Ba Tôi Dẫn Về Một Chàng Rể Đoản Mệnh - Chương 4: --- Anh ấy chỉ thích cảm giác được sống!
Cập nhật lúc: 2025-11-20 08:48:17
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trạm xá thôn.
Thầy t.h.u.ố.c Lý đại phu đang vắt chéo chân ung dung ghế uống nước, hai đàn ông hoảng hốt xông cho giật .
Mắt ông lướt qua Cố Tri Dã đang hai đàn ông khiêng, liền hiểu : "Cố tri thanh ngất xỉu nữa ?"
Tống Lão Đại, kịp chạy đến , vội vàng : "Chú Lý, Cố tri thanh hình như còn thở nữa , chú mau xem giúp cháu."
Lý đại phu , sắc mặt đổi, liền dặn dò hai đàn ông: "Mau khiêng giường bên trong."
Ông cầm hòm t.h.u.ố.c theo .
Lý đại phu Cố Tri Dã mặt mày trắng bệch giường, trong lòng một dự cảm lành.
Mặt Cố tri thanh trắng bệch một cách bất thường, cứ như là c.h.ế.t...
Lý đại phu tiên thăm dò thở của Cố Tri Dã, quả nhiên đúng như Tống Lão Đại , còn thở!
Thu tay , ông lấy ống trong hòm t.h.u.ố.c đặt lên tim Cố Tri Dã, hồi lâu, Lý đại phu thu ống , thở dài, sang lắc đầu với Tống Lão Đại, "Đưa đến muộn quá , còn thở nữa."
Tống Lão Đại chân mềm nhũn, ngã xuống đất.
Trong lòng kêu gào, xong ! Đội trưởng đại đội của xong !
Thanh niên trí thức hạ hương đầy hai tháng c.h.ế.t ở nơi hạ hương, , đội trưởng đại đội, thể giải thích với lãnh đạo công xã, cũng thể giải thích với ban thanh niên trí thức, càng thể giải thích với gia đình Cố tri thanh!
Không nghĩ đến điều gì, Tống Lão Đại ôm chầm lấy chân Lý đại phu, nghẹn ngào cầu xin, "Chú Lý, ơn chú xem nữa, cháu chú cách mà."
Tổ tiên của Lý đại phu ngày xưa chuyên xem bệnh cho quý nhân trong cung, tục gọi là ngự y.
Bản Lý đại phu y thuật cũng khá, cứu sống nhiều .
Đây cũng là lý do chính mà các xã viên của đại đội Hoa Sen câu nệ phận của ông, mà tiến cử ông thầy t.h.u.ố.c của thôn.
Lý đại phu liếc Tống Lão Đại đang ôm chân ông cầu xin, Cố Tri Dã đang yên lặng giường còn thở, thở dài: "Để thử xem !"
Trái tim Tống Lão Đại đang lạnh giá ấm một chút, vội vàng , "Cảm ơn chú Lý, chú Lý vất vả ." Vừa từ đất bò dậy, ý tứ dẫn hai đàn ông ngoài, để gian cho Lý đại phu.
Lý đại phu từ gầm giường lôi một chiếc hộp gỗ, mở chiếc hộp gỗ , bên trong hộp gỗ đựng những hàng kim châm bạc lấp lánh.
Ông chọn cây kim dài nhất, châm vị trí tim Cố Tri Dã.
Sau đó, ông lượt châm những cây kim bạc còn các huyệt đạo khác .
Trong suốt quá trình, Cố Tri Dã hề bất kỳ phản ứng nào.
Lý đại phu tiếc nuối lắc đầu.
Ông cố gắng hết sức.
Cố tri thanh...
Đây lẽ là mệnh của !
Lý đại phu rút từng cây kim bạc , cất hộp.
Vừa định cúi nhét chiếc hộp gỗ xuống gầm giường, giường đột nhiên phát một âm thanh nhỏ.
Lý đại phu tuổi cũng còn trẻ, nhưng tai ông thính.
Ông chắc chắn lầm.
Ông nhanh chóng nhét chiếc hộp gỗ cái lỗ nhỏ gầm giường, mang theo sự nghi hoặc từ từ tiến đến gần Cố Tri Dã đang giường.
Ông cong ngón trỏ đặt thở của Cố Tri Dã...
Lý đại phu sững sờ...
Ngay đó, trong mắt ông lộ vẻ thể tin ...
Sao thể chứ?
Người mà ông chắc chắn một trăm phần trăm tắt thở đột nhiên thở trở !
Chuyện ...
Chẳng lẽ y thuật của ông tinh tiến mà ông hề ?
Lý đại phu cầm ống lên tim Cố Tri Dã.
Tiếng tim đập yếu ớt báo hiệu giường sống .
Trong lòng Lý đại phu chấn động ngừng, mắt ông chớp chằm chằm Cố Tri Dã giường.
Đây là đầu tiên ông gặp tình huống .
Bất ngờ nhưng cũng chút tò mò.
Dưới cái của Lý đại phu, Cố Tri Dã giường với gương mặt trắng bệch, lông mi khẽ động, đó từ từ mở mắt ...
Anh mơ màng chớp chớp mắt.
Anh... đây là...
"Cố tri thanh, tỉnh ? Bây giờ cảm thấy thế nào?" Giọng của Lý đại phu kéo Cố Tri Dã trở về với suy nghĩ.
Ngẩng đầu đối diện với ánh mắt nghi hoặc tò mò của Lý đại phu, Cố Tri Dã sững sờ!
