Bà Nội Thích Tự Sát - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-12-01 15:26:41
Lượt xem: 272

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

đối với bày mưu khiến bà nội hồn xiêu phách tán, tuyệt đối thể tha thứ.

 

Buổi chiều gần về đến nhà, tiếng cãi cọ từ xa.

 

“Anh, là tụi tìm nơi nào lánh mặt vài hôm , bà già c.h.ế.t bằm đó sẽ tha cho tụi ."

 

“Sợ cái ch.ó gì? Đại sư đảm bảo sẽ xảy vấn đề gì nữa! Đừng mà tự !"

 

mà... cứ cảm thấy tên đạo sĩ đó chắc sẽ thật lòng giúp tụi ."

 

“Nhảm nhí! Không lẽ mày tìm đống của cải của bà già mày giấu ? Suỵt, đến..."

 

Bố một nửa, thấy tiếng bước chân ngoài cửa, lập tức dừng cuộc đối thoại, đưa mắt đang bước quát lớn: “Con mất dạy, mày còn về, hai hôm nay mày lết xác hả? Xem tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày !"

 

Bố vẫn luôn như thế, chỉ cần một chút phật lòng là sẽ cầm chổi ngay.

 

còn cảm thấy sợ ông nữa, chỉ lạnh lùng bước tới mặt ông: “ gặp bà nội .”

 

“Mày gì cơ?”

 

Quả nhiên bố dọa cho giật , bàn tay lập tức buông chổi xuống, xém tí nữa là nhảy cẫng lên.

 

“Bà… bà già c.h.ế.t bằm đó chẳng hồn xiêu phách tán ? Sao vẫn còn ở đây?”

 

Haha, đây chính là đứa con ruột mà một tay bà nội nuôi lớn.

 

tiến về phía bố một bước, dọa cho ông và cô út run rẩy lùi , “Sinh thời bà nội thương nhất, bà sẽ để chịu thiệt thòi , nếu như ông đ.á.n.h , sẽ đem chuyện kể với bà nội!”

 

“Mày…”

 

Sắc mặt bố tái nhợt, ráng gồng lên mà : “Con khốn, mày dám lấy bà già c.h.ế.t tiệt uy h.i.ế.p tao ? Đại sư chắc nịt rằng trong nhà sẽ còn ma quỷ gì nữa!”

 

“Vậy ông sợ thế gì?”

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

chủ động vênh mặt lên, chắc rằng sự uy h.i.ế.p của bà nội vẫn còn, mặc kệ họ tin , cũng dám động đến .

 

Quả nhiên cô út níu lấy tay áo của ông bố, “Thôi, thôi … lớn già đầu còn chấp nhặt với con nít gì?”

 

Haha…

 

Trước khi chỉ lỡ tay rơi quả trứng gà, cô út cầm chổi đuổi theo đ.á.n.h mắng, lúc đó cô nhớ đến câu chấp nhặt với con nít?

 

Đột nhiên cảm thấy ghê tởm, bản sinh trong loại gia đình như thế?

 

lười đếm xỉa đến họ, mạnh dạn bước căn nhà mà bà nội ở, đóng sầm cửa , lén lút mở ngăn kéo bí mật phía tủ, mở gói đồ Châu Bình đưa, từ trong đó lấy một chiếc hộp nhỏ to bằng bàn tay.

 

giật tấm ga giường xuống, cẩn thận bọc chiếc hộp , nhẹ nhàng nhét ngăn kéo.

 

Khi bếp nấu ăn, thấy hai họ lén rúc góc tường thì thầm:

 

"Con khốn đó thật ? Chẳng đại sư bảo , hồn phách của bà già còn nữa cơ mà!"

 

"Sao , hỏi đại sư xem?"

 

"Trời tối thế , tao ? Muốn hỏi thì mày tự mà hỏi!"

 

Nghe những lời , khóe miệng nhếch lên một nụ châm biếm.

