Chương 3: Lời thú tội ánh trăng
Đêm hôm đó, thể ngủ .
Cơn đau thể xác từ vết mổ dịu bớt, nhưng nỗi đau trong lòng trỗi dậy.
giường bệnh, trằn trọc ánh trăng xuyên qua cửa sổ, chiếu lên những vệt trắng lạnh lẽo tường.
Lời cứ lặp lặp trong đầu , “Thằng nhóc , từ nhỏ đến lớn đều lạnh lùng, chẳng quan tâm ai cả. Giờ thấy nó quan tâm con, vui lắm.”
nghĩ rằng cuộc hôn nhân của chúng chỉ là một vở kịch. Một vở kịch mà đóng vai cô dâu và đóng vai chú rể. Chúng tình yêu, sự gắn kết, chỉ một tờ giấy đăng ký kết hôn.
giờ đây, nhận , lẽ sai.
Một tiếng , thấy tiếng cửa phòng khẽ mở.
Là Ôn Từ. Anh bật đèn, chỉ lặng lẽ bước , để một cái bóng dài sàn nhà.
giả vờ ngủ, nhưng trái tim đập liên hồi. Anh đến gần giường , im lặng một lúc lâu.
cảm thấy đang , một cái thăm dò, nhưng cũng đầy sự lo lắng.
thể chịu đựng sự im lặng nữa.
khẽ mở mắt, lên . “Anh... đến đây gì?” hỏi một cách yếu ớt.
Ôn Từ giật , lẽ nghĩ rằng còn thức. Anh vẫn im, nhưng cảm nhận sự lúng túng của .
“... đến xem cô cần gì .” Anh một cách vụng về, giọng trầm ấm.
“Không cần .” mặt . “Mẹ đến .”
Ôn Từ im lặng.
thấy tiếng thở dài.
Anh xuống chiếc ghế bên giường , đưa tay lên vuốt tóc.
“ xin .” Anh , giọng đầy sự hối .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bac-si-lanh-lung-vung-ve/chuong-3.html.]
ngạc nhiên. Anh xin vì điều gì? Vì mang cháo dở cho ? Hay vì lỡ lời đe dọa ?
“Xin vì dọa cô,” , như suy nghĩ của . “ ý đó. chỉ cô nghỉ ngơi cho tử tế thôi.”
bật , một nụ chua chát. “Anh dọa gì? gì sai.”
“Có,” , giọng đầy kiên quyết. “Cô khiến mất mặt.”
cứng họng.
Anh nhắc đến chuyện kéo quần.
hổ, mặt . “ xin . cố ý.”
Ôn Từ lên, bước đến bên cửa sổ, ngoài.
“ .” Anh . “... chỉ cô rằng... lạnh lùng như cô nghĩ. chỉ... chỉ quen bày tỏ cảm xúc của .”
ngạc nhiên . Lần đầu tiên, thấy mở lòng.
“ quan sát cô từ lâu,” , giọng đầy sự chân thành.
“Từ khi cô nhập viện. thấy cô lo lắng, thấy cô sợ hãi. giúp cô, nhưng thế nào.”
, nước mắt trào .
ngờ rằng quan tâm nhiều như .
“Anh... thật chứ?” hỏi, giọng run rẩy.
Ôn Từ , thẳng mắt . “ thật. cô , chỉ kết hôn với cô vì trách nhiệm. ... chúng bắt đầu .”
Anh đưa tay , chạm nhẹ má . “An Nhiên, em đồng ý ?”
sững sờ. Trái tim đập mạnh.
Có lẽ, đây là đầu tiên cảm nhận tình yêu.
Một tình yêu vụng về, nhưng đầy chân thành.
Một tình yêu bắt đầu từ một tai nạn, và giờ đây, đang dần nở rộ.