Ba Tôi Dẫn Về Một Chàng Rể Đoản Mệnh - Chương 56: --- Tiền đồ đâu! Vì một người đàn ông mà sống dở chết dở, thật mất mặt nữ đồng chí!

Cập nhật lúc: 2025-11-20 08:49:15
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vừa bước sân, ánh mắt Tống Kim Hòa liền chạm ánh mắt của đàn ông lớn tuổi đang về phía cổng sân.

 

Người đàn ông mặc bộ quân phục màu xanh lục, thẳng lưng chiếc ghế ở giữa sân, toát khí thế uy nghiêm.

 

Bị ông chằm chằm, cảm giác như thầy giám thị theo dõi hồi học .

 

Tống Kim Hòa bỗng nhiên chút hiểu Tống Lão Tam và nguyên chủ.

 

Hèn chi Tống Lão Tam tiếng cụ cố là đổi hẳn thái độ, từ một kẻ lêu lổng trong làng biến thành học sinh ngoan ngoãn lời.

 

Hèn chi nguyên chủ thấy cụ cố là chạy biến.

 

Cụ cố quả thực khả năng khiến ngoan ngoãn răm rắp.

 

Tống Lão Tam cung kính gọi: “Cụ cố.”

 

Tống Kim Hòa theo cũng gọi: “Cụ cố!”

 

Ánh mắt cụ cố từ Tống Lão Tam chuyển sang Tống Kim Hòa, chằm chằm cô với ánh mắt như đuốc cháy.

 

Tống Kim Hòa bất giác thẳng , khóe miệng nở nụ nhạt, thản nhiên để cụ cố .

 

cũng mất miếng thịt nào, cụ cố thì cứ thôi.

 

Vẻ chút né tránh của Tống Kim Hòa khiến ánh mắt cụ cố dừng cô thêm vài giây.

 

Trong khi cụ cố chằm chằm Tống Kim Hòa, Tống Kim Hòa cũng cụ cố.

 

Cụ cố trông chừng hơn bảy mươi tuổi, tóc bạc trắng cả, nhưng trông vẫn tinh , đặc biệt là đôi mắt, như mắt chim ưng, khi cô, tạo cho cô cảm giác là con mồi.

 

Nói chính xác hơn, cụ cố chỉ dùng một mắt để cô.

 

Một con mắt khác của cụ cố thương, nhãn cầu, con mắt đó khép .

 

Tống Kim Hòa con mắt đó.

 

Trong lòng cô, con mắt đó của cụ cố là biểu tượng của vinh quang.

 

Người bình thường tư cách thẳng nó.

 

Bị cụ cố chằm chằm, thật, cũng khá áp lực.

 

ưu điểm lớn nhất của cô là khả năng chịu áp lực .

 

Cụ cố và Tống Kim Hòa ai gì, cũng ai rời mắt .

 

Điều Tống Lão Tam bên cạnh lo sốt vó.

 

Tống Kim Hòa phản ứng gì, trong mắt Tống Lão Tam thì đó là do con gái cụ cố cho sợ ngây .

 

con gái hễ thấy cụ cố là chạy biến ngay.

 

Anh đành đ.á.n.h liều tiến lên, hòa giải: “Cụ cố ơi, cháu đây cũng là một sống sờ sờ đây, ánh mắt cụ cũng nên chia cho cháu một ít chứ ạ, con gái cháu nhát gan, chịu nổi khí thế của cụ .”

 

Cụ cố thu ánh mắt từ Tống Kim Hòa , liếc Tống Lão Tam, lạnh : “Con gái nhát gan ư? Gan nó lớn đến mức sắp đuổi kịp !”

 

Con nhóc là đứa thứ hai ông chằm chằm mà sợ hãi bỏ chạy.

 

Cũng là đứa thứ hai đôi mắt của ông cho sợ.

 

Thế nhưng ông rõ ràng nhớ con nhóc đây hễ thấy ông là như thấy ma , ngay cả một tiếng chào cũng dám, đầu chạy biến.

 

Hôm nay lạ lùng, chỉ thấy ông chạy, mà còn dám chằm chằm ông…

 

Cụ cố nhịn liếc Tống Kim Hòa một cái.

 

Nhận thấy ánh mắt của cụ cố, Tống Kim Hòa mỉm với cụ.

 

Cụ cố: “…”

 

Con nhóc chẳng lẽ ma ám ?

 

Lại dám với ông?

 

Tống Lão Tam chút đoán ý cụ cố, tiến lên một bước, chắn mặt con gái, : “Cụ cố đùa , con gái cháu chỉ là một cô nhóc yểu điệu thục nữ, sánh với cụ, cụ còn từng chiến trường diệt địch mà.”

 

Cụ cố tức giận vì bộ dạng Tống Lão Tam như gà che chở gà con.

 

Ông hung dữ thật, nhưng ăn thịt , cái thằng nhóc Tống Lão Tam phòng ông như phòng sói là ?

 

Chẳng lẽ sợ ông ăn thịt con gái ?

