Ba Tôi Dẫn Về Một Chàng Rể Đoản Mệnh - Chương 159: --- Tôi đã mang cả cái loa phóng thanh của tôi rồi!

Cập nhật lúc: 2025-11-20 08:51:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Không khí Tống Kim Hòa phá hỏng hết chỉ bằng một câu .

 

Cố Tri Dã thở dài, "Đợi chúng từ Kinh đô về, sẽ cho em một loại chuyên để bôi tay."

 

Mắt Tống Kim Hòa sáng lên, ngạc nhiên , "Anh còn thứ bôi tay ?"

 

Cố Tri Dã, "Trong sách y mà sư phụ đưa xem nhắc đến, khi về, sẽ nghiên cứu kỹ, chắc khó ."

Mèo Dịch Truyện

 

Tống Kim Hòa hề tiếc lời khen ngợi, "Chồng em đúng là giỏi giang!"

 

Cố Tri Dã đỏ bừng mặt vì ba chữ "chồng em".

 

May mắn là lúc trời tối, trong phòng tối đen như mực, Tống Kim Hòa thấy khuôn mặt đang đỏ bừng của .

 

tâm tư bắt đầu thể kiểm soát mà bay bổng...

 

Nghĩ đến lời sư phụ ...

 

Cố Tri Dã nhích gần Tống Kim Hòa hơn, nhỏ giọng , "Vợ , thể hôn em ?"

 

Tống Kim Hòa: "..."

 

Chưa đợi Tống Kim Hòa phản ứng kịp.

 

Một thở xa lạ nhưng quen thuộc tiến đến gần, tiếp đó một vật ấm áp áp lên trán cô.

 

Tống Kim Hòa: "..."

 

Cố Tri Dã tiến bộ !

 

Dám tay !

 

Trong lòng Cố Tri Dã thực căng thẳng.

 

Vừa định dậy...

 

Thì thấy Tống Kim Hòa .

 

"Không hôn như thế !"

 

Lời dứt, Tống Kim Hòa đang giường lật dậy...

 

Môi Cố Tri Dã một thứ ấm áp phủ lên...

 

Cố Tri Dã: "..."

 

Ngày hôm , khi con gà trống ở sân gáy tiếng đầu tiên, cửa phòng Tống Kim Hòa gõ.

 

"Con gái, con rể, mau dậy !" Tống Lão Tam ngoài cửa gọi.

 

Trong trấn ga xe lửa.

 

Muốn xe lửa, tận huyện.

 

Tống Lão Tam cứ thấp thỏm chuyện con gái và con rể xe lửa, cả đêm ngủ mấy.

 

Con gà trống nhà gáy một tiếng, ông tỉnh giấc.

 

Tống Kim Hòa thấy tiếng, mơ mơ màng màng mở mắt .

 

Tối qua tuy cô và Cố Tri Dã tiến đến bước tiếp theo, nhưng cũng ngủ muộn.

 

Đợi rõ tiếng cha ngoài cửa, cô vội đáp: "Cha, con , dậy ngay đây ạ!"

 

Tống Lão Tam thấy tiếng con gái đáp lời, vội vàng chạy bếp bữa sáng cho con gái và con rể.

 

Đợi Tống Lão Tam rời , Tống Kim Hòa vỗ vỗ Cố Tri Dã bên cạnh.

 

"Dậy , dậy thôi!"

 

Cố Tri Dã cảm thấy đang vỗ mặt , mơ mơ màng màng mở mắt.

 

Trong phòng tối om, chẳng thấy gì cả.

 

Anh rúc lòng vợ, hỏi: "Vợ ơi, mấy giờ ?"

 

Tống Kim Hòa: "Khoảng bốn giờ, con gà trống ở sân gáy tiếng đầu tiên."

 

Tống Kim Hòa lật dậy, mò mẫm lấy quần áo đầu giường mặc , giục Cố Tri Dã: "Mau mặc quần áo , cha bếp bữa sáng ."

 

Cố Tri Dã đang còn ngái ngủ , lập tức tỉnh táo.

 

Anh bật dậy .

 

Mặc quần áo xong Tống Kim Hòa, nhấc chân chạy cửa.

 

"Vợ ơi, em rửa mặt , bếp tìm cha!"

 

Tống Kim Hòa: "..."

 

Ăn sáng xong, Tống Lão Tam đưa hai đầu làng để đón xe bò.

 

Tối hôm qua dặn dò chú Vương, lái xe bò, .

 

Hôm nay xe bò của chú Vương Tống Kim Hòa bao trọn.

