Bậc Thầy Lừa Đảo - Chương 130

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-30 12:13:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà An thở dài: "Nếu sửa , năm đó ba con lừa."

"Vậy xem ba con ."

"Lão già c.h.ế.t tiệt mà xem?" Bà An hừ lạnh: "Mẹ , đến giờ vẫn còn ít phụ nữ mỗi tuần gửi thư tình và sô cô la cho ông ."

Cha Chung lúc trẻ là một đại soái ca khiến mềm nhũn chân, bây giờ gần năm mươi, nhờ chăm sóc bản , còn ăn chút đồ thừa từ sản phẩm dưỡng da mà vợ lấy từ con trai, cả trông chỉ ngoài ba mươi.

Đứng cạnh Chung Lý Dư giống em hơn là cha con, năm đó khi ném tù, đối với một bố già cấp bậc như ông, tin tức lúc đó tự nhiên lan truyền khắp thế giới.

phụ nữ thấy ảnh ông báo yêu từ cái đầu tiên, hiện tại ba năm liền giữ danh hiệu tù nhân trai nhất thế giới.

Mỗi tuần đều thư tình và quà tặng từ khắp nơi thế giới, với đủ các quốc gia, c.h.ủ.n.g t.ộ.c và ngôn ngữ khác .

Tuy nhiên, đằng vẻ hào nhoáng đó, ai thể hiểu nỗi bi thương của một đàn ông trung niên vợ lạnh nhạt, hàng ngày con trai bất hiếu đ.â.m chọc tim gan?

Bà An lấy điện thoại quét ảnh, xua con trai: "Ôi con đừng che ánh sáng, rõ nữa."

Vừa khen ngợi: "Quả nhiên Gia Gia điểm nào cũng hợp gu thẩm mỹ của , nếu em sinh sớm hơn hai mươi mấy năm, cũng chẳng chuyện gì của ba con. Cái áo blouse , Gia Gia cấm d.ụ.c càng thêm quyến rũ."

Hình ảnh giả tưởng đó quá , Chung Lý Dư dám , y vội giật ảnh: "Mẹ đủ đấy, ba con thích em như , cũng công nhỏ ."

"Lão già bất t.ử keo kiệt trách ?" Bà An lườm một cái, hứng khởi: "Nhân tiện, cũng mấy năm về nước, ngày mai đặt vé về nước xem , tiện thể hẹn hò với Gia Gia."

"Gu của Gia Gia lắm, cũng kiên nhẫn hơn mấy đứa ngốc các con, thể chờ để gặp em nữa ."

" con chú Trịnh ngày mai ba con trận bóng đá trong tù?"

"Quan trọng ?"

"Cũng đúng... , quan trọng là đột nhiên chạy qua đó gì?" Nói vẻ mặt Chung Lý Dư trở nên u ám, giọng điệu chế nhạo: "Mẹ gặp , gặp ."

Bà An dừng , ánh mắt buồn bã của con trai, trong lòng chút xót xa, con trai bà cả đời thuận buồm xuôi gió, bao giờ chịu uất ức thế ?

Là một , bà cảm thấy cần cố gắng khai thông, dùng tình mẫu t.ử để dịu nỗi đau của nó.

Thế là bà An "bốp" một cái tát mặt con trai, lộ vẻ mặt đồ vô dụng: "Vậy con còn liệt ở nhà gì? Người theo đuổi con dám về?"

Chung Lý Dư ôm nửa bên mặt tát của , kế mặt, lộ vẻ mặt thể tin .

Bà An một cách tàn nhẫn: "Cút ngoài, nhà thứ vô dụng như con."

"Mẹ, ruột của con ?"

Bà An lạnh: "Đừng giở trò đó với bà đây, bà đây hiểu mày ? Một thằng ngu y hệt ba mày."

"Câu đầu tiên mày với Gia Gia là gì?"

"Con con tha thứ cho em ." Chung Lý Dư định dối, nhưng khi ruột của y nghiêm túc, thì thật sự Sherlock Holmes tái thế cũng bằng, đành thành thật.

