Ba Tôi Dẫn Về Một Chàng Rể Đoản Mệnh - Chương 145: --- Cô ấy đã trở về!
Cập nhật lúc: 2025-11-20 08:51:22
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Kim Hòa hôn Cố Tri Dã một cái, chẳng mấy chốc vô tư ngủ .
Cố Tri Dã thì tài nào ngủ .
Mắt nhắm , trong đầu là hình ảnh vợ hôn .
Tống Kim Hòa mơ.
Sau mơ về Cố Tri Dã, tên đoản mệnh , cô còn mơ nữa.
Cách một tháng trời, cô mơ.
Chỉ là, nhân vật chính trong giấc mơ Cố Tri Dã, cũng các nhân vật khác trong sách, mà là nguyên chủ, , chính xác hơn là Tống Kim Hòa năm mười lăm tuổi.
Trong giấc mơ, Tống Kim Hòa năm mười lăm tuổi sống hạnh phúc.
Tuy cô sinh trong thời đại trọng nam khinh nữ, nhưng cô một đôi cha mực yêu thương cô.
Cha cô tư tưởng trọng nam khinh nữ, và dốc hết tất cả để đối với cô.
Cô và cha mối quan hệ từ nhỏ.
Đặc biệt là với cô.
Mẹ cô, Hoắc Ninh, chỉ là của cô, mà còn là bạn tâm giao mà cô thể kể hết chuyện.
Đáng tiếc là trời chiều lòng ...
Hạnh phúc của Tống Kim Hòa kết thúc đột ngột năm cô mười lăm tuổi.
Năm Tống Kim Hòa mười lăm tuổi, cô mất yêu thương cô.
như Tống Tú Lệ , vì thể chấp nhận sự của , Tống Kim Hòa mười lăm tuổi kích động mà hôn mê bất tỉnh.
Đợi đến khi cô tỉnh .
Cô trở thành một Tống Kim Hòa khác.
Chính là Tống Kim Hòa mười lăm tuổi.
Nếu dùng thuật ngữ chuyên nghiệp hơn.
Thì nghĩa là khi Tống Kim Hòa mười lăm tuổi đang hôn mê, cơ thể của cô một ngoài chiếm đoạt.
Người ngoài đó chính là Tống Kim Hòa mười lăm tuổi.
Trong năm năm Tống Kim Hòa chiếm đoạt cơ thể, ngoài đó mang danh Tống Kim Hòa mà nhiều chuyện ngu ngốc khó hiểu.
Bị Tống Liên Hoa thao túng tâm lý, cam tâm bàn đạp cho Tống Liên Hoa, kẻ bám đuôi của Lâm Chinh Đồ, ghét bỏ cha ruột của , giúp nhà họ Tống khác chuyện...
Còn Tống Kim Hòa, chiếm đoạt cơ thể, thì đến một thế giới khác.
Chính là thời đại mà cô (Tống Kim Hòa hiện tại) đang sống.
Người ngoài đó năm hai mươi tuổi c.h.ế.t vì tuyệt thực.
Còn cô (Tống Kim Hòa nguyên bản), chiếm đoạt cơ thể, trong một cơ duyên xảo hợp, trở về cơ thể của chính .
Cô, thực là xuyên .
Cô là trở về cơ thể của , trở về thế giới ban đầu.
Tống Kim Hòa giật tỉnh giấc khỏi giấc mơ...
Cố Tri Dã mới ngủ một lúc thì động tĩnh bên cạnh đ.á.n.h thức.
Cảm nhận tiếng vợ thở hổn hển từ bên cạnh, Cố Tri Dã vội vàng bật đèn bàn đầu giường.
Căn phòng tối om bỗng ánh sáng.
Cố Tri Dã rõ dáng vẻ của vợ.
Thấy vợ mặt đầy mồ hôi, tóc mái trán cũng ướt đẫm.
Anh lo lắng hỏi, "Vợ , em thế? Có khỏe ?" Nói , xuống giường lấy khăn giúp vợ lau mồ hôi mặt.
Đầu óc Tống Kim Hòa đang mơ màng bỗng trở nên tỉnh táo hơn một chút, cô ngẩng đầu Cố Tri Dã, bắt gặp ánh mắt lo lắng của , khóe miệng khẽ nở một nụ , an ủi , " , chỉ là gặp một giấc mơ thôi."
Cố Tri Dã, "Có gặp ác mộng ?"
Anh đây cũng từng gặp ác mộng.
Người vợ bây giờ trông giống lúc tỉnh dậy cơn ác mộng.
Tống Kim Hòa lắc đầu, "Không tính là ác mộng."
Đối với cô, hẳn là một giấc mơ .
Cô lấy cơ thể của , trở về bên duy nhất.
Còn gặp một đàn ông yêu thương cô!
"Vợ ơi, rót nước cho em." Cố Tri Dã xuống giường xỏ giày.
Tống Kim Hòa ngăn cản.
