trai và đều thư phòng đấy, họ thể chứng."
"Được , tin cô." Lục Thanh Gia , mời cô khỏi phòng.
Con gái ông chủ cũng cảm giác hụt hẫng như bước hụt chân.
Đợi con trai ông chủ , Lục Thanh Gia lời khai của con gái ông chủ, đồng thời xác nhận với : "Lúc bố còn sống ?"
", ." Con trai ông chủ hoảng sợ : "Lúc , lưng ghế của bố cửa, trông như đang ngủ, cái ghế giám đốc đó lưng dày thế, cũng rõ cụ thể, tưởng ông ngủ nên lén lấy cái máy chơi game ông tịch thu."
"Ý là thấy mặt của bố ?"
" ." Con trai ông chủ : "Chắc chắn là bà nội hoặc chị , chừng lúc bố c.h.ế.t ."
Lục Thanh Gia vỗ vai , : "Kết quả thế nào sẽ phán đoán, trẻ con đừng leo, ?"
Sắc mặt con trai ông chủ cứng đờ, ánh mắt chút âm trầm ngoài.
Cuối cùng là bà chủ, đối phương liên tục nhấn mạnh con tuyệt đối thể là hung thủ, hai đứa còn nhỏ, đừng gây áp lực quá lớn cho chúng, vốn dĩ cái c.h.ế.t của bố khiến đau lòng , giờ còn coi là nghi phạm, sẽ tổn thương đến mức nào.
Lục Thanh Gia bà xong mới bảo: "Nhắc đến một kiến thức tính là quá ít , thực loại mật thất dùng băng dính dễ bố trí."
Chỉ cần khi ngoài dán một nửa băng dính lên cửa, nửa để chừa , dùng máy hút bụi hút nó từ khung cửa, là thể tạo một mật thất bề ngoài sơ hở gì .
Lục Thanh Gia ghé sát đối phương : "Vừa bà cầm máy hút bụi xuống, đầu bàn chải và ống hút tách rời , là t.h.ả.m bẩn, nhưng lông bàn chải dính chút tóc bụi nào, giống như lúc đó bà chỉ cần dùng đến ống hút ."
"Không cảm thấy thế hiệu suất quá thấp ?"
Bà chủ ngẩng đầu lên, khuôn mặt gầy gò lộ vẻ sầu khổ, biểu cảm bi thương và tuyệt vọng, khóe môi run rẩy: "Cậu, phán định hung thủ là ?"
Lục Thanh Gia đối phương, khí trong thư phòng lúc căng như dây đàn, phảng phất câu tiếp theo của sẽ quyết định vận mệnh của một .
Trên mặt bà chủ toát mồ hôi lạnh, cảm giác mong chờ lưỡi d.a.o mau ch.óng rơi xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bac-thay-lua-dao/chuong-273.html.]
Lại Lục Thanh Gia khẽ một tiếng: "Sao thể chứ? tin bà chủ là đ.â.m d.a.o cơ thể ông chủ ."
"Đừng lo, sẽ tùy tiện oan uổng , giờ hỏi chuyện cũng xong , t.h.i t.h.ể ông chủ cứ để đây mãi phép, bà tìm một chỗ , bảo chuyển t.h.i t.h.ể ông chủ qua đó ."
Bà chủ trong nháy mắt đó Lục Thanh Gia với vẻ mặt chút dữ tợn quái dị.
kịp lộ sơ hở vẻ thở phào nhẹ nhõm: "Cảm ơn, cảm ơn Lục."
Lục Thanh Gia chọn một chơi vóc dáng cao lớn theo đường sức mạnh để khiêng t.h.i t.h.ể ông chủ, theo bà chủ ngoài.
Lại bảo con cái và ông chủ cố gắng cùng đừng tách , tập hợp chơi cùng xưởng chế tác.
"Tại vạch trần bà chủ ngay?" Có hỏi: "Rõ ràng là bà mà? Cho dù bà , thì cũng thể là hai đứa con của bà ."
"Vì để chuyện con g.i.ế.c bại lộ, bà phát hiện xong tạo cái mật thất để che giấu."
Có ý kiến trái chiều: " thấy là ông chủ, cốc cà phê đó chẳng bà đưa cho ông chủ ? Sau đó là đầu tiên phát hiện t.h.i t.h.ể."
"Bà là một bà già, khi phát hiện cửa mở , nghĩ đến việc gọi giúp, cũng tìm hiểu xem bên trong thế nào, mà trực tiếp phá cửa xông ."
"Không chừng khi bà phá cửa ông chủ chỉ đang ngủ, khi bà phá cửa , một d.a.o đ.â.m c.h.ế.t ông chủ, thực tế cái mật thất chỉ là tấm bình phong, thời điểm g.i.ế.c đúng."
"Vậy bà bố trí băng dính kiểu gì?" Có phản bác: "Chẳng lẽ ông chủ tự dán ? Vậy bà ông chủ sẽ dán băng dính? Bàn bạc ?"
"Theo thấy chừng đây một âm mưu, mà là mấy cái âm mưu gộp với , nên mới cục diện phức tạp hiện tại."
Nói xong chuyển tầm mắt sang Lục Thanh Gia: " , bảo cho năm phút là thể phá án, tiếp tục nhiệm vụ ? Giờ qua gần nửa tiếng ."
"Đã phá xong mà." Lục Thanh Gia : "Năm phút khi thư phòng, những việc đó chẳng đều là trải đường cho việc tượng sáp ?"
"Cậu cái gì?" Mấy ngớ .
Thấy Lục Thanh Gia vẻ mặt nghiêm túc : "Không tin các hỏi hệ thống xem."
"Cái ——" Có lập tức hỏi trong đầu: "Hệ thống, mở khóa nhiệm vụ chính ?"
Giọng của hệ thống tuy vô cơ, nhưng lúc mạc danh chút ý vị tình nguyện: "Người chơi Lục Thanh Gia phá giải bí ẩn vụ án g.i.ế.c trong phòng kín, nhiệm vụ nhánh thành, mở khóa nhiệm vụ chính."
"Chuyện từ bao giờ thế?" Đám đều ngáo ngơ: "Không , thế ?"
"Chẳng những , còn bộ kéo từng hỏi gì? Lãng phí thời gian ?"
"Sao là lãng phí thời gian ? Đây là bước quan trọng của nhiệm vụ chính đấy."