 

Hơn nữa, với cái vẻ gan trời của con gái , mà ông dọa sợ ư?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-toi-dan-ve-mot-chang-re-doan-menh/chuong-56-tien-do-dau-vi-mot-nguoi-dan-ong-ma-song-do-chet-do-that-mat-mat-nu-dong-chi.html.]

 

Cụ cố trong lòng vui, lạnh giọng : “Con gái yểu điệu thục nữ ư? Một cô gái yểu điệu thục nữ sẽ cầm d.a.o bếp dọa bà nội ruột ư? Sẽ tay đ.á.n.h họ chị họ ư? Sẽ đ.á.n.h sưng mặt hai đàn ông trưởng thành, sẽ nhét cứt miệng hai đàn ông trưởng thành ư?”

 

Mấy ngày nay những việc Tống Kim Hòa , cụ cố đều .

 

cụ cố giống những khác cho rằng Tống Kim Hòa điên, cũng quá ngạc nhiên.

 

Chỉ một câu: “Con bé phong thái của nó năm xưa.”

 

Mẹ ruột của Tống Kim Hòa, Hoắc Ninh, khi còn sống cụ cố quý mến.

 

Cũng là đầu tiên gặp cụ cố mà hề sợ hãi, cũng là chằm chằm mắt cụ cố.

 

Đương nhiên, những lời khen ngợi Tống Kim Hòa, cụ cố bây giờ định cho hai cha con .

 

Ông cũng là tính khí.

 

Tống Lão Tam lo cụ cố hiểu lầm, vội vàng giải thích: “Cụ cố ơi, những chuyện thể trách con gái cháu , là do đám trong nhà đó bắt nạt con gái cháu , là do hai thanh niên trí thức ở điểm thanh niên trí thức đó mồm miệng hỗn xược con gái cháu, bại hoại danh tiếng của con gái cháu. Con gái cháu tay là để giành lấy quyền lợi và bảo vệ danh tiếng của . Cháu thấy con gái cháu sai.

 

Cụ cố ơi, cụ là công chính nhất trong đại đội , thể tin những lời đồn đại bên ngoài .”

 

Cụ cố hừ lạnh một tiếng, mắng: “Anh bớt nịnh hót .”

 

Tống Lão Tam: “Sao gọi là nịnh hót chứ, cháu…”

 

Cụ cố sốt ruột cắt ngang lời : “Anh tránh , chình ình mặt chướng mắt.”

 

Con bé , cũng cai sữa, cần gì , cái cha, trả lời .

 

Trước đây thấy thằng nhóc Tống Lão Tam cũng khá tinh mắt.

 

Hôm nay nó, mà thấy phiền thế !

 

Bị ghét bỏ, Tống Lão Tam dám phản bác, xoa mũi lùi từng bước sang một bên.

 

Khi lùi về, còn quên nháy mắt hiệu cho con gái.

 

Tống Kim Hòa: “…”

 

Cha cô hiểu lầm gì về cụ cố ?

 

Cô thấy cụ cố khá .

 

Tuy bề ngoài trông vẻ hung dữ, nhưng cô hề cảm thấy bất kỳ sự khó chịu nào từ ông.

 

Những lời cụ cố vẻ nghiêm khắc, nhưng cô ý trách móc .

 

Cụ cố cũng sai, cô đúng là gan.

 

Tống Lão Tam tránh , ánh mắt cụ cố tự nhiên chuyển sang Tống Kim Hòa, ông nghiêm mặt, cất lời.

 

“Nghe thời gian cô vì một đàn ông mà sống dở c.h.ế.t dở, chuyện ?”

 

Tống Kim Hòa chút chột , nhưng vẫn thành thật gật đầu: “Có chuyện ạ.”

 

Cụ cố hừ lạnh một tiếng, trợn mắt mắng: “Có tiền đồ ghê! Vì một đàn ông mà sống dở c.h.ế.t dở, đúng là mất mặt nữ đồng chí!”

 

Tống Kim Hòa khá tán thành gật đầu: “ mất mặt nữ đồng chí, nhưng cháu nhận lầm , cũng đang cố gắng bù đắp đây ạ.”

Mèo Dịch Truyện

 

Cụ cố ngờ Tống Kim Hòa thản nhiên thừa nhận, ông ngẩn một chút, ánh mắt chuyển sang mặt Tống Kim Hòa.

 

Đối diện với ánh mắt hối hận khôn nguôi của Tống Kim Hòa, trong mắt ông lóe lên một nụ .

 

Dáng vẻ của con bé lúc ông nhớ đến cô.

 

Năm xưa, con bé Hoắc Ninh cũng là tính cách dám yêu dám hận.

 

Tiếc , tài hoa bạc mệnh.

 

Nhớ đến Hoắc Ninh, vẻ mặt cụ cố dịu đôi chút.

 

Ông hỏi: “Sau định gì?”

 

Tống Kim Hòa: “…”

 

Câu hỏi khó cô.

 

Ngày đầu tiên xuyên đến thời đại , cô tự đặt mục tiêu là cần việc mà vẫn tiền tiêu hết…

 

lời dám mặt cụ cố chính trực lẫm liệt.

 

Cô tin, nếu cô dám , cụ cố sẽ dám nhấc bổng cô lên ném ngoài cửa ngay.

 

 

Loading...