Ba Tôi Dẫn Về Một Chàng Rể Đoản Mệnh - Chương 26: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-20 08:48:39
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đồ ngu nhà cô, bán mà còn giúp đếm tiền!

 

Mắt Tống Lão Đại chợt lóe lên, ông nhanh chóng liếc Tống Lão Bà T.ử đang giường, nghiêm giọng quát: "Mẹ vẫn còn sống, gì đến chuyện phân nhà? Sau đừng nhắc đến chuyện đó nữa!"

 

Nếu là đây, chồng như , vợ Tống Lão Đại nhất định sẽ ngoan ngoãn ngậm miệng.

 

Thế nhưng hôm nay…

 

Nhìn đôi con trai con gái mặt mũi biến dạng, nghĩ đến những gì chịu đựng ngày hôm nay và sự hổ mặt dân làng…

 

Vợ Tống Lão Đại nghiến răng, ôm mặt bật .

 

Vừa tố cáo.

 

"Ông nghĩ phân nhà ? Nếu vì thật sự thể chịu đựng thêm nữa, dám những lời bất hiếu mặt ông và ?

 

Ông Gia Đống và Liên Hoa con điên Tống Kim Hòa đó đ.á.n.h nông nỗi nào ?

 

Ông bố xót con, thì xót!

 

Tống Kim Hòa bây giờ điên .

 

Hôm nay nó dám đ.á.n.h Liên Hoa và Gia Đống.

Mèo Dịch Truyện

 

Ngày mai nó dám đ.á.n.h và ông, bác cả đây.

 

Ngày lẽ nó dám đ.á.n.h cả , bà nội của nó.

 

Ông và còn nghĩ đến tình ít ỏi đó, nhưng hai cha con lão Tam thì hề nghĩ đến .

 

Nếu ông phân nhà, thì con chỉ thể chờ đ.á.n.h c.h.ế.t thôi."

 

Nói xong, cô liếc mắt hiệu cho đôi con trai con gái đánh.

 

Tống Liên Hoa hôm nay vẻ điên cuồng của Tống Kim Hòa dọa sợ.

 

Cộng thêm sự chột .

 

Bây giờ cô chỉ tránh xa con phù thủy điên Tống Kim Hòa .

 

ôm mặt lóc đau khổ: "Bố ơi, danh tiếng của con Tống Kim Hòa hôm nay vu khống hủy hoại hết , con còn mặt mũi nào gặp nữa, đợi học sinh khai giảng, con cũng còn mặt mũi đến trường dạy học nữa…"

 

Tống Liên Hoa là giáo viên tiểu học của đại đội Đại Loa.

 

Tống Lão Đại vẫn luôn tự hào vì một cô con gái giáo viên.

 

Lời của Tống Liên Hoa khiến Tống Lão Đại cau chặt mày.

 

Tống Gia Đống thấy , đổ thêm dầu lửa.

 

"Bố ơi, phân nhà , danh tiếng của nhà chúng hai cha con chú Ba hủy hoại hết .

 

Bố dù nghĩ cho , một đội trưởng đại đội, thì cũng nghĩ cho tương lai của nhà chúng chứ.

 

Nếu còn để mặc hai cha con chú Ba tiếp tục tùy tiện như .

 

Liên Hoa và Gia Bảo tìm đối tượng cũng khó mà ."

 

Tống lão đại nhíu mày chặt hơn.

 

Ông cũng phân gia.

 

mà…

 

Thật lâu , ông thở dài một , dậy đến bên giường bà già Tống, cúi hỏi bà già Tống đang giường: "Mẹ, ý thế nào?"

 

Bà già Tống vốn định thể phân gia.

 

Lời đến khóe miệng, bỗng nhiên…

 

Trước mắt bà chợt lóe lên cảnh Tống Kim Hòa cầm d.a.o phay c.h.é.m đứt đầu con gà mái già…

 

Cơ thể mới định bắt đầu run ngừng.

 

Vì để thể hưởng phúc thêm vài năm, vì chắt trai…

 

Bà già Tống nghiến răng nghiến lợi, bà : "Con bây giờ là trụ cột gia đình, con cứ liệu mà , theo con."

 

Tống lão đại trong lòng nhẹ nhõm hẳn.

 

Chỉ cần già đồng ý phân gia.

 

Cái nhà nhất định sẽ phân .

 

Bề ngoài ông vẫn tỏ vẻ đau buồn, : "Mẹ, con cũng phân gia, nhưng hai năm nay, chú ba ngày càng quá đáng, giờ đến Tiểu Hòa cũng trở nên y hệt chú ba, con thật sự sợ một ngày nào đó trong nhà sẽ xảy chuyện c.h.ế.t , đến lúc đó, chức đại đội trưởng của con e là cũng đến hồi kết ."

 

Bà già Tống lập tức phản ứng.

 

Bà trở dậy, hướng xuống đất "khạc" ba tiếng.

 

Bà giơ tay vỗ cánh tay Tống lão đại hai cái, nhẹ nặng.

 

Bà trừng mắt quát mắng: "Nói cái gì vớ vẩn đấy? Chức đại đội trưởng của con còn truyền cho Gia Đống hoặc Gia Bảo nữa đấy."

 

Năm xưa bà tốn bao công sức để con trai cả lên đại đội trưởng, cũng là để cái vinh quang của nhà họ Tống tiếp nối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-toi-dan-ve-mot-chang-re-doan-menh/chuong-26.html.]

