Ba Tôi Dẫn Về Một Chàng Rể Đoản Mệnh - Chương 11: --- Tôi lại sống rồi! Bất ngờ không? Bất ngờ lắm đúng không?
Cập nhật lúc: 2025-11-20 08:48:24
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Tri Dã nhấc mí mắt thoáng qua thanh niên trí thức đang la hét.
Người thanh niên trí thức tên Phạm Kiện, về nông thôn Cố Tri Dã một năm.
Phạm Kiện nổi tiếng là kẻ lắm mồm ở điểm thanh niên trí thức.
Chuyện thích mỗi ngày là chui đám các bà các thím thích buôn chuyện trong làng.
Anh cũng là truyền tin tức của điểm thanh niên trí thức.
Mỗi tối khi ngủ, đều kéo kể những chuyện phiếm ban ngày.
Lần đầu tiên Cố Tri Dã tận mắt thấy mấy đàn ông lớn giường, kể chuyện phiếm của khác một cách khoái trá, thỉnh thoảng còn bàn luận vài câu.
Lúc đó thực sự kinh ngạc.
Cũng từ đó, mới , hóa sự tò mò của đàn ông lớn đến thế, khi chuyện phiếm họ còn phấn khích hơn cả các nữ đồng chí.
bình thường mặt khác họ giả vờ như quan tâm đến chuyện phiếm, còn nghiêm túc chê bai các nữ đồng chí thích buôn chuyện.
Trong đầu chợt hiện một dòng chữ – kỹ nữ nhưng vẫn lập đền thờ trinh tiết!
Cố Tri Dã thích chuyện phiếm, càng thích bàn luận về khác, nhưng chịu nổi việc mỗi tối đều ép .
Dần dần, trực tiếp coi tiếng chuyện phiếm trong phòng như một bản nhạc ru ngủ.
Mà thật, mỗi tối kèm theo tiếng biến thái hoặc tiếng la hét khoa trương của mấy đàn ông lớn, ngủ khá ngon giấc.
Cố Tri Dã đại khái thể đoán nguyên nhân Phạm Kiện la hét, dù thì kiếp thể xuất hiện giường ở điểm thanh niên trí thức thời điểm .
Anh nhàn nhạt : "Đêm hôm , ở đây thì ở ?"
Phạm Kiện buột miệng: "Anh c.h.ế.t ?"
Nói xong, Phạm Kiện mới nhận hình như lỡ lời.
Nói thẳng mặt rằng họ c.h.ế.t, vẻ bất lịch sự.
...
Nói thì cũng ...
Thêm nữa, Phạm Kiện là một kẻ ham buôn chuyện.
Anh tò mò tại Cố Tri Dã "c.h.ế.t" đột nhiên sống .
Cố Tri Dã khóe miệng nhếch lên, Phạm Kiện, vui vẻ : " sống !"
Bất ngờ ? Bất ngờ lắm đúng ?
Dù thì cũng thấy bất ngờ và vui mừng!
Nghĩ , nụ khóe miệng Cố Tri Dã càng tươi hơn.
Cố Tri Dã .
Về nông thôn gần hai tháng, những ở điểm thanh niên trí thức từng thấy .
Thế ...
Bỗng nhiên ...
Cười còn khá ,
Chỉ là...
Trong căn phòng u ám, một đàn ông trai với khuôn mặt trắng bệch với ba đàn ông lớn bọn họ, ngoài cửa còn gió nhẹ thổi ...
Không hiểu , Phạm Kiện thấy da đầu tê dại.
Hai thanh niên trí thức khác cùng Phạm Kiện phòng, da đầu cũng tê dại...
lúc , ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân nhẹ nặng.
Phạm Kiện nhịn nữa, hét lên chói tai chạy cửa, miệng còn la lớn: "Ma ơi..."
Hai thanh niên trí thức dường như điều khiển thể nữa, vung hai cái chân run rẩy chạy theo Phạm Kiện cửa.
Phạm Kiện chạy đến cửa, liền đụng Lâm Chinh Đồ đang định nhà.
Nhìn Phạm Kiện đang gào , trong mắt Lâm Chinh Đồ lóe lên một tia chán ghét.
Giọng ồn ào của Phạm Kiện khiến tâm trạng vốn bực bội của càng thêm khó chịu.
Hôm nay là ngày mệt nhất kể từ khi xuống nông thôn.
Trước đây, việc của luôn giúp , thoải mái.
Mèo Dịch Truyện
hôm nay...
Vốn dĩ mệt mỏi một ngày việc, cuối cùng cũng chờ đến lúc tan ca, nghỉ ngơi thật , thấy tiếng la hét của Phạm Kiện.
Lâm Chinh Đồ mặt lạnh : "Đêm hôm còn la hét cái gì?"
Thấy Lâm Chinh Đồ, Phạm Kiện như thấy vị cứu tinh.
Anh túm chặt lấy cánh tay Lâm Chinh Đồ, chỉ trong phòng, run rẩy : "Ma... , là Cố thanh niên trí thức... ... sống ?"
Lâm Chinh Đồ nhíu mày.
Cố thanh niên trí thức?
Cố Tri Dã?
Tin Cố Tri Dã c.h.ế.t đương nhiên .
Nghe tin Cố Tri Dã "sống ", một chút cũng bất ngờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-toi-dan-ve-mot-chang-re-doan-menh/chuong-11-toi-lai-song-roi-bat-ngo-khong-bat-ngo-lam-dung-khong.html.]
