Ba Tôi Dẫn Về Một Chàng Rể Đoản Mệnh - Chương 32: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-20 08:48:46
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đối tượng của chỉ trai, mà còn hào phóng!

 

Tống Kim Hòa dò hỏi: “Chị ơi, loại vải nào cần phiếu vải ạ?”

 

Mỗi hợp tác xã mua bán chắc hẳn đều loại vải cần phiếu như .

 

Thường thì chúng đều nhân viên nội bộ hợp tác xã tiêu thụ hết.

 

Tống Kim Hòa cũng ôm tâm lý thử vận may.

 

Cô cảm thấy chị bán hàng khá dễ chuyện.

 

Người chị bán hàng sững sờ một chút, đó lắc đầu: “Không .”

 

Thực trong kho vẫn còn vải cần phiếu.

 

tất cả đều giữ để phúc lợi cho nhân viên nội bộ dịp lễ tết.

 

Ngay cả nhân viên nội bộ cũng đủ chia, dư cho ngoài.

 

Tống Kim Hòa thất vọng “ồ” một tiếng.

 

Cô đẩy cuộn vải trong tay về phía chị bán hàng, “Xin chị, phiền chị . Cháu phiếu vải, đợi phiếu cháu sẽ mua ạ.”

 

Thời buổi , ở nông thôn, phiếu vải đều phát theo đầu .

 

Mấy năm nay, phiếu vải đáng lẽ thuộc về hai cha con cô đều tiêu hết cho những khác trong nhà họ Tống.

 

Khốn kiếp, đúng là quá đáng mà!

 

Tối nay tìm Tống Lão Bà T.ử đòi hết phiếu vải mà họ nợ hai cha con cô.

 

Chị bán hàng đưa tay nhận vải.

 

Tay chạm vải, cô liền thấy Cố Tri Dã bên cạnh : “ phiếu vải đây, là cô mượn tạm?”

 

Tống Kim Hòa đầu sang…

 

Mặt Cố Tri Dã vẫn còn đỏ, ánh mắt cô đầy chân thành.

 

Tống Kim Hòa do dự.

 

nợ ân tình.

 

Ân tình là thứ khó trả nhất đời.

 

một chuyến thị trấn cũng dễ dàng gì…

 

Tống Kim Hòa còn đang do dự, Cố Tri Dã móc phiếu từ túi.

 

Anh tìm trong cuộn phiếu một phiếu vải mười thước, một phiếu vải hai thước, trực tiếp đưa cho chị bán hàng.

 

Chị bán hàng vui vẻ nhận phiếu, liếc Tống Kim Hòa, ngưỡng mộ : “Người yêu của cô chỉ trai mà còn hào phóng nữa, cô bé đúng là phúc khí.”

 

Tống Kim Hòa: “…”

 

Không để ý đến chị bán hàng trí tưởng tượng phong phú , Tống Kim Hòa chân thành cảm ơn Cố Tri Dã, “Cảm ơn Cố thanh niên trí thức. Chậm nhất là hai ngày nữa, sẽ trả phiếu cho .”

 

Cố Tri Dã “ừm” một tiếng.

 

phiếu, những thứ khác cô cũng thể mua .

 

Ra khỏi hợp tác xã mua bán, Tống Kim Hòa ngẩng đầu trời, mặt trời vẫn còn chói chang cao, khiến mắt cô mở . Cô hỏi Cố Tri Dã: “Cố thanh niên trí thức, về làng ngay bây giờ còn việc gì khác ?”

 

Cố Tri Dã liếc về phía nhà ăn quốc doanh bên cạnh, hỏi: “Đồng chí Tống, cô đói ?”

 

Sắp đến giờ ăn trưa .

 

Anh đến thị trấn ngoài việc mua đồ, còn cải thiện cuộc sống một chút.

 

Muốn đến nhà ăn quốc doanh ăn một bữa ngon để bồi bổ cơ thể.

 

Tống Kim Hòa theo ánh mắt của Cố Tri Dã.

 

Biết Cố Tri Dã đến nhà ăn quốc doanh ăn cơm.

 

Cô là một kẻ nghèo rớt mồng tơi, ngay cả phiếu ăn cũng , thì mở mang tầm mắt gì.

 

: “Sáng nay ăn cơm , bây giờ vẫn đói. Cố thanh niên trí thức nếu đói thì thể ăn, nhà còn chút việc, xin phép về đây.”

 

Cố Tri Dã gật đầu.

 

Anh Tống Kim Hòa phiếu ăn.

 

Thực thể mời cô một bữa.

 

Coi như là để cảm ơn cha cô giúp ngày .

 

sợ Tống Kim Hòa nghĩ nhiều.

 

Vì Cố Tri Dã cho mượn phiếu vải, Tống Kim Hòa quan tâm hỏi một câu: “Cố thanh niên trí thức một về ?”

 

Với thể yếu ớt của Cố Tri Dã, cứ ba bước nghỉ một bước, cô lo lắng sẽ ngất xỉu giữa đường.

 

Lúc mặt trời đang gay gắt lắm.

 

Cố Tri Dã sững sờ một chút, khách khí : “Cảm ơn đồng chí Tống quan tâm, tự về .”

 

Bây giờ còn quan tâm đến sức khỏe của hơn bất cứ ai.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-toi-dan-ve-mot-chang-re-doan-menh/chuong-32.html.]

