Bậc Thầy Lừa Đảo - Chương 133

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-30 12:13:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60Kv5w6q9c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Thanh Gia khẽ một tiếng: "Đương nhiên, hành vi gian lận nghiêm trọng như , nếu ngươi thì chẳng khác nào phủ nhận sự tồn tại của chính , đối với Chung Dã, thể trực tiếp hoặc gián tiếp giúp đỡ , đương nhiên cũng sẽ phòng nghiêm ngặt."

"Đương nhiên đây cũng là điều , thật lòng mong hung thủ bây giờ vẫn còn sống, chỉ cần nghĩ đến, thể c.h.ế.t ở một góc nào đó, trong tay một kẻ âm hiểm hơn, dù c.h.ế.t t.h.ả.m hơn trăm , cũng cảm thấy khó thở."

"Vì kẻ thù mà, c.h.ế.t trong tay , thì vô nghĩa."

Trò chơi chứng kiến quá nhiều ân oán tình thù, nhưng sự điên cuồng ẩn vẻ bình tĩnh của Lục Thanh Gia vẫn khiến nó rùng .

Sự tham lam c.h.é.m g.i.ế.c giữa những kẻ tầm thường chỉ là chuyện thường tình, nhưng những xuất chúng, trong mắt trò chơi một ngày nào đó sẽ một vị trí trong lĩnh vực riêng của , dù vẫn đang trong giai đoạn trưởng thành, mỗi lời đều sức nặng khác .

Lục Thanh Gia kiểm kê xong gia tài liền ngủ , năm đó khi xây khách sạn , bộ quá trình đều do đích giám sát, vật liệu cũng chắc chắn, nên hiệu quả cách âm .

Hắn ngủ một mạch đến chiều mới tỉnh dậy, tắm rửa quần áo xong ngoài tìm đồ ăn, kết quả đến đại sảnh thấy một đám nữ nhân viên vây quanh hào hứng bàn tán gì đó.

Lục Thanh Gia tới hỏi: "Sao ?"

Hắn bình thường đối xử với nhân viên, ngoài công việc cũng khá thoải mái, đều áp lực ông chủ bắt quả tang.

Họ hào hứng : "Tiểu Vi đang phỏng vấn, đến ứng tuyển một siêu cấp soái ca."

" đúng, lúc đầu chúng còn tưởng ảnh photoshop, ai ngờ thật còn hơn ảnh, ảnh chụp thần thái và khí thế, đỉnh thật."

"Khụ khụ! Đương nhiên trong mắt chúng vẫn là ông chủ trai nhất."

Lục Thanh Gia , việc tuyển dụng giao cho Tiểu Vi cũng yên tâm.

Tiểu Vi đây vốn là quản lý cấp cao của một công ty lớn, năng lực việc mạnh, chỉ là do thêm giờ quá sức, mắc bệnh nặng, tinh thần cũng vì công việc cường độ cao và nhịp sống ngột ngạt mà bờ vực sụp đổ.

Sau khi chữa khỏi, cô chọn sống chậm , đến đây du lịch mê mẩn phong cảnh và nhịp sống thư thái ở đây, đúng lúc Lục Thanh Gia đang tuyển , liền tự ứng cử.

Nói thì Lục Thanh Gia còn hời lớn, việc tuyển dụng nhỏ nhặt cô tự nhiên là chuyên nghiệp hơn.

Lục Thanh Gia cũng hiểu tâm tư của các cô gái, : "Các cô đừng mải mê ngắm trai mà lơ là công việc là ."

"Đâu ?" Mấy : "Có ông chủ ở đây, khả năng miễn nhiễm với trai của chúng mạnh đấy."

Lại : "Có uống một ly cà phê ? Văn Văn mới xay xong."

Lục Thanh Gia : "Cho một..."

Lời xong, cửa phòng họp nhỏ dùng phòng phỏng vấn mở , đầu tiên là một bóng bước .

