Ba Tôi Dẫn Về Một Chàng Rể Đoản Mệnh - Chương 167: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-20 08:52:02
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có cô ở đây, ai cũng đừng hòng ức h.i.ế.p chồng cô !
Trưởng đồn Đường cầm giấy giới thiệu qua trả cho Tống Kim Hòa, “Chuyện hôm nay phiền đồng chí Tống và đồng chí Cố . Chuyện bọn buôn chúng sẽ điều tra rõ trong thời gian sớm nhất.
À đúng , đồng chí Tống, hai đồng chí thể cho chúng địa chỉ ở Kinh Thị ?
Nhỡ may trong quá trình điều tra chúng gặp… vấn đề.
Thì thể kịp thời liên lạc với hai đồng chí.”
Tống Kim Hòa: “…”
Cô và Cố Tri Dã cần khai gì đều khai rõ ràng .
Dù trong quá trình điều tra gặp vấn đề thì cũng cần đến hai họ.
Đây là…
Nghi ngờ cô và Cố Tri Dã ?
Cũng đúng…
Hai nhà quê bắt bọn buôn xảo quyệt, nghi ngờ là chuyện bình thường.
Tống Kim Hòa sợ tổ chức điều tra.
Cũng hối hận vì lo chuyện bao đồng!
Cố Tri Dã địa chỉ nhà họ Cố.
Cố Tri Dã và Tống Kim Hòa để địa chỉ thể rời .
Phương Chính và Vương Kiên Cường ở đồn công an.
Hai từ đồn công an .
Cố Tri Dã đưa Tống Kim Hòa xe buýt.
Nơi nhà họ Cố ở khá xa ga xe lửa, xe buýt mất ba, bốn mươi phút.
Ngồi xe buýt, Tống Kim Hòa tìm chuyện để , “Anh xem, cha ruột của , bố chồng của em, khi thấy chúng liệu kích động và phấn khích ?”
Dù thì bây giờ cô cũng đang kích động và phấn khích.
Cố Tri Dã giật giật khóe miệng, “Kích động và phấn khích thì chắc là , hoảng sợ thì chắc chắn !”
Cố Cần Học chỉ mong c.h.ế.t ở quê.
Thấy sống sót trở về Kinh Thị, chắc là tức c.h.ế.t mất.
Tống Kim Hòa tiếc nuối , “Đáng tiếc thật, một ngày trời như mà dọa c.h.ế.t thì xúi quẩy lắm chứ!”
Khóe miệng Cố Tri Dã giật giật.
Vợ đúng là… đáng yêu.
thích vợ bao che như !
Vợ lên Kinh Thị, trắng là để đòi công bằng cho .
Trước đây ai ở lưng.
Bây giờ chỗ dựa.
Trong lòng ngập tràn cảm giác an .
“Vợ , em yên tâm, chuyến Kinh Thị của chúng sẽ tay trở về .”
Vợ thích tiền, mà thì thiếu gì, chỉ tiền là nhiều.
Lần trở về Kinh Thị, những thứ để cũng đến lúc đổi chủ .
Chỉ là…
Mèo Dịch Truyện
Không thế nào để âm thầm mang những thứ đó về!
Cố Tri Dã liếc chiếc ba lô vợ .
Không chiếc túi vạn năng của vợ thể đựng bao nhiêu thứ!
Tống Kim Hòa càng phấn khích hơn.
“Anh xem, lá thư tố cáo mà chúng gửi , giám đốc nhà máy nhận ?”
Lá thư tố cáo đó là món quà lớn đầu tiên cô và Cố Tri Dã tặng cho nhà họ Cố.
Đương nhiên là nhận khi hai họ đến nhà họ Cố thì càng ý nghĩa hơn!
Cố Tri Dã: “Ước chừng thời gian thì chắc là đến !”
Đã gần một tuần kể từ khi gửi thư tố cáo.
Theo lý mà , lá thư tố cáo hẳn đến tay giám đốc nhà máy .
Tống Kim Hòa thì vui vẻ.
“Anh xem, bố chồng yêu của em thấy thư tố cáo vui sướng đến ngất xỉu ?”
Cố Tri Dã: “Vui sướng thì chắc chắn , nhưng ngất xỉu thì chắc.”
Ông già Cố Cần Học đó, tâm lý kiên cường lắm.
Chỉ một lá thư tố cáo chắc chắn thể đè bẹp ông .
Tống Kim Hòa vỗ vỗ vai Cố Tri Dã, “Anh yên tâm, cho lão Cố tức đến ngất thì em sẽ về làng !”
Cô đến Kinh Thị chỉ một mục đích!
Lấy tất cả những thứ thuộc về đàn ông của cô, thiếu một xu nào!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-toi-dan-ve-mot-chang-re-doan-menh/chuong-167.html.]
