Bậc Thầy Lừa Đảo - Chương 176

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-31 08:40:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VOeVJoUJl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Âu Dương Bạch ngắt lời: "Sao cảm giác chút đúng nhỉ?"

"Cái gì đúng?" Lục Thanh Gia hỏi.

Chung Lý Dư vội vàng đẩy đầu xa: "Ảo giác, mày cối xay đá trong sân đập đầu hai cái đảm bảo khỏi."

"Không đúng, thời gian ở đây vấn đề." Âu Dương Bạch khẳng định : "Thời gian hiện thực ngưng trệ qua, phạm vi lớn, đại khái chỉ ở trong căn phòng ."

Tiếp đó chỉ chỉ đồng hồ báo thức đầu giường Lục Thanh Gia: "Ủa? Đồng hồ trong phòng chậm hơn phòng khách nửa tiếng?"

Lục Thanh Gia trải qua phó bản , thực lực tiến thêm một bước, năng lực xuyên thấu thể xuyên qua nơi dày, trực tiếp về phía đồng hồ treo tường lớn ở đại sảnh, quả nhiên như Âu Dương Bạch .

Lại thoáng qua Chung Dã, tên ngu xuẩn sắc mặt quả nhiên khi cứng đờ, lộ biểu cảm mạng xong .

Lục Thanh Gia , mắt đều híp , mặt Chung Lý Dư từng giọt mồ hôi toát , bao nhiêu túng bấy nhiêu túng.

Lục Thanh Gia gằn: "Đồ ?"

Chung Lý Dư vội vàng ngụy biện: "Đồ gì? Em trộm đồ của em ?" Hắn lộ biểu cảm thể tin nổi: "Không , em oan uổng cũng đạo lý cơ bản chứ."

"Anh —— công ăn lương gì mà ? Ra ngoài công thuần túy là sở thích, vì thực hiện giá trị nhân sinh, sẽ trộm đồ của em"

"Vậy trong phòng hai giây biến thành nửa tiếng là ?"

" giúp em gấp quần áo thời gian đủ ?" Chung Lý Dư hùng hồn : "Em nghĩ xem mới hai giây, hai giây thể gì?"

" từ nhỏ đến lớn việc nặng bao giờ, hiệu suất là chậm một chút, em để thích ứng chứ. Chẳng lẽ đủ ? Quần áo vứt lung tung trong phòng ngủ ông chủ thấy đều tiện tay gấp , nhân viên mắt như tìm ?"

"Chính là hai giây thời gian quá ngắn mà, gấp một nửa em , những việc xong tranh công, còn giống như tên biến thái ôm áo choàng tắm của , thế thể thống gì?"

Đừng Lục Thanh Gia, ngay cả Âu Dương Bạch cũng từng thấy tên ngu xuẩn nào đ.á.n.h khai như .

Hắn ngẫm nghĩ một chút, đây giao tập của và Chung Lý Dư nhiều, cũng chỉ thỉnh thoảng gật đầu trong cuộc họp quản trị viên thôi, mà cuộc họp quản trị viên cũng thường mở, thực tế tính , gặp mặt cũng chỉ đếm đầu ngón tay.

tên tinh mà, khi trò chơi tung lịch sử đen tối thiết lập sụp đổ, Âu Dương Bạch vẫn luôn cảm thấy em ngầu trai khí thế, ngờ là một tên ngu xuẩn như .

Lục Thanh Gia chậm rãi : "Cho nên đây là lý do một cái áo choàng tắm của gấp nửa tiếng, đợi còn nắm c.h.ặ.t trong tay?"

Chung Lý Dư ngượng ngùng : " yêu cầu cao mà, nhất định là kích thước vuông vắn, bề mặt phẳng phiu, thể một nếp nhăn nào."

"Sau đó càng gấp càng hài lòng, liền bắt đầu mượn dụng cụ hỗ trợ đúng ?"

