Bậc Thầy Lừa Đảo - Chương 114

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-30 12:12:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kỷ Du rõ ràng tiếp tục chủ đề nữa, từ từ tới, nới lỏng cà vạt của ——

"Nói nhiều như , là bàn xem nên để thù lao gì , thế nào?"

Kỷ Du nới lỏng cà vạt, về phía Lục Thanh Gia.

Cổ thon dài, dáng tao nhã, động tác một sức quyến rũ khó diễn tả bằng lời, vẻ "tinh bại hoại" chỉn chu thêm vài phần lộn xộn.

Thành thật mà , Lục Thanh Gia vốn dĩ thích đàn ông, cũng c.h.ế.t, tự nhiên thể cảm nhận sự đả kích .

Mắt thấy cách hai ngày càng gần, cảm giác áp bức quanh đối phương bao trùm xuống, trong tay Lục Thanh Gia đột nhiên thêm một ngọn lửa, đốt lên cà vạt bên tay trái Kỷ Du.

Cà vạt gặp lửa liền cháy, sắp cháy đến cuối, Kỷ Du mới chậm rãi buông tay tĩnh lặng ngọn lửa rơi xuống đất.

Lắc đầu bất đắc dĩ : "Màu của chiếc cà vạt còn khá thích đấy, cho nên Lục đây là ăn chùa?"

Lục Thanh Gia : "Cũng hẳn, chỉ là chiêu vây khốn quỷ đó của ngài, chút chim sợ cành cong thôi, tuy thể chơi, nhưng thích trói buộc lắm."

Hô hấp Kỷ Du cứng , cái miệng đóng mở khi chuyện của Lục Thanh Gia, một từ ngữ từ miệng , chính là khiến thở định.

Lục Thanh Gia tiếp tục : "Anh xem mặc áo blouse trắng bác sĩ ? Được thôi, chẳng qua cả căn phòng thể lấy ngay tại chỗ chỉ cái thôi."

Lục Thanh Gia ghé sát tai đối phương, như như thổi khí : "Cởi cho thế nào?"

Kỷ Du thấy chữ 'cởi' , suýt chút nữa lột sạch ngay tại chỗ, may mà còn giữ một tia lý trí, chỉ là phản ứng mặt vẫn rõ ràng chậm chạp ít.

Lục Thanh Gia thấy như , nghi hoặc : "Không đưa thù lao mới thể rời ? Chẳng lẽ chỉ là trêu đùa chơi thôi? Nếu thật như thì mất hứng quá."

"Bác sĩ Kỷ, nếu như thì ngài quá thất vọng , vốn tưởng như thấy, là một đàn ông mê ung dung hào phóng, sự cố đều trong tầm kiểm soát, chỉ là mạnh miệng thôi ?"

Yết hầu Kỷ Du khẽ động, dùng hết ý chí mới tìm trạng thái của .

Hắn đối diện với Lục Thanh Gia, trong mắt đầy vẻ nghiền ngẫm và hứng thú: "Mỹ nhân trong lòng đều đến nước , nếu còn hiểu phong tình chẳng phủ định sức quyến rũ của ?"

Nói mở áo blouse trắng , ánh mắt thâm thúy Lục Thanh Gia từ từ cởi xuống: "Có gì thể?"

Động tác của nhanh chậm, dường như cố ý phô bày sức quyến rũ của , nếu cảnh là phim điện ảnh, thì mỗi khung hình cắt đều là một tấm poster tràn đầy sức hút.

Cuối cùng Kỷ Du đưa chiếc áo blouse trắng vô cớ nhiễm thêm vài phần sắc khí cho Lục Thanh Gia, rõ ràng là đưa một chiếc áo khoác, nhưng khí trong phòng, lộ một loại mời gọi và ám thị lời.

Lục Thanh Gia nhận lấy áo khoác, khoác lên .

Hôm nay mặc quần áo tông màu sáng, tuy chính thức như âu phục, nhưng cũng cắt may khéo léo, đơn giản hào phóng.

Dáng cao ráo, đàn ông khí chất ôn nhuận tao nhã, mặc áo blouse trắng bác sĩ, cả đều toát sự ấm áp chữa lành, khuôn mặt tuấn tú treo nụ nhàn nhạt, thuần khiết như một thiên sứ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bac-thay-lua-dao/chuong-114.html.]

Hô hấp của Kỷ Du đều nhẹ , thấy đối phương vươn một bàn tay tới, tháo kính gọng vàng sống mũi xuống, đeo lên .

Tiếp đó lùi vài bước, dựa cửa sổ đầu về phía : "Thế nào? bây giờ ."

Kỷ Du lúc chỉ dùng cơ thể trả lời , nhưng để tránh dọa chạy đối phương, chỉ đành khàn giọng, giọng gian nan: "Không tệ, hợp với ."

"Đáng tiếc, ở đây bao lâu, nếu thật giữ mãi mãi."

Lục Thanh Gia gần , : "Có gì đáng tiếc?"

"Anh vẻ cũng giống tính cách cầu an sinh tồn, lo lắng chuyện xa xôi như , tưởng sẽ tận tình đầu nhập sự vui vẻ mắt, đó nhanh sẽ chán ngấy, tiếp đó vứt bỏ như giày rách."

Nói xong thêm một câu: "Giống như ."

Vừa dứt lời, tay Lục Thanh Gia nắm lấy, biểu cảm của Kỷ Du lúc thể mắt.

Dường như một loại cam lòng và tủi tích tụ quanh năm suốt tháng, cùng với sự tàn khốc khi thiết tưởng phá vỡ, lộ một nụ khó coi: "Vậy thì lầm , ngược là một khá chung tình đấy, Lục cảm thấy loại như , thời hạn tươi mới ở chỗ là bao lâu?"

Lục Thanh Gia trả lời câu hỏi của , ngược về phía tay nắm lấy , mặt lộ một nụ ý vị rõ.

Đột nhiên buông một câu: "Đồng hồ tệ."

Nói xong giây tiếp theo đồng hồ cổ tay Kỷ Du liền tuột , rơi trong tay Lục Thanh Gia, tiếp đó lộn ngoài.

Cả thuận thế rơi khỏi cửa sổ, trọng lượng và quán tính của đàn ông trưởng thành, nếu chỉ là bình thường nắm lấy cổ tay như , là tuyệt đối giữ .

Kỷ Du dường như do dự một thoáng, tiếp đó mới cam lòng tình nguyện buông tay.

Liền thấy Lục Thanh Gia khi tiếp đất ngẩng đầu với : "Cảm ơn nhé, sự cố ý biếu của ."

Nói xong dựa tốc độ phi nhân loại, lóe lên liền lao khỏi bệnh viện.

Chung Lý Dư bóng dáng rời , cho đến khi biến mất trong tầm mắt, hồi lâu mới trầm mặc đầu , ghế việc.

Trò Chơi thấy sắc mặt đúng, đoán chắc chắn là lời tổn thương.

Tuy Lục Thanh Gia là hạt giống của khóa , nhưng luận thời gian giao tình, tự nhiên là thể so sánh với Chung Lý Dư.

Trò Chơi bèn thở dài an ủi: "Haizz, nghĩ thoáng chút , thế đạo chính là như , một tấm chân tình đổi chắc là sự ưu ái, cũng thể là một trận đòn nhừ t.ử, hoặc sự trêu đùa vô tình."

" sớm thấy tên nhóc giống kẻ lương tâm, nghĩ xem mới qua mấy phó bản? Đã câu dẫn bao nhiêu c.h.ế.t sống , cũng đến lúc rõ hiện thực ."

 

 

Loading...