Lục Thanh Gia móc mấy cái bộ đàm, lượt ném cho ba : "Chia hành động, Dương Thiến và Tiểu Đình quét văn phòng bác sĩ cao cấp, đặc biệt là hồ sơ về VVIP, cần xem xét, trực tiếp tháo ổ cứng bỏ ba lô mang ."
"Bảo vệ bình thường tin rằng các cô thể ứng phó, gặp kẻ khó chơi đừng miễn cưỡng, cẩn thận hơn, bọn họ kinh nghiệm đối phó chơi , đặc biệt cẩn thận tóc."
"Bác sĩ theo lên tầng sáu, xác suất thấy quỷ lớn hơn và Dương Thiến, xác nhận bên rốt cuộc cái gì."
Bác sĩ cũng điều, hai lời theo sự sắp xếp của Lục Thanh Gia.
Lục Thanh Gia lấy Câu Hồn Sách, động tác nhanh như chớp quất bay hắc trùng gần phòng bọn họ, tạm thời dọn một con đường thông đến hướng thang máy.
Mấy thang máy, Dương Thiến bọn họ xuống ở khu văn phòng cao cấp tầng bốn, còn Lục Thanh Gia bọn họ thẳng lên tầng sáu.
Tầng sáu hạng mục cấy tóc, khách hàng tương đối ít hơn, tầng lầu cũng yên tĩnh hơn mấy tầng khác.
Tuy nhiên lúc rõ ràng cũng rơi hỗn loạn, chắc là từ trong bộ đàm hoặc thấy cảnh tượng hắc trùng trong giếng tràn bệnh viện từ ngoài cửa sổ, mỗi phòng đều đóng c.h.ặ.t, thậm chí thể thấy đang la hét——
"Các rốt cuộc nuôi cái gì trong giếng thế? Đó là rắn ? Quá buồn nôn ."
Nhân viên bệnh viện bình thường luống cuống : " cũng a, trong giếng chỉ nuôi mấy con cá trê ?"
"Cái nó giống cá trê? Bệnh viện các nuôi rắn nhân tạo ?"
Lục Thanh Gia bọn họ để ý, trực tiếp tìm căn phòng suy tính , đạp cửa .
Căn phòng trống , bên trong gì cả, cứ để trống như , cửa khóa, bình thường cơ bản sẽ ai .
Lúc đang là buổi chiều, ánh sáng trong phòng đầy đủ, cứ chiếu như , cũng đừng hòng tìm thấy dấu vết của quỷ.
Lục Thanh Gia liền hiệu Bác sĩ kéo rèm cửa hai bên , rèm cửa vải chắn sáng chất lượng khiến căn phòng lập tức rơi bóng tối.
Lục Thanh Gia lấy đèn pin , trong phòng vẫn động tĩnh.
Hắn nghĩ nghĩ, lấy lọ mỡ nhỏ thêm trứng trùng, mở nắp lọ đặt ở giữa phòng.
Bác sĩ : "Cậu gì thế?"
Lục Thanh Gia: "Nơi và miệng giếng độ trùng khớp cao như , thử xem thứ trong giếng kích thích gì với nơi ."
Quả nhiên dứt lời, khí cả căn phòng liền trở nên áp lực, chỉ là xung quanh vẫn gì cả.
Trong lòng Lục Thanh Gia khẽ động, lấy một cây đèn tia cực tím, lúc cảnh tượng trong phòng liền đổi.
Trên bức tường vốn sạch sẽ trắng tinh, xuất hiện thêm một cái bóng , bóng đó giống như vật sống, còn đang ngừng vặn vẹo, hình dữ tợn tràn đầy tính tấn công.
Đối với lọ trứng trùng mặt đất dường như là căm thù đến tận xương tủy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bac-thay-lua-dao/chuong-112.html.]
Tiếp đó hai liền thấy đầu cái bóng đen mọc tóc, tóc của cái bóng đó càng lúc càng dài, lao thẳng về phía Lục Thanh Gia bọn họ.