Lúc cô thật sự cần uống chút nước để kìm nén sự phấn khích trong lòng.
Uống xong nước, Tống Kim Hòa ngủ nữa.
Cố Tri Dã cũng ngủ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-toi-dan-ve-mot-chang-re-doan-menh/chuong-145-co-ay-da-tro-ve.html.]
Tống Kim Hòa thể ngủ, nhưng Cố Tri Dã thì .
Cơ thể Cố Tri Dã mới hơn một chút, chịu nổi sự mệt mỏi.
Mèo Dịch Truyện
"Giờ còn sớm, ngủ thêm chút !" Tống Kim Hòa trở , đối mặt với Cố Tri Dã.
Cố Tri Dã lắc đầu, "Không ngủ nữa."
Tống Kim Hòa, "Không , ngủ cơ thể sẽ chịu nổi ."
Nói , cô đưa tay che mắt Cố Tri Dã, giọng dứt khoát , "Bây giờ nhắm mắt , thả lỏng đầu óc, bắt đầu đếm ."
Cố Tri Dã: "..."
Vợ ơi, em xem như trẻ con ?
Tống Kim Hòa mặc kệ Cố Tri Dã nghĩ gì, tay vỗ lên lưng , bắt chước cách cô dỗ cô ngủ hồi nhỏ, nhẹ nhàng vỗ lưng Cố Tri Dã từng chút một.
Miệng cô ngân nga giai điệu cô hát khi dỗ cô ngủ.
Năm năm trong mắt khác, là một đời ngắn ngủi của cô ở một gian khác.
Còn về cha , cô nhớ rõ ràng.
Mẹ , những ký ức để là cách duy nhất để cô hoài niệm về .
Cố Tri Dã cứng .
Vợ ơi, em thật sự xem là trẻ con !
Anh nghĩ, vợ vỗ , càng ngủ .
Thế nhưng trong tiếng vỗ nhẹ nhàng và tiếng hát ru êm ái của Tống Kim Hòa, Cố Tri Dã dần dần chìm giấc ngủ...
Ngày hôm .
Tống Kim Hòa thức dậy sớm.
Tình cờ, Tống Lão Tam cũng dậy sớm.
Dù cũng là ở nhà khác, ngủ yên giấc.
Thấy Tống Lão Tam, Tống Kim Hòa nhào tới ôm chầm lấy ông.
"Cha, cha dậy ạ?" Tống Kim Hòa ngẩng đầu cha, vui vẻ .
Trước khi giác tỉnh ký ức, đối mặt với cha, cô luôn chút chột , dám đáp tình yêu của cha, cũng dám vô tư lự mặt ông.
bây giờ...
Cô chính là nguyên chủ.
Cha ruột của , cô thiết thì thiết, còn e ngại gì nữa.
Nhìn đứa con gái thiết bất thường, Tống Lão Tam bất ngờ cảm thấy tự hào.
Tuy con gái lấy chồng.
trong lòng con gái, ông cha vẫn quan trọng.
Nếu , con gái ôm con rể sáng sớm, mà ôm ông cha ?
Chắc chắn trong lòng con gái, ông cha quan trọng hơn con rể!
"Con gái, con dậy sớm thế?" Tống Lão Tam tủm tỉm con gái.
Tống Kim Hòa, "Đêm qua ngủ sớm, nên cũng dậy sớm."
Tống Lão Tam liếc phía Tống Kim Hòa, "Con rể dậy ?"
Tống Kim Hòa, "Anh sức khỏe , để ngủ thêm chút nữa!"
Tống Lão Tam gật đầu, xoa đầu con gái, tủm tỉm hỏi, "Hôm nay con và con rể dự định gì ?"
Đồng chí công an bảo họ tạm thời ở huyện để phối hợp điều tra.
Cũng bao giờ mới cần họ phối hợp điều tra.
Trời nóng thế ở nhà cũng buồn chán.
Ông dẫn con gái và con rể ngoài dạo một vòng.
Nghe đồ ở hợp tác xã mua bán huyện trông "tây" hơn đồ ở hợp tác xã mua bán trấn.
Ông dạo một vòng hợp tác xã mua bán huyện.
Sắm sửa một ít đồ cưới cho con gái và con rể,
Người nhà họ Tống cũ nợ một đống tiền, trông cậy họ tổ chức đám cưới cho con gái e là thể trông cậy .
Chỉ ông cha ruột mặt thôi!
Tống Kim Hòa, "Con định hợp tác xã mua bán huyện mua ít đồ, cha, cha cùng chúng con nhé."
Bây giờ cô thiếu tiền trong túi, đến lúc báo hiếu cha .
Tống Lão Tam, " là con gái của , hai cha con nghĩ giống , lát nữa ăn sáng xong, chúng sẽ xuất phát."
"Ta cũng , Lão Tam, đưa theo." Một giọng đột nhiên vang lên từ phía cửa sổ.