Ba Tôi Dẫn Về Một Chàng Rể Đoản Mệnh - Chương 63: --- Lâm thanh niên trí thức, tôi không phải là Diêu thanh niên trí thức, xu hướng của tôi cũng bình thường

Cập nhật lúc: 2025-11-20 08:49:22
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tim Phạm Kiện lập tức thắt .

 

Bây giờ thấy Lâm Chinh Đồ là nghĩ đến nụ khó hiểu mà Lâm Chinh Đồ dành cho sáng nay.

 

Tuy Lâm thanh niên trí thức bề ngoài trông giống thích đàn ông, nhưng ai mà điều gì.

 

, mặt mà lòng mà!

 

Phạm Kiện ôm chặt hai tay, lặng lẽ dịch sang bên cạnh, cảnh giác hỏi, "Lâm thanh niên trí thức, gì?"

 

Lâm Chinh Đồ cảnh Phạm Kiện ôm chặt hai tay kích động.

 

Mẹ kiếp, cái thằng ch.ó Phạm Kiện ý gì?

 

Đã hai liên tiếp thấy ôm chặt tay.

 

Cái thằng ch.ó sẽ tin lời con tiện nhân Tống Kim Hòa , cho rằng thích đàn ông đấy chứ?

 

lùi một vạn bước mà , dù thích đàn ông chăng nữa, thì cũng tuyệt đối sẽ thích một tên ngốc tự phụ như Phạm Kiện.

 

Anh chỉ đ.ấ.m một quyền cái khuôn mặt tự lượng sức của Phạm Kiện.

 

nghĩ đến việc còn nhờ vả Phạm Kiện, đành nhịn xuống.

 

"Phạm thanh niên trí thức, xu hướng của bình thường." Lâm Chinh Đồ nghiến răng .

 

Anh vốn định giải thích, nhưng thực sự sự tự lượng sức của Phạm Kiện cho tức điên.

 

Sự cảnh giác của Phạm Kiện đối với Lâm Chinh Đồ vẫn dứt bỏ, nhưng buông hai tay , tò mò hỏi: "Nếu Lâm thanh niên trí thức xu hướng bình thường, tại giải thích rõ ràng với ?"

 

Lâm Chinh Đồ khẩy một tiếng, vẻ mặt khinh thường: "Người trong sạch tự sẽ trong sạch, nào tin thì tự nhiên sẽ tin, nào tin , dù khô cả họng cũng sẽ tin ."

 

Phạm Kiện: "..."

 

Lý thì là lý đó, nhưng cứ thấy là lạ.

 

"Lâm thanh niên trí thức, gì với ?" Phạm Kiện hỏi.

 

Trên mặt Lâm Chinh Đồ thoáng hiện vẻ khó xử, giọng điệu tự nhiên , "Phạm thanh niên trí thức, dạo túng thiếu, tiền nhà gửi đến tháng mới , thể cho mượn ít tiền ?"

 

Nếu con tiện nhân Tống Kim Hòa thúc ép quá, cũng sẽ mở miệng nhờ thằng ch.ó Phạm Kiện .

 

Trong lòng Phạm Kiện chút do dự, lý do Lâm Chinh Đồ tìm mượn tiền, chắc chắn là để trả tiền cho Tống Kim Hòa.

 

cũng nhiều tiền.

 

Điều kiện gia đình lắm.

 

Mèo Dịch Truyện

Ngoài hai tháng đầu tiên khi mới về nông thôn, gia đình gửi tiền và phiếu cho , đó thì gửi nữa.

 

Mỗi tháng kiếm công điểm đủ để tự nuôi sống .

 

Số tiền ít ỏi trong là do tằn tiện tiết kiệm .

 

Định để dành mùa đông một bộ áo bông mới.

 

Nếu cho Lâm thanh niên trí thức mượn, nhỡ Lâm thanh niên trí thức nhất thời trả thì ?

 

nếu cho mượn, đều sống chung một điểm thanh niên trí thức, lời của Lâm Chinh Đồ ở điểm thanh niên trí thức còn trọng lượng hơn cả phụ trách Liên Nhất Minh, nhỡ đầu cô lập như cách cô lập Cố thanh niên trí thức thì ?

 

Phạm Kiện vẻ mặt khó xử, "Lâm thanh niên trí thức, nhiều tiền, nhiều nhất là thể cho mượn năm đồng."

 

Trong mắt Lâm Chinh Đồ thoáng hiện vẻ chán ghét.

 

Năm đồng thì cái gì chứ?

 

Anh còn nợ con tiện nhân Tống Kim Hòa năm mươi đồng cơ mà.

 

còn hơn ...

 

"Phạm thanh niên trí thức, thể... cho mượn thêm chút nữa , yên tâm, tháng nhà gửi tiền và phiếu xuống, sẽ trả ngay."

 

Phạm Kiện dám mạo hiểm.

 

tiện từ chối thẳng Lâm thanh niên trí thức.

 

Anh bèn nghĩ cách giúp Lâm Chinh Đồ.

 

"Lâm thanh niên trí thức, năm đồng tiền nhiều nhất thể đưa , thử hỏi mượn các thanh niên trí thức khác xem ?"

 

Dù Phạm Kiện , Lâm Chinh Đồ cũng định tìm các thanh niên trí thức khác mượn tiền.

 

Vấn đề là các thanh niên trí thức khác trông vẻ gì là tiền.

 

Ngay cả khi mượn hết tất cả , cũng chắc mượn đủ năm mươi đồng.

