Bậc Thầy Lừa Đảo - Chương 124

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-30 12:12:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dù là Thủy quỷ, lúc mặt cũng lộ vẻ mặt méo mó đau đớn, cách mặt nước trông càng thêm rợn .

Lục Thanh Gia còn giơ tay hiệu vấn đề gì với mấy bờ: "Yên tâm, hai em gặp , tâm linh tương thông, cần cũng chỗ ngứa của ."

Chung Lý Dư há hốc miệng, đầu tiên cảm thấy một chút thương hại cho một con quỷ độc ác.

Ba còn cũng thấy xót xa, vốn dĩ họ dự tính sẽ một trận đại chiến với Thủy quỷ hồi phục đỉnh cao.

ai ngờ , nó còn định khí tức đ.á.n.h lén, đến mức còn kịp vận công t.r.a t.ấ.n dã man.

Gã bác sĩ thực sự nổi nữa, bèn chen : "Anh xem vết thương của nó chảy là tóc, chắc là đ.â.m c.h.ế.t nhỉ?"

Lục Thanh Gia gật đầu: "Cũng ... , năng kiểu gì thế? Cứ như mong nó c.h.ế.t bằng, cũng hiểu hành vi của luôn khác hiểu lầm."

Mẹ kiếp, mày cái trò mèo gì mày tự ?

Trong lòng đang thầm c.h.ử.i, Lục Thanh Gia lẽ thấy thật sự vô dụng, đành bực bội thu d.a.o .

Chung Lý Dư vội vàng lấy thái độ ung dung, khẽ một tiếng: "Sao? Nói chuyện mệt ? Cân nhắc lên đây ?"

Lục Thanh Gia đầy chính nghĩa: "Đến nhà khách, mời bữa cơm , coi thường quá nhỉ?"

Nói trong tay xuất hiện mấy lá bùa giấy, là loại công hiệu diệt quỷ, nhét hết miệng Thủy quỷ.

Hắn bóp c.h.ặ.t miệng đối phương: "Chút đặc sản nhỏ mọn đáng kể, xem hợp khẩu vị , hợp cũng ráng nuốt xuống nhé? Coi như nể mặt ."

Thủy quỷ dù lợi hại đến cũng chỉ là quỷ quái ở phó bản cấp thấp, hiệu quả của bùa chú thể g.i.ế.c c.h.ế.t nó , hoặc tác dụng tương đối yếu, nhưng đó là trong điều kiện phòng ngự và dùng ngoài.

Nhét thẳng mười mấy lá miệng, ai mà chịu nổi? Chuyện còn kích thích hơn cả việc đổ nước sôi miệng nó.

Toàn bộ khuôn mặt Thủy quỷ bắt đầu sưng phồng đỏ ửng, trông như sắp nổ tung đến nơi, đầu óc phát tiếng "xèo xèo" như thứ gì đó đang ăn mòn, nó đau đớn giãy giụa, nhưng thoát khỏi sức của Lục Thanh Gia.

Nếu mái tóc đen hạn chế thì còn đỡ, nhưng lúc Lục Thanh Gia gần như thu thập đủ tơ đỏ, còn đ.á.n.h úp đối phương.

Thủy quỷ đúng là một bản lĩnh kịp thi triển một loạt đòn liên đ.á.n.h cho ngóc đầu dậy nổi.

Thế vẫn đủ, tóc của Thủy quỷ điên cuồng mọc dài bay múa cố gắng tự cứu, Lục Thanh Gia trực tiếp rút kéo , "xoẹt xoẹt" vài nhát cắt trụi lủi nó.

Theo lý mà , mái tóc cứng như dây thép, dễ dàng cắt đứt , nhưng kỹ mới thấy đó là một cây kéo màu đỏ.

Kiểu dáng chút giống loại kéo sắt thường thấy trong nhà thế hệ , nhưng màu đỏ, khi chạm tóc thì sáng rực như một miếng sắt nung đỏ.

