Ba Tôi Dẫn Về Một Chàng Rể Đoản Mệnh - Chương 175: Trời ơi đất hỡi! ---

Cập nhật lúc: 2025-11-20 08:52:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trở căn phòng cũ của Cố Tri Dã.

 

Căn phòng trở vẻ ban đầu.

 

Tống Kim Hòa đóng chặt cửa, lấy chăn trải xuống sàn từ gian, bệt xuống, lấy "kho báu lớn" đào tối nay từ gian.

 

Cố Tri Dã cũng gần, bắt chước dáng vẻ của vợ, xuống đất.

 

Nhìn cái rương lớn mặt, hai mắt Tống Kim Hòa sáng rực.

 

Lúc mới đào kịp kỹ.

 

Bây giờ .

 

Cái rương đựng đồ giống một cái rương bình thường.

 

Tống Kim Hòa lấy khăn từ gian , lau sạch đất rương.

 

Sau khi lau sạch, cái rương trông càng bình thường.

 

Chiếc rương màu đỏ sẫm, đó khắc những họa tiết phức tạp.

 

Cô trực giác rằng chiếc rương hẳn là một món đồ cổ.

 

Chỉ là cô hiểu nhiều về đồ cổ.

 

"Anh cái rương bằng chất liệu gì ?" Tống Kim Hòa hỏi Cố Tri Dã.

 

Cố Tri Dã: "Gỗ hồng đàn!"

 

Tống Kim Hòa chạm tay sờ thử: "Cảm giác khá đáng giá đó!"

 

Cố Tri Dã: "Đồ thời Thanh, thể đáng giá một chút tiền, bây giờ thì chẳng khác gì gỗ thường."

 

Đồ đạc trong nhà ông ngoại đây đa đều là gỗ hồng đàn.

 

Thật đáng tiếc...

Mèo Dịch Truyện

 

Kể từ khi xảy chuyện với gia đình ông ngoại.

 

Đa phần đồ đạc trong nhà những đó phá hỏng.

 

Số đồ đạc còn dùng cũng khác lấy hết!

 

Tống Kim Hòa đau lòng đến thắt cả ruột gan!

 

Phá hoại của trời!

 

Thật là phá hoại của trời!

 

Bây giờ những thứ đáng giá.

 

vài năm nữa, khi thời thế hơn, những thứ coi là "phế thải" đều sẽ là bảo bối quý giá! Là kho báu lớn! Kho báu lớn thể giúp cô sống lo cơm áo gạo tiền!

 

Cố Tri Dã thấy vợ vẻ mặt đau lòng, chuyển hướng sự chú ý: "Có mở rương xem , đồ bên trong lẽ em sẽ thích hơn."

 

Đồ trong rương đều là do tinh tuyển.

 

Ngày xưa, đều là những thứ giá trị.

 

Bây giờ tuy đáng giá.

 

vợ hình như khác với khác.

 

thích những thứ của ngày xưa.

 

Chiếc rương khóa .

 

Chìa khóa trong tay Cố Tri Dã.

 

Cố Tri Dã dùng chìa khóa mở rương.

 

Tiện tay đưa chìa khóa cho vợ.

 

"Vợ ơi, chìa khóa em giữ nhé!"

 

Vợ gian bí mật, chìa khóa ở chỗ vợ an hơn ở chỗ nhiều.

 

Tống Kim Hòa từ chối, chìa khóa ở chỗ cô đúng là an hơn ở chỗ Cố Tri Dã.

 

Cô nhận lấy chìa khóa cất gian.

 

Mở rương , một màu vàng chói lóa bên trong suýt chút nữa cô lóa mắt.

 

Từng hàng từng hàng thỏi vàng xếp ngay ngắn trong rương.

 

Dưới ánh đèn, chúng phát ánh sáng chói chang.

 

Tống Kim Hòa đưa tay đếm: "Một hai ba bốn năm... mười..."

 

Một hàng mười thỏi vàng.

 

Tròn năm hàng.

 

Năm mươi thỏi vàng.

 

Cha ơi, nhà ba cô Tống Kim Hòa sắp phát tài một đêm !

 

Cầm một thỏi vàng lên tay cân thử, nặng trĩu, đặc ruột, cảm giác an tràn đầy, một cân gì đó.

 

Môi Tống Kim Hòa lập tức kéo dài đến tận mang tai.

 

Một thỏi vàng một cân.

 

Năm mươi thỏi vàng là năm mươi cân.

 

Khi cô xuyên đến, giá vàng một gram ở thế kỷ gần 800 tệ.

 

Năm mươi cân tức là 25000 gram, tính theo 800 tệ một gram, 25000 gram là 20000000!

 

Trời ơi đất hỡi!

 

Gia đình ba họ từ ngày mai thể sống an nhàn cả đời !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-toi-dan-ve-mot-chang-re-doan-menh/chuong-175-troi-oi-dat-hoi.html.]

