Ba Tôi Dẫn Về Một Chàng Rể Đoản Mệnh - Chương 31: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-20 08:48:45
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mấy trai thời thật đúng là thuần tình!
Có Cố Tri Dã bạn đồng hành, đoạn đường đến trấn cũng còn cảm thấy buồn chán.
Mặc dù Cố Tri Dã nhiều, nhưng thể đáp câu hỏi.
Chỉ là sức khỏe của Cố Tri Dã chút kém.
Đi một đoạn đường là nghỉ một lát.
Tống Kim Hòa hiểu gia đình nỡ lòng để hạ hương.
Với cái thể yếu ớt chỉ vài bước nghỉ của , ở nông thôn liệu thể sống sót cũng là một vấn đề.
đây là chuyện của khác.
Cô, một ngoài chỉ chuyện vài câu, tư cách để quan tâm.
Nể tình Cố Tri Dã giúp cô giải khuây.
Tống Kim Hòa hiếm khi kiên nhẫn cùng , nghỉ.
Đến trấn, mặt trời lên đến giữa trung.
Tống Kim Hòa là một nghèo rớt mồng tơi, đồng hồ để xem giờ.
Ngược , Cố Tri Dã bên cạnh lấy một chiếc đồng hồ đeo tay từ túi áo, thời gian, : "Mười giờ ."
Tống Kim Hòa ngưỡng mộ chiếc đồng hồ tay Cố Tri Dã.
Thời mà thể đeo đồng hồ, điều kiện gia đình chắc chắn tầm thường.
Thực , từ cách ăn mặc và khí chất của Cố Tri Dã là thể , điều kiện gia đình hẳn là .
Quần áo mặc dù đồ mới, nhưng giặt sạch sẽ, thể mặc chiếc áo sơ mi trắng sạch sẽ đến ở một nơi đầy mùi đất nông thôn , Cố Tri Dã là đầu tiên cô từng thấy.
Hơn nữa, Cố Tri Dã toát khí chất của một tri thức.
Tống Kim Hòa thu ánh mắt ngưỡng mộ, hỏi: "Thanh niên trí thức Cố lát nữa định ?"
Cố Tri Dã: "Đi hợp tác xã mua bán để mua đồ."
Tống Kim Hòa: "Thật trùng hợp, cũng hợp tác xã mua bán, cùng nhé!"
Cố Tri Dã "ừ" một tiếng.
Nghe đồng chí Tống chuyện suốt dọc đường, một cái khác về đồng chí Tống.
Phát hiện cô hề giống như những gì .
Cô … thực là một khá .
Tốt như Tống Tam thúc .
Đến hợp tác xã mua bán, nơi đây tĩnh lặng giống một hợp tác xã mua bán chút nào.
Nhân viên bán hàng quầy đan áo len.
Nghe thấy tiếng động, cô ngẩng lên , thấy đến, bất ngờ : "Giờ mà vẫn đến hợp tác xã mua bán ."
Hiện tại đang là mùa thu hoạch hè, mỗi công xã đều đang tranh thủ từng giây từng phút để thu hoạch lương thực ngoài đồng.
Khoảng thời gian bận rộn , hầu như ai đến hợp tác xã mua bán.
Mèo Dịch Truyện
Chị nhân viên bán hàng liếc Tống Kim Hòa và Cố Tri Dã một lượt.
Ánh mắt cuối cùng dừng mặt Cố Tri Dã, chằm chằm mặt vài giây, đặt chiếc áo len đang đan dở xuống, hỏi: "Tiểu đồng chí, mua gì?"
Đứng phía Cố Tri Dã, lơ Tống Kim Hòa: “…”
Mẹ kiếp, là một thời đại trọng sắc!
Cố Tri Dã dường như ngờ chị nhân viên bán hàng sẽ trực tiếp bỏ qua Tống Kim Hòa mà hỏi , ngẩn một lát, chỉ đồ quầy: “ một cân đường đỏ, hai gói điểm tâm, hai bó mì sợi khô, và cho một gói kẹo sữa Đại Bạch Thỏ nữa.”
Sức khỏe yếu, cần những thứ để bồi bổ.
Ở nông thôn thì chỉ điều kiện .
Những thứ mua cũng chỉ bấy nhiêu.
Trước hết cứ dùng tạm !
Chị nhân viên bán hàng: “Mua nhiều thế ?”
Cố Tri Dã: "Mua giúp các đồng chí khác."
Chị nhân viên bán hàng tỏ vẻ hiểu.
Cậu thanh niên , trông còn hơn cả cô gái, là thanh niên trí thức hạ hương.
Thanh niên trí thức hạ hương điều kiện hơn so với những nông dân địa phương như họ.
Họ sẵn lòng chi tiền mua những thứ mà thường nỡ mua.
Chị lấy đồ từ kệ xuống, trò chuyện với Cố Tri Dã.
“Tiểu đồng chí là thanh niên trí thức hạ hương ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-toi-dan-ve-mot-chang-re-doan-menh/chuong-31.html.]
Cố Tri Dã gật đầu.
