Ba Tôi Dẫn Về Một Chàng Rể Đoản Mệnh - Chương 174: Đều không phải đồ tốt gì! ---

Cập nhật lúc: 2025-11-20 08:52:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mắt Cố Tri Dã liếc chiếc ba lô vợ, nghiêm túc : "Vợ ơi, giờ thì tin , chiếc túi vạn năng của em quả thực vạn năng."

 

Tống Kim Hòa khựng ...

 

Anh đây là...

 

Câu đùa của cô , tin là thật ?

 

Không, tin là thật.

 

Anh chỉ đang tìm một lý do để bao che cho cô.

 

Tống Kim Hòa từng .

 

Khi thời cơ đến, cô sẽ thành thật với Cố Tri Dã.

 

Cô cảm thấy, bây giờ chính là thời điểm để thành thật.

 

Cô tháo chiếc túi xuống, đưa cho Cố Tri Dã: "Anh mở xem ?"

 

Cố Tri Dã vợ, do dự : "Anh xem ảnh hưởng gì đến em ?"

 

Một chuyện, thể giải thích bằng lẽ thường.

 

chắc chắn ý nghĩa tồn tại của nó.

 

Anh tò mò tại vợ thể biến đồ vật từ hư .

 

Anh chỉ lo lắng, sự tồn tại của "nó" ảnh hưởng đến vợ .

 

Tống Kim Hòa: "Không ảnh hưởng gì , cứ yên tâm mà xem !"

 

Cố Tri Dã lúc mới nhận lấy chiếc ba lô, chiếc ba lô nhẹ, cảm giác như đựng gì bên trong.

 

Mở ba lô .

 

Trong ba lô trống rỗng!

 

Cố Tri Dã nghĩ thầm, quả nhiên là .

 

Anh đóng ba lô , trực tiếp đeo lên .

 

Cầm tay vợ, nghiêm túc hỏi: "Vợ ơi, nó sẽ ảnh hưởng gì đến em chứ?"

 

Tống Kim Hòa ngẩn , nó...

 

Anh đây là...

 

Bí mật của cô phát hiện ?

 

Cũng ...

 

Cố Tri Dã vốn dĩ thông minh.

 

Phát hiện bí mật của cô cũng gì lạ.

 

Tống Kim Hòa cong môi , ngẩng đầu Cố Tri Dã.

 

Dưới ánh trăng, Cố Tri Dã phủ một lớp ánh sáng.

 

Một lớp ánh sáng trí tuệ.

 

Trong lòng khỏi đắc ý nghĩ.

 

Không hổ là đàn ông của cô Tống Kim Hòa.

 

Không chỉ trai, đầu óc còn thông minh, ngay cả khả năng tiếp nhận cũng mạnh hơn thường.

 

Tống Kim Hòa lắc đầu: "Sẽ ảnh hưởng gì đến em, nó chỉ là một cái... kho chứa đồ! Nó tồn tại trong ý thức của em, em thể theo ý thức mà cất đồ , cũng thể theo ý thức mà lấy đồ ."

 

Nói , Tống Kim Hòa kéo tay Cố Tri Dã: "Bây giờ em một gói điểm tâm!"

 

Lời dứt, tay cô bỗng xuất hiện một gói điểm tâm.

 

Cố Tri Dã: "..."

 

Mặc dù sự chuẩn tâm lý, cũng chấp nhận !

 

vẫn cảm thấy thật thần kỳ.

 

Cố Tri Dã yên tâm dặn dò: "Vợ ơi, chuyện hai chúng , tuyệt đối để khác !"

 

Chuyện huyền ảo như , ngoài những trọng sinh như , bình thường chắc chắn thể chấp nhận .

 

Vạn nhất bí mật của vợ khác phát hiện.

 

Chắc chắn sẽ mang rắc rối cho vợ .

 

Tống Kim Hòa trong lòng ấm áp: "Anh yên tâm, ngoài , em sẽ với ai cả, ngay cả bố em cũng ."

 

Trong lòng Cố Tri Dã bỗng dâng lên một niềm tự hào.

 

Một niềm tự hào vì vợ tin tưởng, vợ đối xử đặc biệt.

 

Trong lòng khỏi đắc ý nghĩ.

 

Vị trí của trong lòng vợ vượt qua cả bố vợ ?

 

Cố Tri Dã trong lòng vui vẻ.

 

Chủ động nắm tay vợ: "Vợ ơi, chúng về nhà thôi."

 

Ừm, về nhà kiểm kê đồ của nhà họ Phó.

 

Vợ một cái kho chứa đồ tùy mà.

 

Anh thể yên tâm và mạnh dạn lấy đồ của nhà họ Phó .

 

Tống Kim Hòa "ừm" một tiếng.

 

Hai về đến nhà, Cố Cần Học và Diêu Mộc Lan vẫn ngủ.

 

Thấy hai trở về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-toi-dan-ve-mot-chang-re-doan-menh/chuong-174-deu-khong-phai-do-tot-gi.html.]

 

Diêu Mộc Lan dậy từ ghế sô pha, về phía hai , lo lắng : "Tiểu Dã, các con ? Sao giờ mới về? Bố con lo c.h.ế.t !"

 

Cố Tri Dã liếc Diêu Mộc Lan, giọng điệu thiện ý: "Bà còn ở nhà gì?"