Lý đại phu?
Sao ông ở đây...
Đây là...
Mắt đảo quanh một vòng.
Xác định đang ở trạm xá.
Trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-toi-dan-ve-mot-chang-re-doan-menh/chuong-4-anh-ay-chi-thich-cam-giac-duoc-song.html.]
Anh nhớ rõ c.h.ế.t mà.
C.h.ế.t ở ruộng đồng khi đang việc, thọ tròn hai mươi tuổi.
Sao xuất hiện giường của trạm xá chứ?
Anh đột nhiên giơ tay đặt lên mặt Lý đại phu.
Lý đại phu sững sờ...
Không hiểu vì Cố tri thanh sờ mặt ông?
Thật là rợn !
Cảm nhận bàn tay đặt mặt đang run rẩy, Lý đại phu thận trọng hỏi, "Cố tri thanh, chứ?"
Cố Tri Dã cảm nhận nhiệt độ thật sự lòng bàn tay, đột nhiên ...
Trên gương mặt trắng bệch của nở một nụ mắt, "... , cảm ơn Lý đại phu!"
Anh , chỉ trọng sinh thôi!
Anh chỉ thích cảm giác sống.
Lý đại phu hỏi: "Trên còn chỗ nào thoải mái ?"
Cố Tri Dã nhíu mày, yếu ớt : "Đầu óc choáng váng, vị trí tim cũng thoải mái."
Lý đại phu: "Đầu óc choáng váng là do say nắng, tim thoải mái..." Chắc là do ông châm kim, nhưng cần nguyên nhân thật sự.
Lý đại phu tùy tiện tìm một cái cớ, "Tim đau chắc là do đói thôi."
Cố Tri Dã hề nghi ngờ gì.
Mèo Dịch Truyện
Hôm nay khi , chỉ ăn hai cái bánh quy.
Có thể chịu đựng đến khi mặt trời mọc là giới hạn .
Lý đại phu: "Sức khỏe của vốn , nếu còn chịu ăn uống đàng hoàng, e là tình trạng như hôm nay sẽ thường xuyên xảy ."
Để Cố Tri Dã coi trọng vấn đề .
Lý đại phu kể chuyện Cố Tri Dã tắt thở khi đưa đến trạm xá.
Lý đại phu: "Lần may mắn, e là còn may mắn như nữa ."
Việc Cố Tri Dã thể tỉnh , quả là một phép màu.
Khuôn mặt vốn tái nhợt của Cố Tri Dã giờ càng trắng bệch thêm mấy phần.
Anh Lý đại phu thật.
Vì chính trải qua cảm giác cái c.h.ế.t.
Anh gật đầu, khách sáo : "Cảm ơn Lý đại phu nhắc nhở, nhớ ."
Ngoài cửa, Tống Lão Đại đang sốt ruột chờ kết quả thấy tiếng động, thăm dò hỏi: "Chú Lý, Cố thanh niên trí thức thế nào ạ?"
Lý đại phu: "Anh tự mà xem."
Tống Lão Đại mặt đầy căng thẳng bước ,
Khi thấy Cố Tri Dã đang mở mắt giường, ngây một lúc lâu mới tìm giọng , "Chú... Chú Lý, Cố... Cố thanh niên trí thức thật ?"
Lý đại phu: "Cố thanh niên trí thức may mắn, tạm thời nữa ."
Trái tim đang treo ngược của Tống Lão Đại cuối cùng cũng hạ xuống.
Anh thở phào một , cảm ơn Lý đại phu: "Chú Lý vất vả ."
Lý đại phu: " cũng chẳng gì, là Cố thanh niên trí thức tự may mắn thôi."
Tống Lão Đại mà gì.
Cố thanh niên trí thức thể cải t.ử sinh, là do Cố thanh niên trí thức may mắn, do y thuật của chú Lý cao siêu, trong lòng tỏng.
Anh hỏi Cố Tri Dã giường: "Cố thanh niên trí thức, bây giờ cảm thấy thế nào ?"
Cố Tri Dã thành thật : "Đau đầu, đau tim, còn chút sức lực nào."
Lý đại phu ở bên cạnh : "Tình trạng của Cố thanh niên trí thức thế , cần nghỉ ngơi vài ngày cho ."
Tống Lão Đại dứt khoát : "Nếu , Cố thanh niên trí thức cứ dưỡng sức vài ngày , tạm thời cần đồng nữa."
Dù thì cũng bao nhiêu việc.
Lại còn cứ động một tí là ngất dọa .
Tim chịu nổi cú sốc như hôm nay nữa .
Cái đồ mít ướt là cứ ở điểm thanh niên trí thức mà dưỡng bệnh .
Cố Tri Dã ngờ mới trọng sinh một bất ngờ lớn như .
Kiếp , đại đội trưởng bao giờ sảng khoái cho nghỉ phép như thế .
Anh yếu ớt kéo khóe miệng: "Cảm ơn đại đội trưởng!"
Tống Lão Đại qua loa : "Không cần khách khí, cứ dưỡng sức cho ."
Đột nhiên, Tống Lão Đại nhớ một chuyện,
Anh hỏi Lý đại phu: "Chú Lý, lão Tam và Tiểu Hòa nhà đến trạm xá ?"
Tống Kim Hòa và Cố Tri Dã ngất xỉu gần như cùng lúc.
Lúc , hai cha con lẽ cũng ở trạm xá.