Bà Cô Cực Phẩm Không Đi Tránh Nạn, Vào Rừng Sâu Săn Mãnh Thú - Chương 344
Cập nhật lúc: 2025-11-30 11:46:37
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng lập tức gọi Bình An .
Ngồi xổm xuống thẳng mắt Bình An: "Mi bàn với sáu con sói, bảo chúng tản tìm Thuận Thuận, nếu tìm thấy thì về báo cho , sẽ cứu nó."
Bình An hừ hừ hai tiếng trong mũi.
Rồi mới chuyện với bầy sói.
Chu Kiều Kiều , đặt sách và đồ ăn vặt ở nhà chính, còn thì sân uống .
Chỉ là nàng uống cũng chẳng , trong đầu lo lắng cho Thuận Thuận, nó rốt cuộc thế nào .
"Kiều Kiều." Phía tiếng gọi.
Chu mẫu và Ngô Ngọc Nương cùng tới.
Bây giờ bụng Ngô Ngọc Nương gần bốn tháng, lộ rõ một chút.
Nàng mỉm : "Nương, đại tẩu, mau ."
Hai xuống.
Chu Kiều Kiều rót cho Ngô Ngọc Nương một chén nước ấm.
"Đây là nước đun sôi con để nguội, giờ nhiệt độ chắc ."
Chu mẫu và Ngô Ngọc Nương .
Cười gật đầu.
Chu mẫu thẳng vấn đề: "Kiều Kiều, Khuynh Thành con tìm trường học cho Thành nhi ? Sao ngoài học chứ? Ta thấy học vấn của Khuynh Thành , cứ học theo con bé là ."
Ngô Ngọc Nương cũng cùng suy nghĩ.
Chu Kiều Kiều : "Nương, đại tẩu, Khuynh Thành dạy, nhưng lời Khuynh Thành cũng lý.
Trường học chính quy dạy những thứ vẫn luôn khác biệt, trẻ con theo con đường sách, thì nên đến trường học chính quy.
Còn Khuynh Thành, cứ chuyên trách dạy các bé gái là ."
Hai lúc mới hiểu sự sắp xếp của Chu Kiều Kiều.
Chỉ là...
Chu mẫu : "Kiều Kiều, chúng đều là một nhà, vòng vo với con, cứ thẳng nhé.
Thành nhi nếu học, đại ca đại tẩu con chắc chắn bỏ nổi nhiều tiền như , đến lúc đó để con bỏ .
Như , họ nợ con quá nhiều , và đại tẩu con bàn bạc, từ nay về mỗi một đồng con tiêu cho Thành nhi đều ghi .
Sau Thành nhi tiền đồ, bảo nó trả cho con."
Dù , trong bụng Ngô Ngọc Nương còn một đứa nữa, với điều kiện sống hiện tại của họ chắc chắn thể nuôi Chu Thành học trường .
ý của Thượng Quan Khuynh Thành, Chu Kiều Kiều đưa thằng bé đến trường .
Họ bỏ nổi bạc, cũng chẳng còn cách nào.
Chu Kiều Kiều còn tưởng họ định gì cơ.
Hóa là vì tiền.
Nàng : "Con chẳng với , Khuynh Thành đưa cho con nhiều tiền, tiền đó đủ để nuôi Thành nhi học.
Hơn nữa khi định, con còn săn để bán, thiếu tiền, cũng cần lo lắng chuyện tiền nong."
Ngô Ngọc Nương thế nào cũng chịu nợ Chu Kiều Kiều ân tình lớn như .
Nàng kiên quyết bắt Chu Thành trả hết cho Chu Kiều Kiều.
Chu Kiều Kiều , đành chiều theo ý nàng .
Dù tương lai thế nào, cứ để tương lai đến tính.
Ba chuyện thêm một lúc lâu.
Cho đến khi Chu Tiểu Diệu chạy : "Kiều Kiều, một con sói về , nó cứ chạy vòng quanh một chỗ, vẻ gấp gáp."
Chu Kiều Kiều lập tức dậy.
Chắc chắn là tin tức của Thuận Thuận.
Hơn nữa Thuận Thuận lẽ đang gặp nguy hiểm.
Nàng lao ngoài, đến tiếng đến : "Đi."
Nàng lập tức dẫn con sói đó rời .
Chu Đại Sơn định chạy theo: "Ta cùng ..."
Chu Kiều Kiều hét lớn: "Không theo ."
Rồi chạy như bay.
Nếu Thuận Thuận thực sự gặp nguy hiểm, chắc chắn dùng đến gian, nàng thể sử dụng gian mặt Chu Đại Sơn .
Tất nhiên thể để theo.
Con sói đó chạy nhanh, Chu Kiều Kiều dùng hết sức bình sinh cũng theo kịp.
"Đợi với..." Chu Kiều Kiều kìm hét lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/chuong-344.html.]
Con sói chạy .
Kêu ư ử như chó.
Giục giã Chu Kiều Kiều.
Tuyền Lê
Chu Kiều Kiều hít sâu vài , chạy theo con sói.
Mệt.
Mệt thật sự.
Nàng tập luyện bao lâu nay cũng từng mệt thế .
"Gào gào..." Phía tiếng sói kêu.
