Bà quyết định rời  sớm.
 
Nam thần mặt khó chịu, cố gắng níu kéo:
 
“Ăn tối  hãy .”
 
Bà lắc đầu  chịu.
 
Ra khỏi tầm mắt , bà mới thở dài:
 
“Người trong video khác xa ngoài đời thật.”
 
 giải thích: “Đó gọi là hai mặt.”
 
Bà gật đầu, giọng buồn bã:
 
“Ông cháu cũng như . Bản chất là thế cả thôi.”
 
 mừng vì bà cuối cùng cũng  tỉnh ngộ.
 
Bà thở dài liên tục: “ sẽ  thích  như  nữa.”
 
Tối hôm đó,  tận mắt thấy bà chặn luôn  .
 
Tối hôm  khi về,  lướt mạng và thấy tin nam thần mạng  “ngã ngựa”.
 
Là do chính con cái vạch trần.
 
Theo đoạn video trích từ camera:
 
Đêm hôm chúng  rời , vợ chồng họ  cãi .
 
Con gái họ đúng lúc về nhà, bắt gặp   chồng đè  đánh mà  dám phản kháng.
 
Cô con gái điên tiết đẩy bố ,  khuyên  ly hôn.
 
Mẹ cô  ngẩn  vài giây,  bật  :
 
“Con ,  chịu đựng đủ !”
 
“Bao năm nay,  mãi mãi chỉ là  giúp việc của ông !”
 
Bà  xem xong, xúc động sâu sắc.
 
Cả  ủ rũ.
 
Trên chuyến tàu về, bà khẽ hỏi :
 
“Thanh Thanh… bà  ly hôn.”
 
  nhẹ nhàng: “Ly hôn  ạ.”
 
 cảm nhận  sự lo lắng của bà.
 
Bà cứ   cửa sổ mãi, dường như đang suy nghĩ điều gì.
 
Chúng  đổi xe nhiều , trở  ngôi làng nhỏ.
 
Bà dặn :
 
“Thanh Thanh, con về nhà . Chờ bà xử lý xong, bà sẽ đến tìm con.”
 
 sụt sùi: “Con   rời bà… Con sợ  chuyện gì xảy …”
 
“Hay là   luôn bây giờ  bà.”
 
Bà  , mắt ướt nhòa:
 
“Bà  ly hôn cho xong, c.h.ế.t cũng   dính líu với ông  nữa.”
 
Bà đẩy   ngoài: “Đi .”
 
Ông nội  ở sân, mặt lạnh như băng.
 
Còn hằn học : “Cũng  đường  về đấy!”
 
Bà phớt lờ, cầm đồ   nhà.
 
Sau khi về,  mở camera theo dõi bà suốt.
 
Bà tìm giấy tờ,  nép ở góc nhà thở dài.
 
Trưa hôm đó bà nấu cơm, lỡ tay cho nhiều muối.
 
Ông bắt đầu chì chiết:
 
“Ra ngoài vài hôm mà về    nấu ăn  ?”
 
“ là sống sung sướng quá nên hư.”
 
Giọng ông đầy mỉa mai,  mà tim thắt .
 
Bà  ngây , tay run rẩy.
 
Ông chĩa ngón tay mắng:
 
“Cứ ngoan ngoãn ở nhà cho !”
 
“Ra ngoài  nữa là  đánh chết!”
 
Bà chịu hết nổi .
 
Bà cởi tạp dề, quăng muôi xuống bàn.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-noi-phai-long-nam-than-tuong-muon-ly-hon-voi-ong-noi/5.html.]
“   nữa!   ly hôn!”
 
Ông c.h.ế.t sững, sững sờ hỏi :
 
“Bà  cái gì?!”
 
“Ly hôn!   ly hôn với ông!”
 
Mặt ông biến sắc, hất tung cả bát đũa  bàn.
 
Đồ đạc vỡ loảng xoảng.
 
Ông gào lên the thé:
 
“Ly thì ly! Bà già , ai còn thèm lấy!”
 
Bà tái mặt,  đó thở dốc.
 
Không  bố   tin từ , lập tức lái xe đưa cả nhà về trong đêm.
 
Ông kiên quyết  cho bà nội  ly hôn.
 
Thậm chí còn lấy lý do dưỡng già  để ngăn cản,  dối rằng  khi ly hôn, việc phụng dưỡng hai ông bà sẽ  bất tiện.
 
“Mẹ,  với bố sống cùng  thì lúc tuổi già sẽ dễ chăm sóc hơn mà. Có thể lo cho .”
 
Bà nội xua tay: “Mẹ  tiền tiết kiệm, tự nuôi sống bản  .”
 
“Mẹ sống một  cũng .”
 
Bố  mặt tái mét,  thế nào bà cũng  .
 
Ông bực bội vò tóc: “Đừng  trẻ con nữa! Ở tuổi   mà còn đòi ly hôn gì chứ?”
 
“Có ai chịu lấy  nữa !”
 
Bà nội   vô hồn: “ sẽ  lấy ai hết.  chỉ  sống một .”
 
Mẹ   chịu nổi nữa, lên tiếng:
 
“Anh  tôn trọng ý kiến của  già chứ.”
 
Bố  quát to: “Ý kiến kiểu đó cũng đáng tôn trọng ? Có cặp vợ chồng nào già thế   mà còn ly hôn ?”
 
Bà nội lén lau nước mắt,  đẩy ông  ngoài:
 
“Từ nay   cần  nuôi nữa. Anh cũng đừng can thiệp  lựa chọn của .”
 
Bố   ngoài, cố năn nỉ:
 
“Để   với bố một tiếng, bảo ông  bớt nóng. Còn  cũng lùi một bước...”
 
  mà thấy buồn .
 
Ông nội mà xin  á?
 
Quả nhiên,     xin , ông nội  đầu bỏ , mắt trợn trừng:
 
“Tại    xin  bà ?  nuôi bà  ăn mặc, cho ở trong nhà  mà.”
 
“Không  ơn thì thôi,  còn  lên mặt!”
 
Ông phẩy tay: “Ly hôn thì ly hôn!”
 
Đến giờ, ông vẫn nghĩ bà chỉ đang giận dỗi nhất thời.
 
 định đưa bà , nhưng bố ngăn :
 
“Để  lớn tự  chuyện với , con đừng xen .”
 
 lạnh lùng  ông: “Đây là do bố ích kỷ thôi.”
 
Bố  đỏ mặt tía tai, môi run rẩy:
 
“Mày  thêm câu nữa, tao đánh c.h.ế.t mày bây giờ!”
 
Mẹ  nắm c.h.ặ.t t.a.y ,  hiệu đừng cãi tiếp.
 
 thở hắt .
 
Đang chuẩn  phản bác, bà nội đột nhiên mở cửa.
 
Bà nhẹ nhàng xoa đầu , giọng đầy dịu dàng:
 
“Thanh Thanh, con cứ về  học. Đợi bà ly hôn xong, bà sẽ để con đón bà .”
 
 sụt sịt: “Bà ơi,  là   luôn bây giờ .”
 
Ông nội đẩy chúng   ngoài với vẻ hung dữ:
 
“Cút! Cút khỏi nhà tao!”
 
Mẹ suýt ngã.
 
Cánh cửa  ông nội đóng sầm ,  định đá cửa nhưng bố  kéo  .
 
Ông nghiến răng, giọng đầy giận dữ:
 
“Về nhà!”
 
Từ tầng hai, bà nội khom lưng    vẫy tay.
 
 hiểu ý bà.