 

Quan trọng nhất là, thể đảm bảo tiền mượn thể trả hết tháng .

 

Điều kiện gia đình bình thường.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-toi-dan-ve-mot-chang-re-doan-menh/chuong-63-lam-thanh-nien-tri-thuc-toi-khong-phai-la-dieu-thanh-nien-tri-thuc-xu-huong-cua-toi-cung-binh-thuong.html.]

Mỗi tháng tuy gửi đồ đúng hạn cho , nhưng nhiều.

 

Để nhà gửi cho một năm mươi đồng thì chắc chắn là thể.

 

Cách nhất là tìm một thanh niên trí thức tiền dư dả để mượn.

 

hiểu rõ lắm về từng thanh niên trí thức trong điểm.

 

Lâm Chinh Đồ hỏi, "Phạm thanh niên trí thức, thanh niên trí thức nào tiền dư dả hơn ?"

 

Phạm Kiện buột miệng : "Trong điểm thanh niên trí thức của chúng , Cố Tri Dã thanh niên trí thức điều kiện nhất."

 

Anh lén quan sát Cố Tri Dã.

 

Trong cái hòm gầm giường của Cố Tri Dã khá nhiều đồ .

 

Có kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, đồ hộp trái cây, và cả bánh ngọt, mì sợi.

 

Người thể ăn nhiều đồ ngon như , chắc chắn là tiền dư dả.

 

Sắc mặt Lâm Chinh Đồ đổi, cảm thấy Cố Tri Dã sẽ cho mượn tiền .

 

Anh cũng mở miệng nhờ Cố Tri Dã, "Ngoài Cố thanh niên trí thức, còn thanh niên trí thức nào khác ?"

 

Phạm Kiện lắc đầu, "Điều kiện của các thanh niên trí thức khác cũng giống thôi."

 

Lâm Chinh Đồ lộ vẻ sầu muộn.

 

Phạm Kiện khuyến khích: “Thanh niên trí thức Lâm , cứ tìm thanh niên trí thức Cố mà hỏi xem , thấy thanh niên trí thức Cố trông vẻ dễ chuyện lắm, mặt mũi khác chắc nể, nhưng mặt mũi thì chắc chắn sẽ nể đấy.”

 

Lâm Chinh Đồ đáp: “Tối qua chúng còn gây xích mích, nghĩ thanh niên trí thức Cố sẽ cho vay tiền .”

 

Phạm Kiện an ủi: “Thanh niên trí thức Cố tối qua thế nhằm thanh niên trí thức Lâm , là nhằm thanh niên trí thức Diêu đấy.”

 

Lâm Chinh Đồ bực bội : “Để nghĩ cách khác xem .”

 

Bảo mở miệng vay tiền Cố Tri Dã, thật sự thể mở miệng .

 

Phạm Kiện bĩu môi.

 

Cảm thấy Lâm Chinh Đồ là kiểu c.h.ế.t vì sĩ diện mà sống chịu khổ.

 

Sắp đến ngày Tống Kim Hòa quy định trả tiền .

 

6. Anh lo trả tiền, Tống Kim Hòa cho ăn phân , mà còn ở đó dằn vặt cái thể diện đáng mấy đồng.

 

Lâm Chinh Đồ tìm các thanh niên trí thức khác vay tiền, kết quả mấy khả quan.

 

Một vòng xuống, chỉ vay mười mấy tệ.

 

Còn kém xa năm mươi tệ nợ Tống Kim Hòa.

 

Trở về điểm thanh niên trí thức, gặp Cố Tri Dã ở trong sân.

 

Lâm Chinh Đồ trong lòng vô cùng , nhưng vẫn gọi Cố Tri Dã .

 

“Thanh niên trí thức Cố, thời gian ? chuyện tìm .”

 

Cố Tri Dã dùng ánh mắt nghi ngờ Lâm Chinh Đồ, thật lòng hỏi: “Thanh niên trí thức Lâm, bệnh ?”

 

Người đây từng chuyện với bỗng nhiên chủ động bắt chuyện…

 

Giọng điệu còn khá khách sáo.

 

Hành vi kỳ lạ của khiến thể nghĩ ngợi nhiều.

 

Lâm Chinh Đồ thoáng hiện vẻ tự nhiên mặt, khẽ : “Cảm ơn thanh niên trí thức Cố quan tâm, bệnh.”

 

Cố Tri Dã: “…”

 

Không

 

Lâm Chinh Đồ tai vấn đề khả năng hiểu vấn đề ?

 

Anh quan tâm khi nào?

 

Không nghĩ đến điều gì, Cố Tri Dã cảnh giác lùi một bước.

 

“Thanh niên trí thức Lâm, thanh niên trí thức Diêu, xu hướng của cũng bình thường.”

 

Lâm Chinh Đồ sững sờ một chút, đó lập tức hiểu ý trong lời của Cố Tri Dã, tức đến tái xanh mặt.

 

Nghiến răng : “Thanh niên trí thức Cố, nghĩ hiểu lầm , xu hướng của cũng bình thường.”

 

Cố Tri Dã nghi ngờ : “Vậy chuyện gì với ?”

 

Anh nhớ mối quan hệ giữa và Lâm Chinh Đồ đến mức thể cùng chuyện.

 

Đối diện với ánh mắt cảnh giác của Cố Tri Dã, lời vay tiền của Lâm Chinh Đồ cứ nghẹn trong cổ họng, .

 

 

Loading...