Bà An liền , vung tay tát thêm một cái nữa: "Tha thứ, tha thứ, tao cho mày tha thứ! Cái di truyền, di truyền cái ngu của ba mày."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bac-thay-lua-dao/chuong-130.html.]

Chung Lý Dư kế đ.á.n.h một trận, càng thêm hoang mang.

Bà An : "Nhớ chuyện suýt nữa c.h.é.m đứt nửa cái tai của ba con ?"

Chung Lý Dư gật đầu.

"Nhớ chuyện lấy gạt tàn t.h.u.ố.c đập vỡ đầu ba con ?"

Chung Lý Dư gật đầu.

"Nhớ ông xã giao về, cổ áo dính vết son, đ.á.n.h gãy chân ?"

Chung Lý Dư toát mồ hôi hột gật đầu.

"Lúc đó ba con gì?"

"Sau khi lành vết thương, quỳ xuống xin tha thứ." Chung Lý Dư : " chuyện ..."

"Chuyện gì mà chuyện? Đó mới là thái độ cầu hòa. Mày mở miệng là gây sự cầu hòa? Kết quả thì ?"

Bà An xuống, nắm lấy tay y: "Có lẽ từng , cảm ơn Gia Gia."

Thấy vẻ mặt ngỡ ngàng của con trai, bà An khổ: "Con và ba con thực giống , ba con tuy trông vẻ lời thứ, nhưng những gì thực sự , ông bao giờ thỏa hiệp."

"Mẹ sợ, tham vọng của ông quá lớn, sợ một ngày nào đó ở nhà sẽ nhận tin ông c.h.ế.t ở bên ngoài, ông lui về, con trai nối nghiệp cha, chỉ cần còn sống một ngày, là còn lo sợ một ngày."

"Bây giờ như , cần nhốt thì nhốt, cần giải tán thì giải tán, những sản nghiệp đó cần thì , tiền bạc trong sạch cũng dùng để bồi thường, từ khi ông gì, hai mươi năm qua bao giờ lúc nào nhẹ nhõm như ."

Bà An xoa mặt con trai: "Mẹ con lớn lên bình an nên gửi con nước ngoài, nhưng con càng lớn càng lo lắng, ba con gọi con về là vì cái gì."

" ngờ con trai tài giỏi như , Gia Gia còn tin tưởng con hơn cả , cũng cảm ơn tất cả những gì em , bất kể mục đích của em là gì."

Chung Lý Dư đầu tiên chuyện thẳng thắn với về chuyện , nếu là khi tìm đó, y nhận quan điểm của , lẽ sẽ vui mừng khôn xiết?

bây giờ...

Chung Lý Dư chế nhạo: "Bây giờ gì cũng muộn ."

"Tấm chân tình hết đến khác dâng lên, để cho em vứt chơi. , Chung Lý Dư, cũng lòng tự trọng, nếu em vứt bỏ như giày rách, thì hãy nhớ lấy ngày hôm nay, mà liếc em thêm một cái, chính là... Mẹ, ?"

Trong lúc chuyện, Chung Lý Dư thấy kế của gom những tấm ảnh bàn , ban công, ném chồng ảnh xuống lầu.

lúc chú Trịnh qua, thấy những mảnh giấy từ trời rơi xuống, tò mò nhặt một tấm lên xem, thấy khuôn mặt mà c.h.ế.t cũng quên trong đó, mặt liền trở nên hung tợn.

Chú hét lớn một tiếng: "Ai vứt bừa bãi thế? Dọn sạch cho , ném thùng rác đốt ."

Lời dứt, một bóng từ trời rơi xuống, như hổ đói vồ mồi giật lấy tấm ảnh từ tay chú: "Của !"

Cục đá đờ đẫn cả buổi chiều, lúc thủ nhanh nhẹn, tốc độ kinh nhặt xong ảnh, kết quả đầu thấy cánh cửa lớn đóng c.h.ặ.t.

 

 

Loading...