 

Nếu chức đại đội trưởng của cả mà mất , chẳng năm xưa phí công vô ích !

 

Tống lão đại bất lực : "Con cũng những lời xui xẻo như , nhưng chú ba…"

 

Bà già Tống lạnh giọng cắt ngang: "Những năm nay con đủ dung túng cho hai cha con chú ba , Gia Đống đúng đấy, con ngoài là cả của chú ba , còn là cha của Gia Đống chúng nó, đến lúc nghĩ cho con , chuyện chú ba con cần lo, sẽ tìm thời gian rõ ràng với nó."

 

Chú ba đúng là hỗn, nhưng nó hiếu thảo.

 

Bà già Tống tin chắc Tống lão tam vẫn sẽ lời bà.

 

Nỗi lo lắng mặt Tống lão đại tan biến với tốc độ thể thấy bằng mắt thường.

 

già mặt, chú ba nhất định sẽ thỏa hiệp.

 

Cũng giống như năm xưa…

 

Tống lão đại nắm lấy tay bà già Tống, cảm động : "Mẹ vất vả !"

 

Nhìn đứa con trai cả hiếu thảo, bà già Tống quên nỗi sợ hãi đối với Tống Kim Hòa, hùng hồn đảm bảo: "Chuyện phân gia con cứ yên tâm giao cho , con cứ lo chuyện đại đội là ."

 

Tống lão đại nhắc nhở: "Mẹ, chuyện phân gia đợi khi thu hoạch vụ hè xong hãy ."

 

Vạn nhất vì phân gia mà ảnh hưởng đến vụ thu hoạch hè năm nay, thì sẽ lợi bất cập hại.

 

Ông còn tranh giành danh hiệu đại đội tiên tiến năm nay nữa chứ.

 

Bà già Tống: "Yên tâm , tính toán trong lòng."

 

cả nhắc, bà cũng sẽ ngốc đến mức bây giờ đề cập đến chuyện phân gia.

 

Con nhỏ c.h.ế.t tiệt Tống Kim Hòa đó bây giờ quỷ quái ghê lắm.

 

Lại còn chú ba cái thằng vô đó nữa…

 

Hai cha con bây giờ ai dễ chuyện cả.

 

suy tính thật kỹ.

 

Tìm một cách để hai cha con hỗn xược thể đồng ý phân gia.

 

Chuyện nhà họ Tống phân gia, nhà lớn của Tống gia và bà già Tống đơn phương quyết định lưng hai cha con Tống Kim Hòa.

 

Và dặn dò ngoài.

 

Đặc biệt dặn dò Tống Gia Bảo, bộ óc ngắn mạch.

 

Hai cha con Tống Kim Hòa gì về chuyện , lúc cả hai đang bận rộn hăng say trong bếp.

 

Một con gà mái già, thịt ít, đựng đầy nửa chậu men.

 

Tống lão tam đang bận chuẩn các loại gia vị để lát nữa xào thịt gà.

 

Một con gà, hai cha con quyết định chế biến thành hai món.

 

Tống Kim Hòa cảm thấy chỉ ăn thịt gà sẽ ngán.

 

Chú ba quyết định một nửa thịt gà sẽ nấu canh, một nửa còn sẽ xào lên ăn.

 

Tống Kim Hòa bếp lò đun lửa.

 

Hai cha con phối hợp ăn ý.

 

Rất nhanh, nồi sôi, mùi thịt trong nồi từ từ bay cùng với nước nóng hổi.

 

Dần dần, mùi thịt bay sân, bay gian nhà chính.

 

Mấy trong gian nhà chính ăn cơm xong.

 

Cái bụng vốn no bắt đầu đói cồn cào khi ngửi thấy mùi thịt thoang thoảng.

 

Tống Gia Bảo ngày thường vốn là đứa háu ăn.

 

Ngửi thấy mùi thịt, là đầu tiên yên .

 

Hắn nhấc m.ô.n.g định xông ngoài cửa.

 

Tống lão đại mặt đen sầm gọi : "Mày định đấy?"

 

Tống Gia Bảo thật thà đáp: "Cháu ăn thịt gà."

 

Tống Gia Đống khẩy một tiếng: "Mày nghĩ sẽ cho mày ăn thịt gà ?"

 

Sau trận chiến đêm nay, nhà lớn và nhà chú ba bọn họ coi như x.é to.ạc mặt mũi .

 

Hai cha con Tống Kim Hòa chắc hẳn chỉ hận thể cho nhà lớn bọn họ c.h.ế.t hết, còn cho nhà lớn ăn thịt

 

Thằng ngốc Tống Gia Bảo mơ giữa ban ngày !

 

Tống Gia Bảo khẳng định: "Chắc chắn sẽ cho, chị Tiểu Hòa , cháu là em trai Gia Bảo yêu của chị , chị nhất định sẽ cho cháu ăn thịt."

 

Không nhắc thì thôi, nhắc đến chuyện , ngọn lửa giận mà Tống Gia Đống khó khăn lắm mới đè nén xuống bùng lên.

 

Hắn dậy khỏi ghế, chỉ Tống Gia Bảo mà c.h.ử.i xối xả: "Mày đúng là đồ ngu, bán mà còn giúp đếm tiền nữa, phàm là chút đầu óc đều Tống Kim Hòa cố ý , cô chính là ly gián quan hệ em chúng , mày đúng là đồ ngu mà tin, mày ngu c.h.ế.t cho !"

 

 

Loading...