Chắc chắn sẽ để xảy chuyện gì.

Mèo Dịch Truyện

 

Tống Kim Hòa liếc túi trong tay Cố Tri Dã, hôm nay mua ít đồ, chất đầy gần nửa cái túi.

 

Với hình yếu ớt của Cố Tri Dã, mang nửa túi đồ bộ về làng chắc chắn dễ dàng.

 

Tống Kim Hòa : “Cố thanh niên trí thức nếu tin tưởng , thể giúp mang đồ về. Khi về làng, thể đến nhà lấy, hoặc chiều nay sẽ mang đến điểm thanh niên trí thức cho .”

 

Ngoài dự liệu của Tống Kim Hòa.

 

Cố Tri Dã chút do dự đưa cái túi trong tay cho Tống Kim Hòa: “Làm phiền đồng chí Tống .”

 

Cơ thể bây giờ cho phép khách sáo.

 

Đồng chí Tống nguyện ý giúp mang đồ về, mừng còn kịp.

 

Tống Kim Hòa ngờ Cố Tri Dã dứt khoát như .

 

đùa: “Cố thanh niên trí thức sợ ăn hết đồ ngon trong túi của ?”

 

Nửa túi đồ, hầu hết đều là đồ ăn.

 

Khóe môi Cố Tri Dã nở một nụ : “Không sợ.” Sau đó bổ sung một câu: “ tin tưởng nhân phẩm của đồng chí Tống, cô và cha cô đều là .”

 

Lùi một vạn bước mà , cho dù đồ trong túi đồng chí Tống ăn hết cũng .

 

Coi như là… để báo đáp ân tình của cha cô giúp ngày .

 

Tống Kim Hòa bất ngờ Cố Tri Dã: “Anh quen cha ?”

 

Nếu gì bất ngờ, “chú Ba họ Tống” trong miệng Cố Tri Dã chính là cha cô – Tống Lão Tam.

 

Chỉ là hai chẳng liên quan gì giao tình từ bao giờ.

 

Trước đây cũng từng cha cô

 

Cố Tri Dã: “Chú Ba họ Tống đây giúp một việc.”

 

Tống Kim Hòa gật đầu, hỏi giúp việc gì.

 

Đứng ánh nắng gay gắt khiến da đầu đau nhói, chỉ một lát như , trán Cố Tri Dã lấm tấm mồ hôi. Tống Kim Hòa vắt cái túi trong tay lên vai, một tay còn vẫy vẫy về phía Cố Tri Dã: “Cố thanh niên trí thức ăn cơm , đảm bảo sẽ mang đồ của về đến điểm thanh niên trí thức nguyên vẹn.”

 

Xét thấy thể yếu ớt của Cố Tri Dã.

 

Nghĩ rằng khi về làng cần nghỉ ngơi thật .

 

Tống Kim Hòa định giúp đến nơi đến chốn, sẽ trực tiếp mang túi đến điểm thanh niên trí thức.

 

Coi như là thù lao cho việc Cố Tri Dã cho cô mượn phiếu vải.

 

Cố Tri Dã gật đầu.

 

Tống Kim Hòa đeo túi vai, nhẹ nhàng rời .

 

Nhìn bóng lưng Tống Kim Hòa khuất dần, Cố Tri Dã ngưỡng mộ nghĩ, giá như cũng cơ thể cường tráng như đồng chí Tống thì mấy.

 

Tống Kim Hòa gầy, nhưng cô cao, xấp xỉ một mét bảy.

 

Trong các nữ đồng chí, cô trông đặc biệt nổi bật.

 

cô mang cho cảm giác yếu ớt.

 

Mà ngược , còn khiến cảm thấy cô mạnh mẽ.

 

Cố Tri Dã cũng gầy, cũng cao, xấp xỉ một mét tám lăm, nhưng trông sức mạnh như Tống Kim Hòa.

 

Cố Tri Dã ngưỡng mộ những sức khỏe .

 

Chia tay Cố Tri Dã ở cửa hợp tác xã mua bán.

 

Tống Kim Hòa tăng nhanh bước chân về làng.

 

Ra khỏi cổng thị trấn, cô cất đồ trong tay gian.

 

Về đến nhà, kịp lúc Tống Liên Hoa nấu xong bữa trưa.

 

Bụng Tống Kim Hòa lúc đói.

 

Cô tự múc một bát lớn cơm đặc từ trong nồi.

 

Cơm mùa nông bận rộn thường thịnh soạn hơn ngày thường.

 

Hôm nay Tống Liên Hoa nấu món mì sợi nước từ bột ngô và bột mì.

 

Còn xào thêm hai món rau.

 

Tống Kim Hòa múc một bát mì, lấy một cái bát khác gạt hơn nửa bát rau, bóng cây trong sân, mặc kệ ánh mắt cam lòng nhưng dám của Tống Liên Hoa.

 

Trong nhà quá nóng.

 

Ăn cơm trong sân thoải mái hơn một chút.

 

cũng , tài nấu ăn của Tống Liên Hoa thật sự tệ.

 

Mặc dù món rau mấy dầu mỡ, nhưng hương vị vẫn ngon.

 

Một bát cơm đầy ắp, ăn xong vẫn thấy đói.

 

Đang định bếp múc thêm một bát nữa thì Tống Gia Bảo về.

 

 

Loading...