Chị nhân viên bán hàng liếc Tống Kim Hòa bên cạnh Cố Tri Dã, tò mò hỏi: "Cô gái là đối tượng của ?"
Nói xong, đợi Cố Tri Dã trả lời, chị ngưỡng mộ với Tống Kim Hòa: "Cô bé thật may mắn, tìm một đối tượng trai như , sinh con chắc chắn sẽ ."
Tống Kim Hòa: "..." Trí tưởng tượng của chị gái thật phong phú!
Mắt nào của chị thấy cô và Cố Tri Dã đang yêu đương?
Tống Kim Hòa vô thức liếc khuôn mặt Cố Tri Dã.
Chỉ thấy tai của thanh niên trí thức Cố đỏ bừng, mặt hiếm hoi lộ vẻ bối rối.
Tống Kim Hòa nhịn thêm hai .
Trong lòng cảm thán, mấy trai thời thật đúng là thuần tình.
Nghe đến chuyện yêu đương mà cũng đỏ mặt.
Không giống cô, một kẻ "già dặn" như .
Ngay cả khi thấy hôn giữa phố, mặt cô cũng đỏ chút nào.
Đối diện với ánh mắt của Tống Kim Hòa, tai Cố Tri Dã càng đỏ hơn.
Không chỉ tai đỏ, mà ngay cả mặt cũng đỏ.
Tống Kim Hòa lo rằng nếu cứ đỏ nữa, sẽ chín mất.
Chủ động lên tiếng giải thích: "Chị ơi, chúng đối tượng yêu đương, chỉ là cùng ở một đại đội, đến trấn thì tình cờ gặp thôi."
Chị nhân viên bán hàng Tống Kim Hòa bằng ánh mắt " , cô cần giải thích nhiều", nháy mắt hiệu: "Chị là từng trải, mấy đứa trẻ như các cô ngại ngùng, yên tâm , chị sẽ ."
Chị nhân viên bán hàng như hiểu tiếng , cách hiểu riêng của .
Khiến Tống Kim Hòa, vốn dẻo miệng, cũng câm nín.
Tống Kim Hòa: “…”
Cố Tri Dã: “…”
Chị nhân viên bán hàng liếc Tống Kim Hòa và Cố Tri Dã, : "Mà thật, kỹ thì hai đứa cũng khá xứng đôi đấy, cô bé trông tệ, chỉ là đen, da thô ráp, còn trai trẻ…"
Thấy chị nhân viên bán hàng càng lúc càng quá xa, Tống Kim Hòa vội vàng lên tiếng ngắt lời.
"Chị ơi, mua một mảnh vải," cô chỉ một mảnh vải màu xanh đậm kệ và , "Chính mảnh vải đó, chị thể lấy cho xem ?"
Thời , màu sắc vải vóc đơn điệu.
Ở nông thôn phổ biến nhất là ba màu xám, đen và xanh.
Ba màu cũng là rẻ nhất.
Những loại vải hoa văn khác thì giá tương đối cao hơn.
Tống Kim Hòa chỉ mười đồng, hôm nay cần mua khá nhiều thứ, chỉ thể chọn loại vải rẻ nhất để mua.
Chị nhân viên bán hàng lấy vải từ kệ xuống, : "Màu cô bé mặc ."
Tống Kim Hòa thành thật : "Màu hơn thì đủ tiền mua."
Chị nhân viên bán hàng dường như ngờ Tống Kim Hòa thành thật như , ngẩn một lát, lập tức đổi lời: "Thực màu con gái mặc cũng , bền màu bền."
Cố Tri Dã bất động thanh sắc liếc Tống Kim Hòa.
Thực sớm phát hiện quần áo đồng chí Tống vặn.
Ống quần và tay áo ngắn một khúc, mắt cá chân và cổ tay để lộ một đoạn khá dài.
Vải là vải lao động, chất lượng , nhưng mùa hè mặc thoáng khí.
Tiền Tống Kim Hòa đủ, quyền kén chọn, cô hỏi: "Chị ơi, một thước vải bao nhiêu tiền?"
Chị nhân viên bán hàng: "Một thước bốn hào."
Rẻ hơn so với Tống Kim Hòa ước tính.
Khi ở nhà, Tống Kim Hòa tính toán kỹ, cô cần năm thước vải để may một bộ quần áo, tổng cộng sẽ tốn hai đồng.
Nghĩ đến quần áo Tống Lão Tam cũng vá chằng vá đụp, Tống Kim Hòa dự định may cho ông một bộ.
Tống Lão Tam là đàn ông, chắc cần sáu, bảy thước vải.
Tống Kim Hòa: "Chị ơi, mười hai thước vải."
Chị nhân viên bán hàng bẻ ngón tay nhanh chóng tính toán: "Mười hai thước vải tổng cộng bốn đồng tám hào, thêm cho một phiếu vải mười thước và một phiếu vải hai thước."
Tống Kim Hòa ngớ …
C.h.ế.t tiệt!
Cô quên mất thời đại mua đồ cần phiếu .
Trên cô chỉ mười đồng, phiếu.
Không bất kỳ loại phiếu nào…