 

Cố Cần Học giới thiệu phận của Diêu Mộc Lan.

 

Vậy thì cứ coi như .

 

Ừm, cho dù giới thiệu.

 

Anh cũng bận tâm!

 

Hai tiện nhân cấu kết điều !

 

Cố Cần Học đồ gì!

 

Diêu Mộc Lan cũng đồ gì!

 

Diêu Mộc Lan: "..."

 

Cái gì gọi là ở nhà ?

 

là nữ chủ nhân của căn nhà , đây là nhà cô !

 

Thằng súc sinh Cố Tri Dã chắc chắn là cố ý!

 

Kìm nén lửa giận trong lòng, Diêu Mộc Lan cố gắng nặn nụ : "Tiểu Dã, dì quên với con, dì và bố con..."

 

Lời còn xong, Tống Kim Hòa cắt ngang.

 

"Thím , muộn thế , thím về nhà thím, nhà thím lo lắng ?"

 

Diêu Mộc Lan hai: "..."

 

Đây chính là nhà cô !

 

Lão Cố chính là nhà của cô !

 

Con súc sinh chắc chắn cũng là cố ý!

 

Cố Cần Học bênh vực Diêu Mộc Lan: "Đây chính là nhà của Mộc Lan, và cô kết hôn , cô là bề của các con, các con khách sáo với dì Diêu của các con đấy!"

 

Cố Tri Dã lướt cái bụng nhô lên của Dao Mộc Lan, khẩy : "Chuyện mèo mả gà đồng của hai , lãnh đạo nhà máy của hai ?"

 

Trước đây, chỉ nghi ngờ Cố Cần Học và Dao Mộc Lan thể dan díu với .

 

Nhìn thấy bụng của Dao Mộc Lan.

 

Giờ thì chắc chắn, ngay cả khi còn sống, Cố Cần Học dan díu với Dao Mộc Lan .

 

Hai tiện nhân cấu kết chuyện xa !

 

Anh nhất định sẽ bắt bọn họ trả giá!

 

Cố Cần Học biến sắc, lạnh lùng quát: "Cô linh tinh gì đấy? với dì Dao của cô đăng ký kết hôn, là vợ chồng hợp pháp, chúng ..."

 

"Cái đồ nhân tình bé nhỏ của ông t.h.a.i năm sáu tháng nhỉ!" Tống Kim Hòa lên tiếng ngắt lời Cố Cần Học.

 

Cố Cần Học và Dao Mộc Lan đều biến sắc.

 

Cố Cần Học quát: "Cô bậy bạ gì , dì Dao của cô mới m.a.n.g t.h.a.i hơn ba tháng thôi!"

 

Dao Mộc Lan dùng tay che bụng, phụ họa: " đúng là mới m.a.n.g t.h.a.i hơn ba tháng, chẳng qua là bụng dễ lộ t.h.a.i thôi!"

 

Tống Kim Hòa bĩu môi: "Cô chi bằng cô m.a.n.g t.h.a.i đôi ."

 

Dao Mộc Lan: "..."

 

"Nếu hai tin, thể cho hai xem báo cáo khám thai!"

 

Tống Kim Hòa tỏ vẻ chán ghét: " mặc kệ cô m.a.n.g t.h.a.i mấy tháng, chỉ cần đứa bé trong bụng cô đừng tơ tưởng đến đồ của và đàn ông của ."

 

Nói đoạn, cô kéo Cố Tri Dã lên lầu: "Buồn ngủ , về phòng ngủ thôi!"

 

Dao Mộc Lan tức đến nỗi đứa bé trong bụng cũng bắt đầu quậy phá.

 

Con nha đầu c.h.ế.t tiệt đó là ý gì?

 

Cái gì mà đừng tơ tưởng đến đồ của cô và đàn ông của cô ?

 

Trong cái nhà cái gì là của bọn họ chứ?

 

"Lão Cố, bọn họ quá đáng lắm!" Dao Mộc Lan dựa lòng Cố Cần Học, vẻ mặt đầy ủy khuất.

 

Cố Cần Học trong lòng cũng ít lửa giận hơn Dao Mộc Lan.

 

hiện tại cách nào đối phó với Cố Tri Dã và Tống Kim Hòa.

 

C.h.ế.t tiệt!

 

Không đ.á.n.h , , còn nhược điểm trong tay hai họ...

 

Cố Cần Học nghiến răng : "Em cứ chịu khó ủy khuất hai ngày, đợi ngày tiễn hai tiểu súc sinh đó , sẽ bắt bọn chúng trả giá!"

Mèo Dịch Truyện

 

Cố Tri Dã thể giữ nữa!

 

Chỉ cần tiễn bọn chúng lên tàu hỏa.

 

Sống c.h.ế.t của hai tiểu súc sinh đó sẽ còn liên quan gì đến nữa!

 

Dao Mộc Lan vẻ mặt lo lắng: "Vẫn ngày mai bọn họ sẽ hành hạ chúng thế nào đây!"

 

Chỉ mới nửa ngày mà cô chịu nổi .

 

Mất oan một ngàn tám trăm tệ vẫn đủ.

 

Ngày mai còn móc tiền nữa.

 

Mặc dù lão Cố , tiền mà hai tiểu súc sinh đó lấy , cuối cùng sẽ trở tay bọn họ.

 

trong lòng vẫn thoải mái.

 

 

Loading...