 

Trên đường chỗ xe bò, Tống Lão Tam lo lắng dặn dò:

 

"Đến Kinh Thị, nhỡ cái tên lòng lang sói đó nhận các con, thì các con cứ tìm lãnh đạo của mà đòi công bằng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-toi-dan-ve-mot-chang-re-doan-menh/chuong-159-toi-da-mang-ca-cai-loa-phong-thanh-cua-toi-roi.html.]

 

Tống Kim Hòa: "Cha, cha yên tâm, con lên kế hoạch chi tiết ."

 

Vừa , cô vỗ vỗ chiếc ba lô .

 

"Cái loa phóng thanh lớn của con cũng mang theo ."

 

Nếu Cố Cần Học thức thời, cái loa phóng thanh trong túi cô lẽ sẽ cần dùng đến.

 

Nếu thức thời...

 

Cái loa trong túi sẽ vang vọng khắp cả Kinh Thị!

 

Tống Lão Tam liếc chiếc ba lô con gái đang đeo, khóe miệng giật giật.

 

Ông thắc mắc ở hợp tác xã mua bán của huyện, con gái tự dưng mua một cái loa phóng thanh lớn gì.

 

Hóa , là để dành cho cái lão già lòng lang sói đó.

 

là con gái của ông Tống Lão Tam khác.

 

Nghĩ ngợi thật chu đáo.

 

Đột nhiên, ông còn lo lắng cho con gái và con rể nữa.

 

Người đáng lo, hẳn là cái tên lòng lang sói .

 

"Cha, chúng con ở nhà, cha tự chăm sóc cho , chuyện của nhà lớn và nhà hai cha đừng tham gia ." Tống Kim Hòa dặn dò.

 

Cô lo lắng, nhà lớn sẽ thừa lúc cô nhà mà giở trò.

 

Tống Lão Tam gật đầu: "Con gái, con yên tâm, cha gì."

 

Bây giờ ông , ngoài con gái , chẳng phe phái nào ông tham gia cả!

 

Tống Kim Hòa nhét tiền và phiếu tem chuẩn sẵn túi Tống Lão Tam.

 

"Con để cho cha ít tiền và phiếu tem, ăn gì thì hợp tác xã mua."

 

Tống Lão Tam thò tay túi móc tiền và phiếu tem : "Cha tiền và phiếu tem mà, con đừng lo cho cha.

 

Còn các con, xa, mang theo nhiều tiền một chút."

 

Tống Kim Hòa: "Cha, con cho cha thì cha cứ cầm lấy , lẽ nào con để thiệt thòi ?"

 

Cố Tri Dã bên cạnh cũng khuyên: "Cha, để cho cha ít tiền, chúng con cũng yên tâm."

 

Tống Lão Tam: "..."

 

Thôi !

 

Tấm lòng hiếu thảo của con gái và con rể, ông nhận.

 

Khi ba đến đầu làng, xe bò của chú Vương đợi sẵn.

 

"Cha, cha về , chúng con đây." Tống Kim Hòa xe bò, vẫy tay chào Tống Lão Tam.

 

Tống Lão Tam cạnh xe bò, tủm tỉm : "Cha sẽ đây các con ."

 

Con gái đầu xa.

 

Trong lòng lo lắng là giả.

 

Chú Vương rảnh để ý xem hai cha con họ ai rời .

 

Ông vung roi quất m.ô.n.g con bò một cái, xe bò "lộc cộc lộc cộc" chạy về phía .

 

Tống Lão Tam tại chỗ, dõi theo chiếc xe bò rời , cho đến khi bóng xe bò khuất dạng, ông mới rời .

 

Tống Kim Hòa và Cố Tri Dã đến ga xe lửa của huyện thì trời gần trưa.

 

Hai mua vé .

 

Lúc , nhiều xe lửa, hai nhanh chóng mua hai tấm vé ghế cứng.

 

Những năm , nếu quan hệ, căn bản thể mua vé giường !

 

Chuyến xe lửa Kinh Thị khởi hành lúc bốn giờ chiều.

 

Tranh thủ còn thời gian, hai quán ăn quốc doanh dùng bữa.

 

Tiện thể ghé hợp tác xã mua bán mua ít đồ ăn vặt mang lên xe lửa.

 

bốn giờ, hai lên chuyến xe lửa Kinh Thị.

 

Vừa lên xe lửa, Tống Kim Hòa lén lút chuyển đồ trong túi xách gian riêng.

 

Những năm , xe lửa hề an .

 

Nhỡ may vận rủi, gặp mấy tên trộm vặt điều thì !

 

Cô tuy sợ trộm, nhưng sợ phiền phức.

 

Trong ba ngày xe lửa , cô chuẩn tinh thần chỉ ăn ngủ, ngủ ăn.

 

Ghế của Tống Kim Hòa và Cố Tri Dã là hai chỗ cạnh cửa sổ.

 

Bên cạnh còn một chỗ trống.

 

 

Loading...