Ba Tôi Dẫn Về Một Chàng Rể Đoản Mệnh - Chương 147: --- Dao nhỏ rạch mông – Mở rộng tầm mắt rồi!

Cập nhật lúc: 2025-11-20 08:51:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đợi bữa sáng của vợ Tống lão nhị xong.

 

Những khác trong nhà cũng dậy cả .

 

Nhìn bữa sáng bày biện thành hai loại bàn, Tống Gia Thông tức đến nỗi ném đũa trong tay xuống đất.

 

"Tại bọn họ trứng gà với cháo gạo ăn mà chúng ?"

 

Tống Gia Thông căm phẫn trừng mắt Tống Kim Hòa.

 

Rõ ràng đây là nhà của , mới là chủ nhân của cái nhà .

 

Cha dựa cái gì mà đối xử với Tống Kim Hòa hơn ?

 

Vợ Tống lão nhị theo bản năng sang mặt Tống Kim Hòa.

 

Thấy Tống Kim Hòa dấu hiệu nổi giận, cô thở phào nhẹ nhõm.

 

Sau đó, cô kéo kéo ống tay áo con trai, hạ giọng : "Gia Thông, đừng loạn nữa, mau ăn cơm học."

 

cũng cho con trai ăn trứng gà và cháo gạo.

 

điều kiện gia đình hiện tại cho phép.

 

Tống Gia Thông tức đến đỏ mắt, gào lên với vợ Tống lão nhị: "Mẹ, rốt cuộc ai mới là con ruột của ? Ba ngoài đó dựa cái gì mà ăn ngon hơn chúng ? Cả nhà dựa cái gì mà nhường nhịn bọn họ? Mẹ..."

 

"Bốp"...

 

Tiếng Tống Gia Thông cắt ngang.

 

Tống Tú Lệ dùng sức đập đôi đũa trong tay xuống bàn.

 

dậy, xuống Tống Gia Thông, từng chữ một: "Để cho dựa cái gì!

 

Chính là dựa việc cha sai, dựa việc nhà chúng với Tam thúc và gia đình họ.

 

Tống Gia Thông, mà để thấy còn bất lịch sự với Tam thúc và chị họ Tiểu Hòa, sẽ đ.á.n.h gãy chân đấy."

 

Nói , cô xin Tống Kim Hòa và Tống lão tam: "Tam thúc, chị họ Tiểu Hòa, em trai cháu hiểu chuyện, mong hai đừng chấp nhặt."

 

Tống lão tam ngẩn một lát, xua tay: "Không , Tam thúc để bụng ."

 

Phản ứng của Tống Tú Lệ một nữa ngoài dự đoán của Tống Kim Hòa.

 

Vốn dĩ cô còn tức giận, tức vì Tống Gia Thông hỏng tâm trạng ăn uống của cô, cho Tống Gia Thông nhớ đời,

 

nhưng Tống Tú Lệ xin ...

 

Tống Kim Hòa xua tay: "Cháu cũng để bụng."

 

Tống Tú Lệ kéo kéo khóe môi: "Cháu cảm ơn Tam thúc, cảm ơn chị Tiểu Hòa."

 

Tống lão tam: "Không cần khách sáo, xuống ăn cơm ."

Mèo Dịch Truyện

 

Vừa , ông cảm thán: "Hóa tre độc cũng thể măng đấy nhỉ."

 

Hai vợ chồng Tống lão nhị tham lam hám lợi như thể nuôi dạy một đứa trẻ hiểu chuyện như Tống Tú Lệ, đúng là d.a.o nhỏ rạch m.ô.n.g – mở rộng tầm mắt !

 

Tống Tú Lệ ngẩn một lát, liếc mắt Tống Kim Hòa.

 

Tống Kim Hòa: "Chắc là mồ mả tổ tiên nhà họ Tống bốc khói xanh !"

 

Trong tất cả những nhà họ Tống, đến bây giờ, cũng chỉ Tống Tú Lệ và Tống Gia Bảo trông còn tàm tạm.

 

Tống Tú Lệ , khóe môi cong lên thêm một chút.

 

Tống Gia Thông dường như sợ cô chị Tống Tú Lệ , khi Tống Tú Lệ quát một trận, cũng dám loạn nữa.

 

Ăn xong bữa sáng, Tống Gia Thông học.

 

Tống Tú Lệ .

 

Ba nhà Tống Kim Hòa xuất phát hợp tác xã mua bán ở huyện.

 

Vợ chồng Tống lão nhị Tống Kim Hòa giao nhiệm vụ.