 

Bà nội mất thật, nhưng giờ đây một thứ còn nguy hiểm hơn cả bà đang rình rập gia đình .

 

Sắp ... bọn họ c.h.ế.t cũng đáng tiếc!

 

11.

 

Sau bữa ăn, vẫn như thường lệ bước phòng bà nội nghỉ ngơi.  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-noi-thich-tu-sat/chuong-8.html.]

 

Bố và cô út dùng bộ dạng đáng thương , hỏi điều gì đó nhưng căn phòng tối om của bà, họ dám theo .  

 

lên giường theo cách Châu Bình dạy, rắc một lớp vôi trắng đầu giường, cởi giày đặt ngược.  

 

Mũi giày chân trái hướng về phía giường, mũi giày chân hướng cửa chính.  

 

Đây là mẹo Châu Bình dạy để ma quỷ tìm thấy . chắc nó hiệu quả , nhưng buộc thử.  

 

Xong xuôi, trùm chăn phủ kín đầu, dựa lưng tường chợp mắt.  

 

Trời càng lúc càng tối, mấy ngày nay hầu như ngủ, chẳng mấy chốc mí mắt trĩu nặng, lúc nào .  

 

Đến khi gió thổi ào ào ngoài cửa sổ, mạnh hơn cả ngày bà nội hiện về, một tiếng khàn đặc quái dị kéo khỏi giấc mơ, cơn buồn ngủ cũng theo đó mà tan biến.  

 

Tiếp theo là tiếng gì đó lăn lóc trong sân, tròn vo, giống hệt như một quả bóng da.  

 

thấy tiếng cô út hét lên đầu tiên: "Aaaa! Sao cả? hại !…"  

 

Trong tiếng kêu t.h.ả.m thiết, thấy tiếng cô út ngã xuống, mơ hồ như ai đang nghiến răng:  

 

"Em gái, lạnh lắm, em thật tàn nhẫn, hấp tấp chiếm đoạt phần tiền của thế?"  

 

"Cứu… cứu với, aaaa…"  

 

Tiếng cô út gào thét xen lẫn tiếng xé rách mạnh bạo. Trời tối đen, trong phòng bà, chẳng thấy gì nhưng rõ ràng thấy tiếng đầu cô út lăn lông lốc.  

 

Đến lượt bố

 

Biểu hiện của ông còn tệ hơn cô út, ông quỳ rạp giữa sân cầu xin:  

 

"Anh… Anh cả, với , bắt con út , tha cho ?"  

 

"Muốn ở một để chiếm hết của cải của ? Anh sẽ dẫn em cùng."  

 

Giọng bác đổi, như lưỡi cưa đập gỗ.  

 

" liều mạng với !!!…"  

 

Ngoài trời gió rít thét gào, tiếng đ.á.n.h vang lên loạn xạ, nhưng qua bóng in cửa sổ, chỉ thấy mỗi bố cầm rìu c.h.é.m khí.  

 

nín thở, thấy bác cả , cũng mong bác đừng thấy .  

 

Một lúc , tiếng "bộp" vang lên, rìu của bố rơi xuống đất. tiếng ông rên rỉ, tay ôm cổ đứt lìa:  

 

"Đại sư… cứu …"  

 

Người tiếp theo, chính là … 

 

"Cái Ni, Vương Ni, cháu , bác cả đến đón cháu đây."  

 

Gió lạnh ùa , cửa phòng bà nội kêu cót két. trùm kín đầu bằng vỏ chăn, giả vờ thấy gì.  

 

"Bác cả vẫn luôn thích cháu mà, đây gặp bác ."  

 

Giọng bác càng lúc càng chói tai, như ngay ngoài cửa.  

 

thậm chí thấy tiếng móng tay cào ken kén lên cửa.  

 

Nỗi sợ tả xiết xuyên thấu tim , chỉ tự nhủ:  

 

"Bác cả thấy , thấy ."  

 

"Không ở đây, ?"  

 

Loading...