Đối với thì , nhưng đối với những sợi tóc vô cùng sắc bén, một khi cắt đứt thể nhanh ch.óng mọc .

Đây là thứ Lục Thanh Gia tìm thấy trong nhà viện trưởng, gã đó tuy ở đây, nhưng cũng thể mang theo thứ bên .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bac-thay-lua-dao/chuong-124.html.]

Lục Thanh Gia đó suy đoán, nếu những sợi tóc nuôi cấy từ trùng đen, thì những sợi mà các bác sĩ mang theo để phòng đều dài lắm, và dấu vết cắt tỉa.

Tuy loại trừ khả năng dùng máy cắt công nghiệp, nhưng Lục Thanh Gia vẫn cho rằng công cụ thu hoạch chuyên dụng, dù thể nghiên cứu tơ đỏ thế cho cổ trùng , thì cựu trợ lý hội sở nay là viện trưởng bệnh viện, trong tay thể đồ , kết quả tìm thấy thật.

Cắt xong tóc, Lục Thanh Gia ngẩng đầu với mấy cái đầu bên miệng giếng: "Huynh mười mấy năm ngoài, hình tượng lôi thôi, nhờ cắt tóc cho."

Mọi Thủy quỷ lúc mặt đầy mụn nước, trong mắt chảy cả m.á.u mủ, da đầu như ch.ó gặm.

Dương Thiến nhịn : "Gia Gia, , g.i.ế.c cũng chỉ đến thế thôi, chúng cũng là nhân vật chính diện..."

Gã bác sĩ cô với ánh mắt kỳ quái: "Cô vẫn còn tin ? Có là chủ nông trại cô cũng tin ?"

"Anh chính là chủ nông trại." Kỷ Du bên cạnh .

"Cút, một thằng ngu lừa đến bại danh liệt, truy nã quốc tư cách chuyện. Hắn cũng với ngươi ? Đó gọi là cao thủ l.ừ.a đ.ả.o dối kẽ hở, ngươi hiểu ? Sắp cảnh sát tóm còn đắc ý ? Ban đầu còn thấy ngươi là kẻ đáng gờm, kết quả, pff! Chẳng cũng chỉ là một thằng ngu sắc mê hoặc thôi ."

Kỷ Du tựa như chọc trúng chỗ đau, ánh mắt đáng sợ chằm chằm gã bác sĩ: "Ta thấy thứ trong giếng vẻ hợp với ngươi đấy, Lục Thanh Gia an ủi nó lâu như tác dụng, là ngươi thử xem?"

Nói định xách chân gã bác sĩ ném trong.

Gã bác sĩ ngây , tên dùng tóc, thể một tay xách ngược một chơi như xách gà con ?

Dương Thiến và những khác cũng há hốc miệng, chuyện hình như giống như họ tưởng tượng?

Chung Lý Dư Lục Thanh Gia trong giếng, sợ g.i.ế.c quỷ xong chạy mất, trong lòng lo lắng, nhưng miệng vẫn giữ vẻ ung dung.

" thấy Thủy quỷ cảm kích lắm , giúp các đổi khác nhé?"

Lục Thanh Gia còn đáp lời, Thủy quỷ liều mạng gật đầu, giãy giụa dùng hết sức bình sinh gào lên một tiếng...

"Đổi khác , ai cũng , bảo thằng cháu đừng gần tao nữa."

Nói nó run rẩy co trong, tránh xa Lục Thanh Gia.

Chung Lý Dư ha hả: "Nghe thấy ? Người gì kìa. Nếu còn điều một chút thì mau lên ."

"Nước giếng lạnh như , ở lâu thế sợ cảm... , chủ yếu là ghét bỏ đến mức nào ? Vì lý do nhân đạo cũng đừng phiền nữa chứ?"

Lục Thanh Gia quăng Câu Hồn Sách móc lấy cổ đối phương, mặt lộ một nụ gằn: "Huynh , mới với là chúng hợp đấy."

"Ngươi thể để mất mặt một thằng ngu , chuyện đau lòng quá."

 

 

Loading...