Bà Cô Cực Phẩm Không Đi Tránh Nạn, Vào Rừng Sâu Săn Mãnh Thú - Chương 352

Cập nhật lúc: 2025-12-02 12:12:40
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên đại phu dính chút vết máu, nhưng khóe miệng nhếch lên , vẻ mặt đầy nhẹ nhõm: "Yên tâm , vô cùng thuận lợi. Hai ngày và d.ư.ợ.c đồng sẽ luân phiên trông chừng nhị ca của ngươi, còn ngươi thì cứ về báo tin cho nhà để họ an tâm, ngày mai hoặc ngày hãy đến thăm ."

Chu Kiều Kiều cúi chào ông một cái.

Sự vui mừng thể che giấu .

"Ta thăm nhị ca một chút."

Chu Kiều Kiều bước phòng, Chu Tiểu Diệu vẫn tỉnh. Chỗ bả vai vốn lành lặn nay xuất hiện một vết khâu dài ngoằng, dọa .

Nàng nghĩ đến việc Chu Tiểu Diệu chịu tội hai , trong lòng cảm thấy khó chịu.

"Nhị ca... Nhị ca..."

Nàng nghẹn ngào gọi hai tiếng.

Dược đồng thu dọn đồ đạc ở bên cạnh, : "Huynh là một dũng cảm, ngươi đừng nữa, chuyện đều thuận lợi. Chờ vết thương lành hẳn, sẽ còn xảy tình trạng đó nữa ."

Chu Kiều Kiều gật đầu với : "Cảm ơn, cảm ơn ngươi, mấy ngày tới phiền ngươi ."

Dược đồng đáp: "Không cần khách sáo, đây vốn là việc nên mà."

Chu Kiều Kiều lặng lẽ nhét cho năm mươi văn tiền.

Hắn định từ chối, nhưng Chu Kiều Kiều kiên quyết đưa.

Cuối cùng đành "ngoài miệng từ chối nhưng tay nhận" mà cất .

"Ngươi cứ yên tâm, nhất định sẽ chăm sóc cho nhị ca của ngươi."

Khi Chu Kiều Kiều rời , Chu Tiểu Diệu vẫn tỉnh.

Đại phu tạm thời sẽ tỉnh ngay, nên nàng tìm Tiểu Ngũ .

Nàng còn hỏi xem chuyện học đường tin tức gì .

"Là Chu nương t.ử , Tiểu Ngũ mới đánh, giờ về nhà , ngươi tìm thì đến nhà mà tìm."

Chu Kiều Kiều kinh ngạc, lập tức hỏi: "Tiểu Ngũ phạm ?"

Theo nàng , Tiểu Ngũ tuy bề ngoài vẻ xuề xòa, nhưng cẩn trọng, khả năng phạm nhỏ.

Sao thể?

Người : "Tiểu Ngũ ăn giữ mồm giữ miệng, dám nghị luận chuyện thắng thua của cấp , thế nên đại nhân mới cho chút giáo huấn."

Chu Kiều Kiều "ồ" lên một tiếng.

Hóa .

Nàng nhà Tiểu Ngũ ở .

nàng là nữ nhân, nếu tùy tiện đến nhà nam nhân thì lắm.

Sau khi cảm ơn , nàng tìm Trần Phát .

Hôm nay Trần Phát đến tìm ông chủ cũ, mới phát hiện cửa tiệm mở từ sớm. Ông chủ nếu còn đến thì ông sẽ tuyển khác.

Thế là, hôm nay đến nơi bắt tay việc ngay.

"Muội cùng đến nhà quan sai Tiểu Ngũ?"

Trần Phát vẫn đang múa bút thành văn.

Chu Kiều Kiều liếc chữ .

Đừng chứ, tuy tài hoa của bằng Thượng Quan Khuynh Thành, nhưng nét chữ đẽ quả thực thua kém gì Thượng Quan Khuynh Thành.

Thảo nào thuê chép sách.

" , thời gian ?"

Trần Phát suy nghĩ một chút, đầu xin phép ông chủ.

Ông chủ lúc đang uống trong nhà.

Nghe Trần Phát xong, ông bước Chu Kiều Kiều một cái.

Đánh giá nàng từ xuống .

Sau đó sang với Trần Phát: "Đi sớm về sớm."

Trần Phát cảm kích một tiếng "".

Chu Kiều Kiều cũng lời cảm ơn, đó mới cùng Trần Phát ngoài.

Ra khỏi cửa, Chu Kiều Kiều liền : "Ông chủ của các cũng thật đấy, còn sợ , giúp nữa chứ."

Trần Phát vội : "Ngại quá Kiều Kiều, ông ý nghi ngờ ."

Chu Kiều Kiều đáp: "Ta hiểu mà, thật thà, ông coi là bằng hữu nên mới quan tâm, sợ lừa thôi."

"Muội giận là . Hôm nay cũng về nhà, ông chủ thể ở đây."

Chu Kiều Kiều gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/chuong-352.html.]

Có việc để .

Trần Phát giấy mực của bọn trẻ sẽ lo hết, nếu đóng góp gì, trong lòng sẽ cảm thấy áy náy.

Chu Kiều Kiều nghĩ nghĩ cũng tranh cãi với .