Đối phương cao, khi khỏi cửa thậm chí còn cúi đầu, nhưng hình và khuôn mặt đó, dù hóa thành tro Lục Thanh Gia cũng thể nhận ngay.

Cả đơ , theo sự hiểu của về tên ngốc đó, chuyện , dù thể giải quyết triệt để, nhưng chắc chắn thể khiến y yên tĩnh một thời gian chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bac-thay-lua-dao/chuong-133.html.]

Vậy mà mới qua hai mươi bốn giờ.

Đối phương lúc cũng thấy , vẻ mặt cao quý lạnh lùng, lợi dụng ưu thế chiều cao xuống .

Ngoại hình của tên đặc biệt tính công kích, nếu mở miệng, trông cũng dáng lắm.

Tiểu Vi theo sát phía , thấy Lục Thanh Gia liền giới thiệu: "Đây là ông chủ khách sạn của chúng , họ Lục, nhưng đối xử với hòa đồng, tuyệt đối cần áp lực."

Lời dứt, thấy giọng vốn hòa đồng dịu dàng của ông chủ lạnh lùng vang lên: "Anh lòng tự trọng ? Một cái khách sạn rách nát thế , đừng là để việc, cho ở cũng thấy bẩn thỉu nhỉ?"

Tiểu Vi và mấy nữ nhân viên rùng , nhất thời phân biệt tình hình ngơ ngác, bầu khí đột ngột trở nên vô cùng khó xử.

Ông chủ đây là, hài lòng với nhân viên ?

Chàng trai trai trông cũng khá kiêu ngạo, xem sắp tức giận bỏ .

Quả nhiên đối phương ngẩng cằm, lộ nụ ngạo mạn: "Tàm tạm thôi, cần tự ti, một kẻ tay ngang như thể kinh doanh đến mức ."

"Chỉ là vẫn còn nhiều chỗ dáng, nhưng yên tâm, mắt một chuyên gia hướng dẫn rẻ, ngàn vàng khó cầu."

Lục Thanh Gia lười biếng : "Xin , chỉ tuyển một bưng bê quét dọn, ngài hoài bão lớn như e là đến nhầm chỗ ."

Nói sang Tiểu Vi: "Không nhận, tuyển khác ."

Chung Lý Dư lúc thể vẻ nữa, nhục nhã cúi cái đầu cao quý của xuống : "Quét dọn bưng bê cũng , chịu khổ."

Thấy đối phương phản ứng, y nghiến răng tiếp: " cái gì cũng , thật sự cần công việc , xin ông chủ hãy xem xét ?"

Lục Thanh Gia từng thấy bộ dạng trơ tráo của tên , nhưng quy trình và phản ứng đều đúng.

Hơn nữa bộ dạng rõ ràng ép buộc của y lúc , mới cãi với xong thể buông bỏ sĩ diện, bất đắc dĩ, nghĩ một chút cũng đoán chuyện gì xảy .

Lục Thanh Gia nhướng mày: "Bị nhà đuổi ngoài ?"

Chung Lý Dư lập tức lộ vẻ mặt như chuyện lớn nhất thiên hạ: "Bị đuổi ngoài? Bị ai?"

"Chẳng lẽ bây giờ nhà ai chủ? , Chung Lý Dư, một nhân vật một hai đuổi khỏi nhà?"

"Vậy là đến đây gây sự ?" Lục Thanh Gia nhẹ nhàng : "Đuổi ngoài."

Cũng dám vẻ nữa, đầu của ai đó cúi thấp hơn vài phần: "Là đuổi ngoài, một bộ quần áo cũng cho mang, nửa đêm đuổi . Mẹ kế ở nhà nắm quyền, cuộc sống dễ dàng."

"Xin ông chủ thu nhận, cho một chỗ ở và một miếng ăn là ."

Lục Thanh Gia thở dài một , cố nén nổi giận, hỏi : "Anh nghĩ ngu nghĩ dễ lừa như ? Mới hôm qua gì? Lòng tự trọng ? Kiêu ngạo ?"

Loading...