 

Tống lão nhị ở nhà chờ, nhỡ đồng chí công an hoặc Cao Chí Cao đến nhà họ, thì trong nhà .

 

Vợ Tống lão nhị ngoài tìm hỏi bạn đời cho Tống lão bà tử,

 

mặc dù việc tìm bạn đời cho Tống lão bà t.ử còn chờ Tống lão đại quyết định.

 

ông cụ thì tìm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-toi-dan-ve-mot-chang-re-doan-menh/chuong-147-dao-nho-rach-mong-mo-rong-tam-mat-roi.html.]

 

Còn về Tống lão bà tử...

 

Cũng cùng vợ Tống lão nhị ngoài .

 

Ba nhà Tống Kim Hòa dựa việc hỏi đường mà bộ đến hợp tác xã mua bán ở huyện.

 

Vào đến hợp tác xã, Tống lão tam vung tay hào sảng : "Con gái, con rể, hôm nay mua gì thì mua, tuyệt đối đừng tiếc tiền."

 

Tống Kim Hòa đảo mắt xung quanh một vòng.

 

Hợp tác xã mua bán ở huyện đúng là lớn hơn hợp tác xã ở trấn, vật tư cũng phong phú hơn!

 

Những thứ cô mua đều .

 

"Bố, bố cũng đừng tiếc tiền, gì thì mua nấy." Nói , Tống Kim Hòa vỗ vỗ túi tiền của : "Giờ thiếu tiền !"

 

Tống lão tam gật đầu: "Bố ."

 

Hai bố con Tống Kim Hòa mua sắm đến mức hưng phấn.

 

Cứ thứ gì cảm thấy bình thường thể dùng , thứ gì thích, là hai vung tay mua liền.

 

Cố Tri Dã theo hai bố con ngừng sắp xếp đồ đạc.

 

Cuối cùng thì nhân viên bán hàng cũng nhịn mà lên tiếng.

 

"Hai đồng chí, những thứ hai chắc chắn mua hết chứ?"

 

Hai vị đồng chí mặt trông giống những thể mua nổi nhiều đồ như .

 

Còn vị nam đồng chí theo hai họ, trông quyền quý.

 

Đây cũng là lý do cô xem thường hai vị đồng chí .

 

Tống Kim Hòa gật đầu: "Những thứ cô lấy cho chúng , đều là những thứ chúng cần."

 

Nhân viên bán hàng nhắc nhở: "Đồng chí, những thứ cần ít tiền và phiếu ."

 

Tống Kim Hòa: "Ừm, ."

 

Nói , cô móc từ trong túi một xấp tiền và phiếu, nhét tay Cố Tri Dã đang phía .

 

"Tính xem những thứ chúng mua cần bao nhiêu tiền và phiếu."

 

Cố Tri Dã chính xác mấy con : "Tám mươi đồng, năm phiếu công nghiệp, hai phiếu đường, một phiếu..."

 

Mỗi khi vợ và bố vợ cầm một món đồ, đều tính sẵn giá cả và phiếu cần thiết.

 

Tống Kim Hòa gật đầu: "Thanh toán ."

 

Cố Tri Dã đếm đủ tiền và phiếu tương ứng đưa cho nhân viên bán hàng.

 

Trên mặt nhân viên bán hàng lập tức nở nụ tươi rói.

 

Nhìn Tống Kim Hòa, cô nhiệt tình hỏi: "Đồng chí, cô còn cần gì nữa ?"

 

Tống Kim Hòa: " mua một chiếc xe đạp."

 

Nhân viên bán hàng tủm tỉm : "Hợp tác xã chúng hai mẫu xe đạp, một mẫu là hiệu Phượng Hoàng, giá bán 190 đồng, cộng thêm một phiếu xe đạp.

 

Còn một mẫu là hiệu Vĩnh Cửu, giá bán 200 đồng, cộng thêm một phiếu xe đạp.

 

Đồng chí, cô mẫu nào?"

 

Tống Kim Hòa hỏi ý kiến hai thành viên còn trong gia đình.

 

"Mấy thấy mua mẫu nào thì hơn?"

 

Tống lão tam đầu hỏi Cố Tri Dã: "Con rể, con là thành phố, con thấy mẫu nào ?"

 

Cố Tri Dã Tống Kim Hòa: "Vợ , em thích mẫu nào thì mua mẫu đó."

 

Anh nhiều về xe đạp.

 

Vì lý do sức khỏe.

 

Lớn đến từng còn từng chạm xe đạp.

 

Tống Kim Hòa: "..."

 

Thôi , vẫn do cô quyết định.

 

 

Loading...