Chu Kiều Kiều , đến nơi .
Khi nàng tới nơi, quả nhiên thấy Thuận Thuận đang thoi thóp mặt đất.
Vết m.á.u đông , lồng n.g.ự.c phập phồng yếu ớt.
Thế là... sắp c.h.ế.t .
Sáu con sói dần dần vây quanh .
Nhìn Chu Kiều Kiều.
Hai con sói tiến húc nhẹ Chu Kiều Kiều.
Ý tứ quá rõ ràng: Cầu xin nàng hãy cứu nó.
Mẹ Thuận Thuận dường như cảm nhận sự hiện diện của Chu Kiều Kiều, nó từ từ mở mắt, Chu Kiều Kiều với ánh mắt cầu khẩn.
Chu Kiều Kiều , đây là Thuận Thuận đang gửi gắm con nó.
Nó yêu thương Thuận Thuận như , nhưng giờ nó cảm thấy thể ở bên Thuận Thuận nữa.
Còn sáu con sói khác, nó cũng lo lắng cho chúng.
Chu Kiều Kiều đau lòng thôi.
Dù cũng là bạn đồng hành nửa năm nay, bảo vệ họ nhiều.
Sao nàng nỡ để nó c.h.ế.t chứ?
Nàng lập tức nghĩ đến nước suối trong gian.
Không hai lời, đưa tay sờ lên đầu nó, ý niệm lóe lên, lập tức một một sói đều biến mất trong gian.
Sáu con sói con sói đầu đàn biến mất ngay mắt, kinh ngạc đến mức con nào con nấy trợn tròn mắt, hoảng sợ Chu Kiều Kiều đang nhắm mắt im bất động.
Sáu con sói: Nữ nhân , đại ca của bọn ? Ngươi ăn thịt nó ?
Còn Chu Kiều Kiều khi gian lập tức ném Thuận Thuận trong nước suối.
Chu Kiều Kiều: "Mi đừng động đậy, ngâm cho kỹ . Nước cho cơ thể mi đấy."
Mẹ Thuận Thuận ném quá bất ngờ, sặc mấy ngụm nước, nhưng chẳng bao lâu nó phát hiện chân cẳng ngày càng sức.
Nó kinh ngạc, cũng giãy giụa nữa.
Chu Kiều Kiều thấy , trong lòng yên tâm thêm hai phần, xuống định đợi Thuận Thuận ngâm từ từ.
Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một màn hình khổng lồ.
Trên đó hiển thị: Chủ nhân, ngọn núi trong gian hội tụ 688 loài sinh vật, kích hoạt chế độ bán hàng tuần , tiền vàng thu thể dùng để nâng cấp thác nước suối d.ư.ợ.c liệu, mở rộng diện tích ngọn núi.
Xin chủ nhân chọn chế độ bán hàng tự động hoặc chế độ bán hàng thủ công.
Lưu ý: Một khi chọn, thể đổi.
Chu Kiều Kiều xem hướng dẫn một hồi lâu, cuối cùng cũng hiểu chuyện gì đang xảy .
Bán hàng tự động tức là giả sử một loài sinh vật trong gian chỉ thể tồn tại ba cá thể, thì khi cá thể thứ tư xuất hiện sẽ lập tức bán .
Còn bán hàng thủ công thì sẽ ngừng sinh sôi nảy nở, cho đến khi chật cứng gian, gian sẽ ngừng sinh sản sinh vật, rơi trạng thái đình trệ.
Chu Kiều Kiều chút do dự chọn sinh sản thủ công.
Không vì gì khác, chỉ vì nhân sâm, linh chi, đông trùng hạ thảo, hà thủ ô và các loại d.ư.ợ.c liệu khác thể sinh sôi nảy nở nhiều trong gian. Ở trong gian chúng hạn chế bởi môi trường và mùa vụ, quanh năm suốt tháng đều thể sinh sôi.
Dù mỗi ngày nàng đều thể dành thời gian kiểm tra tiến độ sinh sản của sinh vật, chọn lọc bán những thứ cần, giữ những thứ cần sinh sôi nhiều.
Sự cố bất ngờ khiến Chu Kiều Kiều vui mừng.
Nàng càng thêm hài lòng với cái gian như mở hộp mù thêm hai phần.
Nếu kiếp nàng khai thác gian đến cấp độ tối đa mới xuyên đến đây, thì chẳng nàng thể nữ vương của thế giới ?
Ha ha ha.
Chu Kiều Kiều đang chìm đắm trong ảo tưởng của .
Đột nhiên bên tay trái vang lên tiếng sói tru "Gào gào..." đầy nội lực.
Chu Kiều Kiều vui mừng , liền thấy Thuận Thuận từ nước lên, tuy vết thương lành hẳn, nhưng tinh thần phấn chấn, chẳng chút dáng vẻ nào là sắp c.h.ế.t cả.
Nó đến bên cạnh Chu Kiều Kiều, vui vẻ cọ cọ chân Chu Kiều Kiều.
Dường như đang cảm kích ơn cứu mạng của nàng.
Cũng dùng ánh mắt hỏi: Nữ nhân, đây là chỗ nào? Ngươi đồ thế mang sớm cho dùng?