Buổi sáng khi Tống đại đội trưởng từ trạm xá về chỗ , Cố Tri Dã chắc chắn .
Nếu Cố Tri Dã thực sự c.h.ế.t như lời đồn thổi.
Tống đại đội trưởng chắc chắn sẽ bình tĩnh như .
Thanh niên trí thức c.h.ế.t ở nơi hạ hương, đại đội trưởng thể ăn với công xã, ban Thanh niên trí thức, cũng như gia đình của thanh niên trí thức.
Tống đại đội trưởng sớm lo sốt vó lên , còn tâm trí mà đến chỗ .
Lâm Chinh Đồ quát: "Đừng bậy, Cố thanh niên trí thức vốn dĩ cả."
Phạm Kiện há hốc mồm, mặt đầy vẻ thể tin : "Anh Lâm, lời là chứ?"
Cái gì gọi là Cố thanh niên trí thức vốn dĩ ?
Rõ ràng đều đồn Cố thanh niên trí thức c.h.ế.t!
Ngay cả Lý đại phu ở trạm xá cũng Cố Tri Dã quả thật tắt thở !
Lâm Chinh Đồ Phạm Kiện một cách khó , cảm thấy chút thông minh vặt của Phạm Kiện đều dồn hết cái miệng cửa của .
Anh cố nén sự bực bội trong lòng giải thích: "Nếu Cố thanh niên trí thức thật sự... gặp chuyện, nghĩ đại đội trưởng sẽ điềm tĩnh như ?"
Nói xong, gạt tay Phạm Kiện đang đặt cánh tay , nhấc chân bước phòng.
Anh thích ở chung với kẻ ngốc, sợ lây.
Cuối cùng cũng hiểu ý Lâm Chinh Đồ, Phạm Kiện vỗ n.g.ự.c thở phào nhẹ nhõm.
Hai thanh niên trí thức lưng cũng thở phào nhẹ nhõm theo.
Ba thầm nghĩ một cách ăn ý, chỉ cần Cố thanh niên trí thức đang giường là ma là .
Má ơi, suýt nữa thì dọa c.h.ế.t bọn họ .
Lâm Chinh Đồ phòng, thẳng đến giường của Cố Tri Dã.
Anh khác với Cố Tri Dã, luôn đơn độc một .
Bất kể ở trong làng ở điểm thanh niên trí thức, đều mối quan hệ .
Mặc dù Liên Nhất Minh là phụ trách điểm thanh niên trí thức, nhưng dường như lời Lâm Chinh Đồ hơn.
Các thanh niên trí thức nam và nữ đồng chí đều thích Lâm Chinh Đồ.
Cố Tri Dã thích Lâm Chinh Đồ.
Anh thấy bóng dáng Cố Cần Học Lâm Chinh Đồ.
Lâm Chinh Đồ cạnh giường, Cố Tri Dã đang giường, quan tâm : "Cố thanh niên trí thức, vẫn chứ?"
Cố Tri Dã giọng điệu nhàn nhạt: "Không !"
Lâm Chinh Đồ cũng bận tâm đến giọng điệu khó chịu của Cố Tri Dã.
Ở chung phòng với Cố Tri Dã gần hai tháng.
Tính cách của Cố Tri Dã đại khái hiểu rõ.
Anh thích chuyện, cũng hòa đồng.
Mỗi ngày đều đơn độc một .
Có lẽ trong mắt Cố Tri Dã, việc tiếp xúc với khác là một điều đáng tự hào.
trong mắt Lâm Chinh Đồ...
Cố Tri Dã thật ngốc!
Ở một vùng quê xa lạ, điều quan trọng nhất là xây dựng các mối quan hệ xã hội.
Nếu sẽ cô lập và bắt nạt.
Tuy nhiên, những đạo lý , cần cho Cố Tri Dã, quan hệ thích gì với cả.
Vừa quan tâm Cố Tri Dã, cũng là vì tình nghĩa ở chung một phòng.
Lâm Chinh Đồ nhạt, lịch sự : "Cố thanh niên trí thức nghỉ ngơi cho , phiền Cố thanh niên trí thức nữa."
Cố Tri Dã đáp một tiếng, nhắm mắt .
Đứng gần hơn, phát hiện Lâm Chinh Đồ chỉ tính cách giống Cố Cần Học, mà ngay cả giọng điệu chuyện, thậm chí là những cử động nhỏ mặt cũng giống Cố Cần Học.
Quả nhiên, kẻ lợi dụng và kẻ ăn bám những điểm tương đồng.
Lâm Chinh Đồ lấy chậu rửa mặt của gầm giường ngoài vệ sinh cá nhân.
Trong phòng khôi phục yên tĩnh.
Không lâu , tiếng chuyện truyền đến từ trong sân.
Chẳng mấy chốc, là tiếng ăn cơm.
Mãi cho đến khi trời bên ngoài tối hẳn, những âm thanh trong sân mới cuối cùng biến mất.
Tiếng bước chân vang lên ở cửa phòng, tiếp theo là tiếng trò chuyện, tiếng cởi giày lên giường…
Cố Tri Dã vẫn ngủ .
Không hiểu , rõ ràng mệt, nhưng tài nào chợp mắt.
Anh nghĩ, lẽ là do khúc nhạc ru ngủ của vẫn bắt đầu.
Đợi tất cả lên giường , tiếng buôn chuyện quen thuộc của Phạm Kiện cuối cùng cũng vang lên.