Bậc Thầy Lừa Đảo - Chương 145

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-31 02:23:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCh8rI9Ue

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một tiết học cứ thế trôi qua bình an, tạm thời chơi nào thiệt mạng, chung, cục diện vẫn đang bế tắc.

tan học, tạm thời cũng chơi nào hành động, hỏi Kỷ Duệ: "Thầy Kỷ, tiết là khi nào?"

Kỷ Duệ : "Mười giờ sáng mai, trong thời gian từ khi kết thúc tiết học đến khi bắt đầu giờ học ngày mai, các em thể về ký túc xá nghỉ ngơi, ăn uống vẫn ở nhà ăn, căng tin vẫn mở cửa bình thường, chỉ cần khỏi trường, vi phạm nội quy, đều tự do."

Tự do, tên thật dám .

Lời dứt, một chơi dậy khỏi ghế, bất ngờ là thiếu niên xinh ở hàng ghế thứ hai từ lên.

Cậu thẳng đến mặt Lục Thanh Gia, chút do dự: "Lục Thanh Gia? Là ?"

Nói : "Lúc đầu thấy mặt còn dám tin, kết quả ngay cả tên cũng giống."

Lục Thanh Gia thấy đối phương, cũng nở nụ : " cũng ngạc nhiên, ngờ gặp ở đây, thật là một dịp để ôn chuyện cũ."

Lại hỏi: "Chúng cũng bảy tám năm gặp nhỉ?"

Thiếu niên xinh : "Gần tám năm , học kỳ một năm nhất là gặp nữa."

Lục Thanh Gia chống cằm: " bệnh của khỏi , nhưng trường, đó mất liên lạc, còn tưởng chuyện gì, hóa là dính trò chơi."

" !"

Nhắc đến chuyện năm đó, chút khiến xót xa.

Thiếu niên vô cùng xinh tên là Âu Dương Bạch, là bạn cùng khóa với Lục Thanh Gia, năm đó khi nhập học, hai cũng là những sinh viên mới nổi thường xuyên nhắc đến cùng .

Đến giờ vẫn thể thấy những bài đăng tranh cãi nảy lửa diễn đàn của trường của những hâm mộ của mỗi để bình chọn hotboy trường.

quan hệ của hai khá , còn tham gia cùng một câu lạc bộ, liên lạc cũng nhiều hơn, lâu dần cũng chút giao tình.

cuối học kỳ một năm nhất, Âu Dương Bạch đột nhiên ngất xỉu sân bóng, khi đưa đến bệnh viện kết quả là mắc bệnh nặng.

Gia đình liền giúp thủ tục bảo lưu, đưa nước ngoài chữa trị, bệnh của tỷ lệ chữa khỏi đến 10%, lúc đó bạn bè và những hâm mộ trong trường đến đau lòng.

Lục Thanh Gia ban đầu giữ liên lạc với , nhưng lâu thì mất liên lạc, may mà một bạn học quan hệ họ hàng xa với gia đình cho , bệnh tình của dần định và chuyển biến .

Năm hai khỏi bệnh, nhưng trường, cùng với sự của các sinh viên nghiệp, sự gia nhập của những gương mặt mới, Âu Dương Bạch, thiếu niên từng gây sóng gió cũng dần chôn vùi trong lòng hoặc lãng quên.

Nếu là một bạn tám năm liên lạc, thời gian quen lâu, Lục Thanh Gia thể sẽ nhận ngay.

Âu Dương Bạch là loại một khi gặp thì nhiều năm cũng thể quên vẻ kinh diễm, điều khiến Lục Thanh Gia khỏi cảm thán phận trêu ngươi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bac-thay-lua-dao/chuong-145.html.]

cũng , nếu đối phương trường, e rằng Lục Thanh Gia sớm trò chơi , căn bản cần đợi đến bây giờ.

Phải rằng tên ... thật sự còn ngây thơ hơn cả Béo, cực kỳ dễ lừa.

Thậm chí đôi khi còn cho cảm giác, sống đến bây giờ, đương nhiên cũng vì tính cách , nên lúc ở trường các chị khóa yêu mến.

Lục Thanh Gia , thở dài: "Vất vả cho ."

Âu Dương Bạch chớp mắt, ngơ ngác : "Vất, vất vả gì cơ?"

Lục Thanh Gia tên sống đến bây giờ cũng dễ dàng, nhưng thành thật mà , Âu Dương Bạch tuy ngây thơ hơn Béo, nhưng vận may hơn Béo tám con phố.

Rút thăm trúng thưởng bao giờ trượt, ăn ở quán đông đến mấy, chỉ cần cùng là lập tức bàn trống, vẻ mặt ngây thơ vô tội tuy dễ l.ừ.a đ.ả.o nhắm đến, nhưng luôn là mới bắt chuyện, cảnh sát tóm gọn kẻ l.ừ.a đ.ả.o.

Quan trọng là tên ngốc bắt đầu móc tiền , lúc cảnh sát giáo huấn còn ngơ ngác hỏi: "Ông lão ?"

Theo lời của Chung Dã, trong trò chơi vận may cũng là một đặc tính quan trọng, những tài năng thiên bẩm c.h.ế.t ngay từ đầu.

Như trò chơi kinh dị, điều kiện sàng lọc chơi đa là những may mắn thoát c.h.ế.t, điều cho thấy đa chơi vận may tồi, một tài năng tầm thường, chỉ cần dựa vận may là thể xa, nhưng cuối cùng điều vẫn đại diện cho tất cả.

Âu Dương Bạch thời của họ, mệnh danh là "Âu Hoàng", liên quan đến rút thẻ, rút thăm, mượn ngón tay vàng của một chút, đảm bảo nấy, SSR cũng như rau cải trắng, nhặt bừa cũng .

Chỉ cần luôn giữ vận may , gặp tình huống cực đoan, thì đa cũng thể bình an vượt qua.

Lục Thanh Gia nghĩ , liền đối phương hào hứng : " , trò chơi bao lâu ?"

"Chưa đến một tháng." Lục Thanh Gia .

"Wow, trong thời gian ngắn như đến phó bản độ khó cuối cấp trung, giỏi thật đấy, quả nhiên hổ là ."

Lục Thanh Gia lúc thậm chí còn nghĩ rằng đối phương chỉ đơn thuần là khen ngợi và ngưỡng mộ, khi nhớ tâm trạng của , thật sự hổ đến mức chui xuống đất.

khách sáo một câu: "Cũng quá khoa trương, chủ yếu là trò chơi với tần suất khá cao, nhưng nếu đây là cuối cấp trung, thì cũng sắp thăng lên cấp cao ."

Đối phương ngây thơ trả lời: "Hả? chơi cấp cao , hơn nữa còn là cấp quản lý, chính vì phó bản, nên độ khó mới tăng lên đến giới hạn của cấp trung."

" yên tâm , chỉ tìm một thứ, sẽ tham gia qua màn, cũng sẽ cản trở các nhận thưởng, yên tâm nhé."

Lục Thanh Gia cả cứng đờ, một khoảnh khắc, suýt nữa thể duy trì vẻ ung dung, thể tin Âu Dương Bạch, nên phản ứng thế nào.

Cuối cùng nuốt xuống sự hổ vì lo lắng thừa, khó khăn hỏi: "Cậu, chính là Âu Hoàng?"

 

 

Loading...