Ba Tôi Dẫn Về Một Chàng Rể Đoản Mệnh - Chương 236: --- Quá đáng ăn hiếp người khác rồi!

Cập nhật lúc: 2025-11-20 08:53:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thấy Tống Kim Hòa , Cụ tổ dậy khỏi ghế: “Trời cũng còn sớm nữa, xin phép về đây!”

 

Tống Kim Hòa tới, ấn Cụ tổ xuống ghế : “Nói ăn thịt gà mà, đợi ăn xong thịt gà hãy về ạ.”

 

Cụ tổ tìm cớ: “Già , răng yếu lắm, c.ắ.n thịt nữa , …”

 

Tống Kim Hòa ngắt lời cụ: “Vậy thì cứ nấu thêm một lát nữa, nấu cho thịt thật nhừ ạ.”

 

Cụ tổ thở dài, bất đắc dĩ : “Cái con bé , đúng là…”

 

Cụ từ đến nay bao giờ lợi dụng ai.

 

Sống hơn bảy mươi năm, từng lấy của ngoài một cây kim sợi chỉ.

 

Thế mà cứ mặt con bé , thỏa hiệp hết đến khác…

 

Tống Kim Hòa từng một vài lời đồn về Cụ tổ, lý do cụ , nên tìm một lý do hợp lý.

 

“Cụ tổ, bữa thịt hôm nay là ăn của cụ, là để cảm ơn cụ giúp chúng cháu phân gia.

 

Nếu cụ ăn, chúng cháu trong lòng sẽ khó chịu lắm.

 

Cụ tổ, cụ cứ ở ạ.

 

lúc cháu còn vài chuyện về quân đội thỉnh giáo cụ.”

 

Nghe thấy hai chữ “quân đội”, Cụ tổ vững , hỏi: “Con hỏi chuyện gì về quân đội?”

 

Tống Kim Hòa: “Cụ cho cháu , cháu đưa gia đình tùy quân cần những điều kiện gì ạ?”

 

Cụ tổ ngước mắt Tống Kim Hòa: “Con thật sự đưa chồng và cha con tùy quân ?”

 

Tống Kim Hòa gật đầu: “Để họ ở thôn, cháu yên tâm.”

 

Cụ tổ khóe miệng giật giật: “Vậy con cố gắng thật , đợi con lên đến chức tiểu đoàn trưởng, thì thể báo cáo xin gia đình tùy quân .”

 

Tống Kim Hòa: “Vậy cụ nghĩ, cháu mất bao nhiêu năm mới thể lên đến chức tiểu đoàn trưởng ạ?”

 

Cụ tổ chằm chằm Tống Kim Hòa vài giây, thở dài, quả nhiên là hậu sinh khả úy (nghé con sợ cọp).

 

Còn nhập ngũ mà nghĩ đến việc đưa gia đình tùy quân, leo lên chức tiểu đoàn trưởng .

 

Cũng đúng!

 

Người lính tướng thì lính giỏi.

 

Con bé chí tiến thủ là .

 

“Muốn thăng chức, mấu chốt là xem con đóng góp gì cho tổ chức.” Cụ tổ .

 

Tống Kim Hòa: “Vậy cháu giúp tổ chức bắt giữ bọn buôn , tính là đóng góp ạ?”

 

Mèo Dịch Truyện

Cụ tổ: “Tính!”

 

Tống Kim Hòa: “Có tính việc thăng chức của cháu ạ?”

 

Cụ tổ: “…”

 

Cô nhóc , đúng là bỏ qua bất kỳ cơ hội nào.

 

"Tổ chức chẳng trao cho cô danh hiệu cá nhân tiên tiến và tiền thưởng ?"

 

Hơn nữa, cô còn là thành viên của tổ chức, mà tính ?

 

Tống Kim Hòa thất vọng : "Thôi !"

 

"Vậy ông kể cho cháu thêm về đơn vị quân đội ạ..."