Thân thủ của hai đều chậm, nhanh ch.óng né sang bên cạnh.
Lục Thanh Gia móc Câu Hồn Sách chuyển sang chế độ roi dài, quất về phía cái bóng tóc đang tập kích, cái bóng đó khi Câu Hồn Sách quất trúng thì co rúm , dường như tri giác, cảm giác đau truyền đến cái bóng, cái bóng càng vặn vẹo hơn.
dừng sự tấn công của , xem con quỷ lợi hại đến mức ảnh hưởng do Câu Hồn Sách gây cũng hạn, ít nhất thể khống chế nó một cách áp đảo.
Lục Thanh Gia thấy , còn lưu luyến nữa, trực tiếp vén rèm cửa lên, ánh nắng tràn , xua tan khí âm lạnh trong phòng.
Hai nhặt cái lọ mặt đất lên, do dự chạy khỏi căn phòng .
"Chỉ thế thôi?" Bác sĩ thở hổn hển mấy : "Phương hướng suy đoán của sai ? Tại chỉ một cái bóng?"
Lục Thanh Gia nghĩ nghĩ : " cảm thấy ít nhất phương hướng lớn vấn đề, tuy nhiên nơi vốn nên quỷ chỉ còn cái bóng, bên vốn nên là hình chiếu thực thể mà——"
"Không vội, buổi tối chúng tìm cơ hội lượt hai bên thám thính."
Nói cầm bộ đàm hỏi: "Dương Thiến, bên các cô thế nào?"
Bên truyền đến tiếng tháo dỡ bạo lực, giọng Tiểu Đình vang lên: "Chị Thiến đang tháo ổ cứng, rảnh, nhưng chúng tháo mấy cái , vẻ đều là cao tầng bệnh viện, hơn nữa thấy chúng tháo máy tính khá hoảng loạn, chị Thiến đ.á.n.h ngất bọn họ, chắc là thu hoạch."
Lục Thanh Gia gật đầu, với Bác sĩ: "Đi thôi, chúng khu VVIP."
Ở đây chắc chắn là thể trực tiếp khu VVIP, nhưng thẻ từ Lục Thanh Gia kiếm lúc lẻn đó vẫn còn để trong ba lô.
Bởi vì gây hỗn loạn bao lâu bắt, lúc thể vẫn hủy quyền hạn của tấm thẻ , nhưng cho dù hủy , từ tường bên ngoài leo qua là , dù với thể năng của hai , điều cũng khó.
Sự hỗn loạn của khu VVIP lúc cũng ít hơn đại sảnh, mấy khách hàng cùng lúc hạng mục da axit clohydric bỏng, bởi vì bọn họ là nguồn bạo lợi lớn nhất của bệnh viện, cũng là tổ chức dù che của bệnh viện, tự nhiên dễ an ủi đuổi như khách hàng bình thường.
Cả tầng lầu đều là bác sĩ y tá, hoặc là bận rộn rửa vết thương cho khách, tiêm t.h.u.ố.c giảm đau, hoặc là mặt khách dám thở mạnh bao trút giận.
Tóm hai thấy tiếng c.h.ử.i mắng sụp đổ ch.ói tai, những khách hàng khác hiểu rõ sự tình, tự nhiên khi sống sót qua t.a.i n.ạ.n cũng đòi bệnh viện lời giải thích.
Hai trộn đám đông, nhân lúc xung quanh chú ý, trực tiếp ngất một khách hàng ở vòng ngoài, nhanh ch.óng vác cô phòng thẩm mỹ gần nhất.
Phòng thẩm mỹ , hai khóa cửa , đặt lên giường, trong tay Lục Thanh Gia liền xuất hiện một con d.a.o phẫu thuật.
Bác sĩ : "Cậu gì? Cậu tự xưng ? Đây là NPC bình thường chứ? Sao vẻ p.h.â.n x.á.c cô thế?"
Lục Thanh Gia : "Cũng nghiêm trọng thế, chỉ mổ da cô xem thôi, tùy tình hình định độ sâu giải phẫu."