 

Cố Tri Dã thấy trong mắt vợ lấp lánh ánh sáng, khóe môi khỏi nở nụ , : "Em thích vàng ?"

 

Tống Kim Hòa gật đầu lia lịa: "Thích, đặc biệt thích."

 

Cô quyết định, màu may mắn của cô chính là màu vàng.

 

Cố Tri Dã thở dài: "Biết em thích vàng, đáng lẽ những thứ khác cứ để chúng đổi thành vàng hết."

 

Tống Kim Hòa sững sờ...

 

Những thứ khác?

 

Trong rương còn những thứ khác ?

 

Cố Tri Dã: "Còn một tầng nữa!" Vừa , nhấc tầng vàng lên, để lộ tầng .

 

Tống Kim Hòa cúi đầu ...

 

Dưới đáy rương đặt mấy cái hộp.

 

Nhìn bên ngoài hộp, đồ bên trong chắc chắn hề rẻ.

 

Tống Kim Hòa tùy tay lấy một cái hộp.

 

Cái hộp nặng trĩu.

 

Mở hộp , bên trong là một chiếc vòng tay màu xanh biếc.

 

Cố Tri Dã: "Đây là đồ ngoại bà để cho , lúc còn sống , chiếc vòng sẽ để cho vợ , bây giờ, còn nữa, ước nguyện của bà sẽ giúp bà thành."

 

Cố Tri Dã cầm chiếc vòng từ trong hộp , đeo cổ tay vợ.

 

Tống Kim Hòa giơ tay lên đặt ánh đèn, chiếc vòng phát ánh sáng xanh biếc ánh đèn: "Mẹ của chúng nhất định yêu !"

 

Trong những lúc gian khó như , bà vẫn thể nghĩ cách để những thứ cho Cố Tri Dã.

 

Có lẽ, bà nhất định yêu Cố Tri Dã.

 

Cố Tri Dã: "Bà thực sự yêu !"

 

Để thể sống , mất sinh mạng.

 

Đáng tiếc, kiếp của phụ lòng kỳ vọng của .

 

Kiếp ...

 

Anh sẽ mang theo kỳ vọng của mà sống thật .

 

Tống Kim Hòa tháo chiếc vòng tay xuống, đặt hộp: "Đây là bảo vật gia truyền mà của chúng để , nhất định bảo vệ nó thật , đợi con trai hoặc con gái của chúng lớn lên, truyền cho chúng."

 

Cố Tri Dã gật đầu: "Nghe lời vợ!"

 

Mấy cái hộp khác cũng lấy xem.

 

Có một bức tranh thủy mặc.

 

Cố Tri Dã : "Bức tranh là ông ngoại tặng khi xuất giá."

 

Là tranh của một họa sĩ thời Minh nào đó, giá trị hề nhỏ.

 

Có một bộ trang sức.

 

Màu vàng, đính đá hồng ngọc.

 

Cố Tri Dã: "Đây là ngoại bà để cho !"

 

Ngoại bà của Cố Tri Dã đây là tiểu thư gia đình quan .

 

Gia thế hiển hách, đồ vật để tự nhiên giá trị nhỏ.

 

Nghe Cố Tri Dã , bộ trang sức là đồ thời Thanh.

 

Trong chiếc hộp cuối cùng một miếng ngọc bội trắng tinh.

 

Cố Tri Dã: "Đây là ngọc bội trường thọ mà ông ngoại tặng khi mới sinh."

 

Ngay khi sinh , bác sĩ kết luận sống quá ba tháng.

 

Để thể sống sót.

 

Mẹ và ông ngoại nghĩ nhiều cách.

 

Miếng ngọc bội chính là ngọc bội ông ngoại tìm đạo sĩ khai quang, để giúp kéo dài mệnh.

 

Nói cũng thật kỳ diệu, từ khi miếng ngọc bội , , ban đầu chẩn đoán sống quá ba tháng, sống sót.

 

Mỗi món đồ trong rương đều ý nghĩa đặc biệt.

 

Tống Kim Hòa đặt nguyên vẹn chỗ cũ, cất gian.

 

Đây là đồ Cố Tri Dã để cho .

 

thể động .

 

Cô sẽ tạm thời giữ hộ .

 

Đợi thời thế hơn, sẽ giao những thứ cho Cố Tri Dã.

 

Đặt tất cả thứ rương, đóng rương, khóa .

 

Tống Kim Hòa cất chiếc rương gian.

 

Nằm xuống giường, Cố Tri Dã vẫn còn chút xúc động, : "Vợ ơi, chúng tìm thời gian, mang tất cả những thứ thuộc về nhà họ Phó ."

 

Hầu hết thứ trong cái nhà đều thuộc về nhà họ Phó.

 

Anh mang , mang tất cả.

 

Tống Kim Hòa: "Nghe lời !"

 

Đợi ngày mai vặt lông cừu của Cố Cần Học xong, cô sẽ hành động.

 

 

Loading...