" , Tiểu Diệu thế nào ? Chắc cũng thể về nhà ngay nhỉ?"

Chu Kiều Kiều kể cho tình hình của Chu Tiểu Diệu.

Tuyền Lê

"Muội cứ yên tâm về , ngày mai cũng cần qua đây, đóng cửa tiệm xong sẽ qua bên đó cùng , chăm sóc ."

"Ta mà mặt, chỉ sợ cha sẽ lo lắng. Buổi tối d.ư.ợ.c đồng ở bên đó chăm sóc nhị ca , cứ an tâm."

Trần Phát gật đầu: "Được ."

Xem chút gì đó cũng thật là khó mà.

Tại nhà Tiểu Ngũ.

Lúc , đường thúc của Tiểu Ngũ đang chăm sóc .

Thấy Tiểu Ngũ bằng hữu đến, chắc là chuyện gì, ông bèn tìm cớ ngoài.

Chu Kiều Kiều đưa miếng thịt mua cho đường thúc, đường thúc sững một chút, nhận lấy mang xuống bếp mới ngoài.

Chu Kiều Kiều vốn định mua hoa quả.

thời buổi , mua gì cũng quý bằng mua gạo mua thịt.

"Chu nương t.ử , hai ... Ta thật là thất lễ quá."

Mông đang đau, nên giảng giải lễ nghĩa với họ .

Cử động một cái là đau điếng.

Chu Kiều Kiều và Trần Phát xuống ghế bên cạnh.

Chu Kiều Kiều hỏi thăm Tiểu Ngũ vài câu, đó về chuyện học đường.

Tiểu Ngũ lúc mới : "Chuyện học đường , cũng so sánh nhiều nơi, mới quyết định với ngươi về một thư viện . Người đ.á.n.h giá thư viện ... khen chê nửa nọ nửa , nhưng thấy , chi bằng các tự quyết định."

Chu Kiều Kiều : "Được, ."

Tiểu Ngũ : "Đó là thư viện Thanh Sam, ở trấn Việt Dương, mà ở huyện Trung Thành. Sở dĩ nó khen chê nửa nọ nửa , là vì đối với những đứa trẻ chịu khó, thư viện là một nơi .

đối với những đứa trẻ nhà giàu mà chịu khổ , thì đó là thư viện . Bởi vì phu t.ử ở thư viện quá nghiêm khắc, bọn trẻ sẽ mệt.

Viện trưởng của thư viện là Tiến sĩ của ba mươi năm , mười lăm năm ông từ quan về quê mở thư viện .

Những năm qua, đào tạo nhiều nhân tài. Tuy nhiên, điểm duy nhất của thư viện là viện trưởng chỉ thu nhận những đứa trẻ điều kiện nhập học."

Nói đến đây, cũng tỏ vẻ bất lực.

đối với điều kiện , tuy hiểu lắm, nhưng cảm thấy sai.

Lời giải thích của viện trưởng là: Tiền thúc tu (học phí) ít thì thư viện duy trì , tiền thúc tu nhiều thì nhà nghèo học nổi. Loại gia đình nhịn ăn nhịn mặc để đưa con đến học, ông cảm thấy cần thiết, bất kể là thư viện kém, sách vở dạy đều như .

Chỉ cần thời gian, ông cũng sẽ giải đáp thắc mắc về học vấn cho những đứa trẻ học trong thư viện.

Cho nên thư viện của ông chỉ nhận những đứa trẻ mà gia đình khả năng cung cấp, và bản đứa trẻ cũng sẵn lòng nỗ lực học tập.

"Tiền thúc tu của thư viện đắt lắm ?" Trần Phát hỏi.

Nếu quá đắt, cũng gửi Trần Mặc đến thư viện .

, thư viện mà một quan sai kiến thức, quan hệ dò la , chắc chắn là .

Tiểu Ngũ dè dặt liếc Chu Kiều Kiều, giơ tay hiệu một con : 3.

Chu Kiều Kiều hỏi: "Nửa năm? Hay một quý?"

Tiểu Ngũ : "Một tháng."

Chu Kiều Kiều khựng .

Một tháng ba lượng bạc?

Quả nhiên là thư viện chuẩn cho con nhà giàu.

"Tiền thúc tu đúng là đắt... Vậy thế nào mới chứng minh nhà thực lực đưa con học?"

Trước đó nàng nhớ thư viện .

khi Tiểu Ngũ nhắc đến, trong đầu nàng đột nhiên hiện lên một ký ức.

Đó là chuyện của hai năm khi nàng xuyên đến.

Nguyên tìm một thư viện cho Trương Hi, chạy ngược chạy xuôi dò hỏi suốt nửa năm, cuối cùng mới thư viện Thanh Sam là nhất trong mấy huyện lân cận.

Để đưa Trương Hi thư viện , nguyên dập đầu nhiều , tìm khắp các phu t.ử trong thư viện, thậm chí còn quỳ cửa nhà viện trưởng cả một ngày trời.

Chỉ là viện trưởng kiên quyết nhận Trương Hi, vì chuyện mà nguyên mắng viện trưởng một trận té tát.

Từ đó, nàng và vị viện trưởng coi như kết thù chuốc oán.

Loading...