Bá Đạo Quá! Xin Nhận Một Lạy Của Chúng Tôi - Chương 46

Cập nhật lúc: 2025-09-11 01:41:53
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy nhiên, Tống Sư Yểu chỉ ngước mắt về phía cửa, chút khó hiểu, nhưng nhanh thả lỏng. Cô chỉ dựa gối, lật xem những tấm ảnh tay, vẻ mặt chuyên chú và dịu dàng, khóe miệng cũng nở một nụ nhạt.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

[Ai g.i.ế.c đúng là mắt mù, đây là vẻ mặt của g.i.ế.c ?]

[Khó lắm, ai suy nghĩ của kẻ biến thái?]

Nhìn một lúc, Tống Sư Yểu tắt đèn ngủ.

Ngày hôm thức dậy, thái độ của cô đối với Minh Xu gì khác so với hôm qua.

“Cảm ơn Lê Chiêu bữa sáng, ngon.” Tống Sư Yểu đặt đũa xuống, .

“Cảm ơn.” Minh Xu chút đỏ mặt theo. Thật ngại quá, vì tối qua Tống Sư Yểu bữa tối cho họ, Lê Chiêu cố tình dậy sớm bữa sáng. Chỉ cô ngủ như một con heo, gọi dậy. So sánh , cô vẻ thật vô ý.

Tống Sư Yểu: “Hai em cứ ở trong ký túc xá , chị tìm hiệu trưởng.”

Lê Chiêu lắc đầu: “Hôm nay thi tháng, em thể vắng mặt.” Không thành tích sẽ nhận học bổng phần.

Minh Xu bóng ma với trường học nghỉ học, đành nén nỗi sợ hãi của , cùng Lê Chiêu trở về lớp.

Tống Sư Yểu một trận thành danh trong Học viện Golden Kodola, cả trường đều bàn tán ngớt.

Tống Sư Yểu rõ ràng là đắc tội c.h.ế.t với Kim Diệu. Vốn dĩ cô chỉ là khách hiệu trưởng mời ở trường, là học sinh, nước sông phạm nước giếng, thích ghét cô cũng . bây giờ cô đắc tội với hoàng đế của ngôi trường , đó là một chuyện khác. Dù cô cũng thể phủi m.ô.n.g bỏ bất cứ lúc nào, còn họ thì tiếp tục sống sót ở ngôi trường .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-dao-qua-xin-nhan-mot-lay-cua-chung-toi/chuong-46.html.]

, từ ký túc xá đến phòng hiệu trưởng, mỗi học sinh mà Tống Sư Yểu gặp đều cô bằng ánh mắt khác .

Tống Sư Yểu cũng cảm thấy gì lạ. Hiệu trưởng rõ ràng cô đến để gì, vẻ mặt chút hổ. Đặc biệt là lúc bàn của ông còn một bản kế hoạch học kỳ do hội học sinh đưa lên.

“Thầy hứa sẽ cải cách trường học, đối xử với học sinh đặc cách.”

“Chuyện … đãi ngộ của học sinh đặc cách ở trường chúng hơn tất cả các trường quý tộc khác , em xem, tiền thưởng nhập học, miễn học phí, còn học bổng…”

“Trừ việc tiền ít hơn một chút, hầu hết học sinh đặc cách ở các trường công lập đều thể nhận đãi ngộ .” Tống Sư Yểu nghiêm túc : “Ở trường công, họ còn thể kết bạn với những bạn ưu tú như , các giáo viên ưu ái, bạn học sùng bái, chứ như ở đây, coi thường, bắt nạt. Thầy là hiệu trưởng, thể ngơ chuyện ? Họ nâng cao thứ hạng của trường, là công thần của trường ?”

Hiệu trưởng đến càng thêm chột . Nếu chủ tịch hội học sinh là Kim Ngọc, ông còn dám can thiệp chuyện của hội học sinh, nhưng ai bảo Kim Ngọc là chủ tịch chứ? Ông nào dám?

“Chuyện liên quan đến em, em đừng quan tâm nữa…”

“Nếu em thấy tình trạng thì thôi, em thấy , thể coi như thấy ?” Hơn nữa, cô nhúng tay , giúp đỡ Lê Chiêu. Bây giờ rút tay gì cả, cô gái đó sẽ đối mặt với sự trả thù như thế nào? Chìa tay kéo khỏi vực sâu, tự tay đẩy xuống, nghi ngờ gì là chuyện tàn nhẫn nhất đời.

Ông dứt khoát phủi tay: “Những học sinh đó chỉ lời hội học sinh, nếu em thật sự giúp đỡ nhóm học sinh đặc cách, em cứ đến hội học sinh tìm họ !”

Hiệu trưởng chút hối hận vì mời Tống Sư Yểu ở trường. Ông ngờ Tống Sư Yểu nhiều chuyện như , khiến ông bây giờ đ.â.m lao theo lao.

[Đây là loại nhà giáo dục rác rưởi gì , loại mà cũng xứng hiệu trưởng!]

[Chính là loại nhà giáo dục vô trách nhiệm , hủy hoại bao nhiêu mầm non!]

[Tức c.h.ế.t , tức c.h.ế.t , tức c.h.ế.t !]

[Chỉ để ý việc Tống Sư Yểu vẫn hủy thẻ ngân hàng ? Lỡ một khoản tiền nữa , lấy thì ? sốt ruột quá.]

Loading...