 

hết chuyện đến chuyện khác, hỏi một đống câu hỏi.

 

Mỗi một câu hỏi, lão thái gia đều trả lời nghiêm túc.

 

Thời gian trôi qua gần một tiếng đồng hồ.

 

Tống Kim Hòa rót hai cốc nước.

 

Một cốc cho , một cốc cho lão thái gia.

 

Nói chuyện đúng là tốn nước bọt thật.

 

Cổ họng khô khan đến mức sắp bốc khói .

 

"Lão thái gia, uống chút nước cho mát họng ạ."

 

Cổ họng lão thái gia quả thực khô.

 

Ông nâng cốc nước lên, chầm chậm uống.

 

Ông liếc Tống Kim Hòa một cái, "Cô bé tò mò chuyện gì với đại bá của cô ?"

 

Ông cứ nghĩ, cô nhóc gặp mặt sẽ hỏi ngay ông chuyện gì với Tống Lão Đại!

 

Ai ngờ...

 

Cô nhóc giữ bình tĩnh.

 

Thời gian trôi qua nửa tiếng.

 

Ấy hỏi lấy một chữ.

 

Tống Kim Hòa lắc đầu, "Không tò mò!"

 

Với sự hiểu của cô về Tống Lão Đại, thứ thể khiến ông đổi thái độ, chỉ lợi ích.

 

Chắc chắn những lời lão thái gia khiến ông thấy lợi ích.

 

Còn về lợi ích gì...

 

Cô lười tìm hiểu sâu.

 

thì cũng chẳng liên quan gì đến cô.

 

Lão thái gia kinh ngạc Tống Kim Hòa một cái.

 

Không tò mò?

 

Cô nhóc tò mò.

 

Điều hợp với tính cách của cô bé chút nào!

 

Vì Tống Kim Hòa tò mò, lão thái gia cũng tiếp tục chủ đề nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-toi-dan-ve-mot-chang-re-doan-menh/chuong-236-qua-dang-an-hiep-nguoi-khac-roi.html.]

"Tiểu Hòa, thịt gà nấu xong ." Vợ Tống Lão Nhị trong sân gọi.

 

Tống Kim Hòa lớn tiếng đáp , "Dọn món, ăn cơm!"

 

Lão thái gia: "..."

 

Rõ ràng lấy của dân một cây kim sợi chỉ...

 

Hôm nay phá lệ !

 

Con gà hôm nay là của .

 

Người nhà tam phòng cũng cùng ăn thịt.

 

Trên bàn ăn, Tống Lão Đại vênh váo trở .

 

"Lão thái gia, miếng thịt xương, ông nếm thử xem." Tống Lão Đại gắp một miếng thịt đặt bát lão thái gia.

 

Lão thái gia nhíu mày, "Anh cần quan tâm , tự ăn của !"

 

Tống Lão Đại "" một tiếng, sang gắp cho Tống Kim Hòa một cái đùi gà to, "Tiểu Hòa, ăn đùi gà ."

 

Tống Kim Hòa liếc Tống Lão Đại một cái, khoa trương , "Lần đầu tiên đại bá gắp thịt cho ăn, cháu thấy thật kích động, thật phấn khích, thật cảm động quá !"

 

Tống Lão Đại dường như lời châm chọc trong câu của Tống Kim Hòa, , "Nếu cháu thích ăn thịt đại bá gắp, đại bá sẽ gắp thêm cho cháu một miếng nữa."

 

Vừa , ông gắp một miếng thịt nhiều hơn đặt bát Tống Kim Hòa.

 

Tống Kim Hòa: "..."

 

Đã yêu thích gắp thịt cho khác đến ...

 

Tống Kim Hòa liếc đàn ông nhà và cha.

 

Cố Tri Dã hiểu ý, đưa bát , "Đại bá, cháu cũng ăn thịt do đại bá gắp ạ!"

