Bậc Thầy Lừa Đảo - Chương 173

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-31 08:40:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCh8rI9Ue

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Hoặc là nguyên tắc ưu tiên, hoặc là đ.á.n.h giá biểu hiện trong trò chơi đó sẽ ảnh hưởng đến tỷ lệ thành công, hơn nữa bên trong lẽ rủi ro , thận trọng lựa chọn nhé."

, vẫn chơi dứt khoát chạm vai Kỷ Du, chính là chơi luôn thông minh .

Phảng phất như thấy bảng điều khiển, mặt lộ nụ kỳ vọng, tiếp đó giây , liền biến mất mắt .

Mọi nín thở chờ đợi, nhưng đợi bao lâu, đối phương liền xuất hiện mặt , mặt mang theo vẻ hưng phấn.

Đi liền vội vàng nắm lấy tay Lục Thanh Gia: "Huynh , cảm ơn! Thực sự cảm ơn!"

Lục Thanh Gia : "Khách sáo, một giây nhận thù lao, chứng tỏ hợp đồng thành , chúc mừng!"

Sự thành công của một khiến những chơi còn đều thể chờ đợi nữa, thậm chí bàn bạc, một chơi nhân cơ hội chạm Kỷ Du một bước, thấy bảng điều khiển xong lựa chọn đăng xuất, biến mất mặt .

Cũng thời gian xấp xỉ như , đối phương , nhưng sắc mặt cho lắm.

Lục Thanh Gia tự nhiên rõ ràng, nhận thù lao, tự nhiên biểu thị đối phương thể trở thành chơi cao cấp.

Người nọ khổ một tiếng: "Xem cần tranh thứ tự, chắc là giống như họ Lục , tỷ lệ thành công gắn liền với biểu hiện phó bản ."

"Ván trình đều ngơ ngác đây."

Mọi cũng đành an ủi hai câu, tiếp đó là từng một thử nghiệm.

Quả nhiên kết quả cuối cùng giống như Lục Thanh Gia suy đoán, ngoại trừ và Âu Dương Bạch mười , tổng cộng ba trở thành chơi cao cấp.

Tỷ lệ coi như bình thường , một phó bản cho dù lượng chơi kinh thế nào, chuyện bước màn cao cấp , danh ngạch tuyệt đối sẽ quá nhiều.

Thù lao của ba đủ để Lục Thanh Gia phát một món tài hoành tráng, cũng hài lòng.

Tất cả chơi ôm tâm trạng khác thoát khỏi trò chơi, lúc còn Âu Dương Bạch và Lục Thanh Gia hai .

Lục Thanh Gia : "Cậu tìm thứ gì ? đ.á.n.h xuyên phó bản thời hạn, nhiều tình huống chắc là kịp kích hoạt, đồ của liệu nổ ?"

"Nếu thật sự như thì xin a!"

Âu Dương Bạch lắc đầu: "Không a, thứ tìm ở ngay trong thế giới phó bản cao cấp bên ngoài trò chơi, khi còn nghĩ, ván nếu chơi quá ngốc phá đến bước thì ? Hoặc tốn quá nhiều thời gian thì chán c.h.ế.t ?"

"Kết quả vận khí như gặp , những đ.á.n.h xuyên phó bản mở thông đạo màn cao cấp, còn dùng đến hai ngày thời gian, hì hì!"

Không tại , Lục Thanh Gia đá một cước lên cái mặt đến xán lạn của tên dở , hóa vất vả nửa ngày, vẫn là trong khí vận của tên .

Nghĩ như , cũng như , lúc Âu Dương Bạch đưa tay vớt một thứ gì đó trong hư tay, một cước đá tới.

Tên là cấp bậc quản trị viên, lúc trò chơi kết thúc, phong ấn liền giải khai, căn bản cần Kỷ Du thậm chí cần tiến thế giới phó bản cao cấp , là thể thông qua thông đạo mở trực tiếp đưa tay lấy đồ về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bac-thay-lua-dao/chuong-173.html.]

Âu Dương Bạch lúc đó còn đang hí hửng: "Thực cũng bảo bối gì, điều phó bản cao cấp trong khu vực quản lý của , hơn nữa cũng thể coi là thực sự từng , cho nên vé cũng vô dụng, chỉ thể phó bản trung cấp liên thông ——"

Đang chuyện, từ trường bởi vì cách lấy đồ vẫn đóng .

Lục Thanh Gia sợ kích hoạt cơ chế động trả thù của cái thứ âu khí kinh , định đá một cái chạy, lúc đá Âu Dương Bạch, trong lòng mặc niệm đăng xuất trò chơi .

Chính là trùng hợp như , chân đá lên thì rút , Lục Thanh Gia theo quán tính nhào lên Âu Dương Bạch.

Hai đồng thời đăng xuất trò chơi, kết quả là Âu Dương Bạch ngã xuống giường , Lục Thanh Gia nhào xuống một bước.

Âu Dương Bạch: "Cậu đá gì? Từ lực của còn tắt ?"

Lục Thanh Gia: "Ồ! Không, chỉ thấy m.ô.n.g đậu một con ruồi, giúp đá c.h.ế.t."

Âu Dương Bạch: "Vậy dùng tay?"

Lục Thanh Gia: "Vậy chẳng thành giở trò lưu manh ?"

Ở đây một dám ngây ngô hỏi, một dám điềm nhiên như lừa gạt.

Mà lúc , đột nhiên trong phòng sát khí tăng vọt, cho dù là quản trị viên như Âu Dương Bạch cũng trong nháy mắt tiến trạng thái cảnh giác.

Hắn ngẩng đầu, thấy một quen ở vị trí cách đến một mét, trong tay ôm một chiếc áo choàng tắm màu trắng.

Từ cao xuống dùng ánh mắt k.h.ủ.n.g b.ố , bên trong thực sự tràn ngập sát ý: "Các ?"

Đối phương tuy rằng trừng mắt , nhưng sự chú ý đầu tiên là ở Lục Thanh Gia.

Chung Lý Dư giống như oán phụ thấy chồng dẫn vợ bé về : "Em ở trong game trêu hoa ghẹo nguyệt thì cũng thôi , còn dẫn về nhà?"

Lục Thanh Gia mới nhớ , ồ tên ngu xuẩn còn ở trong phòng mà.

Trước đó âu khí tức c.h.ế.t của Âu Dương Bạch cho kinh hãi, xem tên thật đúng là đ.á.n.h chạm ?

Nghe thấy giọng của Chung Dã, Lục Thanh Gia lên, vươn một tay kéo Âu Dương Bạch dậy: "Lỗi của , xem nghỉ ngơi ở đây một lát, ăn chút đồ ăn khuya hãy về ?"

Âu Dương Bạch gật đầu, hưng phấn : "Ây da đây vẫn là đầu tiên chơi chịu bạn bè hiện thực với , phi! Chúng vốn là em."

"Thông quan xong về hiện thực cùng phục bàn là sướng nhất, thịt nướng bia bọt ? Đây là , nhà ? Hay là khách sạn? Oa môi trường cũng tệ lắm." Âu Dương Bạch cảm ứng một phen, khu vực liền rõ như lòng bàn tay trong đầu .

Lục Thanh Gia đang định ngoài chuẩn lò nướng, Chung Lý Dư kéo lưng.

Sau khi Âu Dương Bạch lên rõ diện mạo của đối phương, phẫn nộ lập tức biến thành cảnh giác.

 

 

Loading...