Chương 4: Nụ hôn đầu tiên trong phòng bệnh
Lời tỏ tình bất ngờ của Ôn Từ khiến chìm im lặng.
, ánh trăng từ cửa sổ rọi lên khuôn mặt góc cạnh, lộ một vẻ yếu mềm, khác hẳn với vẻ lạnh lùng thường thấy.
Anh đang đợi câu trả lời của , và , đây là một câu hỏi đơn thuần.
"An Nhiên," gọi tên , giọng trầm ấm, đầy trìu mến. "Anh ép buộc em. Em quyền từ chối."
đưa tay lên chạm má , nơi chạm .
Cảm giác ấm áp lan tỏa, xua tan cái lạnh lẽo của phòng bệnh.
mỉm , nước mắt trào .
"Ôn Từ," , giọng run rẩy. "Anh ... em từng nghĩ, cuộc hôn nhân là một sai lầm."
Anh gì, chỉ im lặng lắng .
"Em nghĩ, chúng là hai xa lạ, trói buộc bởi một tờ giấy. Em nghĩ, chúng sẽ bao giờ thể hạnh phúc. ... xuất hiện."
thẳng mắt , ánh mắt đầy sự chân thành.
"Anh bế em, mua cháo cho em, lo lắng cho em. Và hơn hết, thú nhận với em rằng ... lạnh lùng như em nghĩ."
"An Nhiên," , giọng đầy sự hối . "Anh xin vì khiến em lo lắng. Anh... chỉ quen bày tỏ cảm xúc của . Anh sợ răng, nếu , em sẽ ."
bật , một nụ rạng rỡ. "Vậy thì, nhầm. Em . Em... em cảm động."
đưa tay lên, nhẹ nhàng chạm má . "Ôn Từ, chúng bắt đầu nhé."
Anh mỉm , một nụ rạng rỡ, khác hẳn với vẻ lạnh lùng thường thấy.
Anh cúi xuống, nhẹ nhàng đặt lên môi một nụ hôn. Nụ hôn đầu tiên của chúng ánh nến lãng mạn, mà là trong một căn phòng bệnh trắng lạnh.
Nó là một nụ hôn nồng cháy, mà là một nụ hôn dịu dàng, đầy sự chân thành.
Nụ hôn đó, xua tan nỗi đau, nỗi buồn trong lòng . Nó đánh dấu một khởi đầu mới, một khởi đầu đầy hy vọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bac-si-lanh-lung-vung-ve/chuong-4-hoan.html.]
còn cảm thấy cô đơn nữa.
, từ giờ trở , một đồng hành, một sẽ cùng qua khó khăn.
Chương 5: Bắt đầu của một câu chuyện tình yêu
Sau nụ hôn đó, mối quan hệ của chúng đổi.
Ôn Từ còn lạnh lùng nữa. Anh đến thăm mỗi ngày, mang theo những món ăn ngon, những bông hoa tươi thắm. Anh kể cho về công việc của , về những ca phẫu thuật khó khăn, về những câu chuyện thú vị ở bệnh viện.
cũng mở lòng hơn, kể cho về cuộc sống của , về những ước mơ, những hoài bão.
Chúng cùng chuyện hàng giờ, mệt mỏi.
Chúng cùng , cùng , cùng chia sẻ khoảnh khắc trong cuộc sống.
nhận , Ôn Từ chỉ là một bác sĩ lạnh lùng, mà còn là một đàn ông ấm áp, chu đáo, và hài hước. Anh luôn cách cho , cách an ủi khi buồn.
Một buổi tối, khi đang giường bệnh, sách.
Ôn Từ bước , tay là một bó hoa hồng trắng.
"Hoa hồng trắng, tượng trưng cho tình yêu thuần khiết," , giọng trầm ấm. "An Nhiên, em đồng ý bạn gái của ?"
ngạc nhiên, . "... chúng kết hôn mà."
Anh mỉm . "Đó là một câu chuyện khác. Bây giờ, chúng bắt đầu , như một cặp đôi bình thường. Anh chúng hẹn hò, chơi, xem phim. Anh chúng yêu ."
mỉm , nước mắt trào . đưa tay , đón nhận bó hoa từ tay .
"Ôn Từ, em đồng ý."
Anh cúi xuống, hôn lên trán . "Cảm ơn em, An Nhiên."
Đêm đó, ngủ ngon.
mơ về một tương lai tươi , một tương lai , , một gia đình hạnh phúc.
mơ về một câu chuyện tình yêu, một câu chuyện tình yêu bắt đầu từ một tai nạn.
(Toàn văn )