" đúng!" Chung Lý Dư vội vàng : "Ông chủ em thật thông minh."

Lục Thanh Gia gật đầu: "Vậy cho , bàn là bìa cứng thì thôi , kem đ.á.n.h răng bàn chải đ.á.n.h răng sữa tắm bông tắm trong phòng tắm của còn một cái áo sơ mi hai cái quần lót trong ngăn kéo hỗ trợ kiểu gì?"

Chung Lý Dư kiên trì : " đây là đến mượn em mấy thứ ? Sợ em hôm nay quên mất, liền tự san sẻ chút ."

"Em yên tâm, tham lam , bóc tem đều động , đều lấy từ đồ em dùng cũ , tuyệt lãng phí."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bac-thay-lua-dao/chuong-176.html.]

"Vậy như thế còn cảm ơn giúp xử lý đồ cũ?"

"Không cần cảm ơn cần cảm ơn, cần kiệm tiết kiệm mà."

Chung Lý Dư căng thẳng , cân nhắc như miễn cưỡng thể qua cửa chứ?

Liền thấy mặt Lục Thanh Gia lộ một nụ , mê đến mức cả đều choáng váng, đang định ngây ngô theo.

Cái miệng hình dáng xinh liền mở chỉ phun một chữ: "Cút!"

Buổi tối đói bụng định ngoài úp bát mì ăn Tiểu Vi, xuống lầu liền thấy Chung đá khỏi phòng ông chủ.

Là đá thật sự kiểu đó, cực kỳ hiệu ứng hoạt hình, cả bay , đó mặt tiếp đất, đáng thương đất.

Bi phẫn gào bên trong: "Cầm nhầm đồ cũng cần đối xử với như chứ? cầm một nửa tiền lương còn việc của năm đấy."

Cửa từ từ mở một khe hở, mặt Chung Lý Dư lộ vui mừng, kết quả thấy cái đầu thò là Âu Dương Bạch, vui mừng mặt lập tức rút .

Âu Dương Bạch như thấy thất vọng, cẩn thận từng li từng tí : "Tuy bảo cút, nhưng thể xong thịt nướng hãy cút ?"

"Yên tâm, tiền công một ngày sẽ khuyên đưa cho ."

Chung Lý Dư lập tức nổ tung: "Mày nó tính là cái thá gì? Làm cha mày thì mày ở chỗ tao cái gì cũng , tự xâu giun đất nướng mà ăn ."

Âu Dương Bạch thất vọng đóng cửa .

Chung Lý Dư đợi nửa ngày bên trong động tĩnh, thể thấy là để ý đến .

Hắn nhất thời bi từ trong lòng, chỉ cửa : "Được, em đuổi , đến lúc đó đừng hối hận."

Nói vẻ mặt âm trầm đùng đùng cửa, cũng nửa đêm chạy .

Tiểu Vi vốn dĩ chỉ ăn bát mì, kết quả thấy quả dưa lượng thông tin lớn như .

Vừa là tình huống gì? Tại Chung nửa đêm chạy phòng ông chủ, trong phòng ông chủ còn một soái ca? Soái ca đến thế nào? Trước khi bọn họ tan đều thấy, chẳng lẽ nửa đêm lén lút ——

Không , đây là địa bàn của ông chủ, cần gì lén lút chứ.

Còn lời của Chung thật t.h.ả.m, mười phần giống như chồng dẫn tiểu tam về , tiểu tam còn sai bảo vợ cả bưng rót nước nấu cơm.

Lượng thông tin quá lớn, Tiểu Vi ngay cả mì tôm cũng tâm trạng ăn, vội vàng chạy về ký túc xá chia sẻ bát quái.

Chủ đề của ký túc xá nữ tạm thời bàn, Chung Lý Dư rời cũng cản trở Lục Thanh Gia bọn họ ăn thịt nướng ôn chuyện.

Tuy trong game ở chung đủ lâu, nhưng dù cũng hiện thực.

 

 

Loading...