Cố Tri Dã khựng , , “Vợ , trong thời gian ở Kinh Thị , nhờ em chống lưng cho đấy.”
Tống Kim Hòa vỗ vỗ ngực, “Cứ giao cho em!”
Có cô ở đây, ai cũng đừng hòng ức h.i.ế.p chồng cô !
………
Cố Cần Học từ sáng sớm thấy mí mắt giật liên tục, hiểu trong lòng chút hoảng loạn.
Việc đầu tiên khi đến nhà máy là gọi điện hỏi tình hình của Cố Tri Dã ở quê.
Kể từ ngày Cố Tri Dã gọi điện đến nhà máy, hôm ông tìm điều tra tình hình của Cố Tri Dã .
Đã gần một tuần trôi qua kể từ khi điều tra tình hình của Cố Tri Dã mà bên vẫn hồi âm, trong lòng ông chút sốt ruột.
Ông cảm giác rằng mí mắt cứ giật liên tục chắc liên quan đến Cố Tri Dã.
Điện thoại nối, đối phương thẳng vấn đề.
“Chủ nhiệm Cố, đồng chí Cố Tri Dã thật sự kết hôn ở quê, còn là ở rể!”
Cố Cần Học: “…”
Cái gì?
Cố Tri Dã ở rể ư?
Dù trong lòng cảm thấy kinh ngạc, nhưng cũng quá nhiều cảm xúc.
Ngay từ khi đưa Cố Tri Dã về quê, ông xem như đứa con trai .
Cố Tri Dã lấy vợ ở rể, ông cũng quan tâm.
Ông quan tâm là…
“Gia đình mà nó ở rể là tình huống thế nào?”
Đối phương khựng vài giây, “Tinh thần của nhà đó đều lắm, dân làng nhà đó là đồ điên! Đặc biệt là con gái nhà đó! Nghe còn dám đ.á.n.h cả lớn tuổi nữa!”
Cố Cần Học: “…”
Đồ điên ư?
Mắt của Cố Tri Dã từ khi nào tệ đến thế?
Ngay cả đồ điên cũng dám cưới… gả ?
Nghe Cố Tri Dã ở rể nhà một điên.
Cố Cần Học ngược yên tâm.
Ông còn đang thắc mắc tại Cố Tri Dã gọi điện cho ông .
Hóa là vợ điên của nó đang loạn .
Một con điên ở quê, đáng sợ hãi!
Cúp điện thoại, tâm trạng của Cố Cần Học bỗng trở nên .
Mí mắt cứ giật liên tục cũng còn giật nữa.
Tâm trạng kéo dài cho đến buổi chiều.
Vừa bắt đầu buổi việc chiều, Cố Cần Học gọi đến văn phòng giám đốc nhà máy.
Không hiểu , mí mắt của ông bắt đầu giật liên tục.
Cố Cần Học gõ cửa bước , giám đốc Hoắc đang bàn việc, tay cầm vài tờ giấy đang xem.
Nghe thấy tiếng động, giám đốc Hoắc ngẩng đầu lên.
Chỉ là giám đốc Hoắc hôm nay, sắc mặt đặc biệt khó coi.
Mí mắt của Cố Cần Học vốn giật loạn xạ nay càng giật nhanh hơn.
“Giám đốc, ông tìm ?” Cố Cần Học kìm nén sự bất an trong lòng, mở miệng hỏi.
Giám đốc Hoắc chỉ chiếc ghế bên cạnh, “Ngồi !”
Cố Cần Học tới xuống, ngẩng đầu giám đốc Hoắc, “Giám đốc, ông…”
Lời còn hết giám đốc Hoắc ngắt lời.
“Chủ nhiệm Cố, ông một con trai?”
Lòng Cố Cần Học thắt .
Vô duyên vô cớ, giám đốc nhà máy tại hỏi về Cố Tri Dã?
Cố Cần Học thận trọng trả lời, “Giám đốc, đúng là một con trai, nhưng nó hạ hương nửa năm .”
Giám đốc Hoắc nhíu mày, “Ông chỉ một con trai ?”
Cố Cần Học do dự gật đầu.
Giám đốc Hoắc khó hiểu hỏi, “Nếu chỉ một con trai, đáng lẽ đủ điều kiện hạ hương, con trai ông hạ hương?”
Thời đại , con một cần hạ hương!
Cố Cần Học sớm nghĩ lý do, ông thở dài, giọng điệu thất vọng , “Giám đốc, hạ hương là do con trai tự đề xuất.
Năm đó vì chuyện của nó, nó chịu kích động ít.
Muốn đổi một nơi khác để sống.
Tuy đồng ý, nhưng cũng thể nó ngày ngày chịu đựng sự giày vò.”