 

Tống Lão Đại gắp một miếng thịt đặt bát Cố Tri Dã.

 

Tống Lão Tam cũng đưa bát , "Đại ca, em cũng ăn thịt do đại ca gắp."

 

Tống Lão Đại cũng gắp cho Tống Lão Tam một miếng.

 

Vợ Tống Lão Nhị do dự một lúc, véo chồng một cái, "Anh thấy đại ca đang gắp thịt cho ? Mau đưa bát !"

 

Tống Lão Nhị: "..."

 

Mình tay, tại để đại ca gắp?

 

Gắp gắp phiền phức ?

 

Dưới ánh mắt như hổ rình mồi của vợ, Tống Lão Nhị ngoan ngoãn đưa bát , một cách máy móc, "Đại ca, em cũng ăn thịt do gắp cho em!"

 

Tống Lão Đại: "..."

 

Lão Nhị góp vui cái gì chứ!

 

Thấy lão thái gia ở đó, ông dám gì, gắp một miếng thịt đặt bát Tống Lão Nhị.

 

Vừa mới thở phào một .

 

Trước mặt thêm một cái bát nữa.

 

"Cha, con cũng ăn thịt cha gắp!"

 

Tống Gia Bảo thấy đều để cha gắp thịt, trong lòng tò mò, cũng đưa bát của .

 

Tống Lão Đại đổi bộ dạng "thổi râu trợn mắt" mỗi khi thấy Tống Gia Bảo đây, gắp một miếng thịt lớn đặt bát Tống Gia Bảo, với vẻ từ ái, "Cứ ăn từ từ, ăn xong cha gắp cho con."

 

Tống Gia Bảo cha từ ái dọa cho giật , bát suýt chút nữa cầm vững, cơ thể rụt về phía bên cạnh, cảnh giác , "Cha, là cha gắp thịt về ạ."

 

Cậu sợ cha sẽ tìm tính sổ.

 

Sự từ ái của cha khiến hoảng hồn!

 

Tống Lão Đại hiểu, "Gắp về gì? Con chẳng thích ăn thịt nhất ?"

 

Tống Gia Bảo thử hỏi, "Sau cha sẽ tìm con tính sổ chứ?"

 

Tống Lão Đại cứng họng, theo bản năng quát mắng, nhưng nghĩ đến lời lão thái gia với , lời quát mắng đến miệng nuốt xuống, trách móc , "Nói linh tinh cái gì đấy? Con là con trai của , yên lành chuyện gì, tìm con tính sổ cái gì?"

 

Tống Gia Bảo: "..."

 

Không đúng, quá đúng .

 

Cha bao giờ đối xử với dịu dàng như ?

 

"Cha, cha..."

 

"Đại bá, cháu ăn xong , đại bá gắp thêm cho cháu một miếng nữa!"

 

Lời Tống Gia Bảo xong Tống Kim Hòa cắt ngang.

 

Tống Lão Đại và gắp thêm cho Tống Kim Hòa một miếng thịt.

 

Bát của Cố Tri Dã và Tống Lão Tam cũng đưa tới!

 

"Đại bá, cháu vẫn ăn thịt do đại bá gắp!"

 

"Đại ca, gắp thêm cho em một miếng thịt nữa."

 

Tống Lão Nhị cũng miễn cưỡng đưa bát của .

 

"Đại ca..."

 

Cả bàn đều là những tiếng gọi Tống Lão Đại gắp thịt.

 

Tống Lão Đại bận đến mức bay .

 

Đợi đến khi ông cuối cùng rảnh rỗi, cái chậu bàn trống rỗng.

 

Tống Lão Đại: "..."

 

Trời đ.á.n.h thánh vật!

 

Ông còn kịp ăn miếng thịt gà nào hết sạch ?

 

Toàn là heo ?

 

A a a a a!

 

Đồ c.h.ế.t tiệt, quá là ức h.i.ế.p khác mà!

 

 

Loading...