Bà Cố 18 Tuổi - Chương 155.
Cập nhật lúc: 2025-08-13 08:23:04
Lượt xem: 63
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lớp 20.
Dung Ngộ đang giảng một bài toán cho lớp trưởng và cán sự học tập.
Bỗng nhiên Bùi Nhã Như gọi tên cô, bảo cô lên văn phòng một chuyến.
Thấy cô bước , hiệu trưởng niềm nở:
“Bạn học Dung Ngộ, đội tuyển Toán Olympic của trường đang thiếu một , thầy nghĩ để em bổ sung vị trí , em thấy thế nào?”
“Giá mà thầy tìm em sớm hơn một ngày thì mấy.” Dung Ngộ tỏ vẻ bất lực “Giáo sư của em, viện sĩ Vân Tiêu Nguyên, mỗi năm đều tham gia công tác chấm thi Olympic Toán quốc. Năm nay cô quá bận nên giao việc cho sư em. mấy hôm nay bệnh chân của sư tái phát, thế là nhờ em giúp.”
Với cấp bậc của viện sĩ như Vân Tiêu Nguyên, vốn cần trực tiếp chấm bài, chỉ khi gặp đề tranh cãi mới điều phối. Lúc đầu, một hai năm còn hứng thú, nhưng nhiều năm như dần thấy phiền, nên ném việc cho học trò là Lâm Nhượng.
Lâm Nhượng khiếm khuyết đôi chân, nhiều năm nay đều chấm bài trực tuyến, lì cả ngày vô cùng mệt mỏi. Nay sư mới, giao cho cô thì giao cho ai?
Thế là Dung Ngộ trở thành lao động “gánh việc” bất đắc dĩ.
Trong giới học thuật, nhiều giáo viên hướng dẫn vẫn giao những công việc đơn giản nhưng rèn luyện cho học trò, điều cũng tính là phạm quy.
Mắt hiệu trưởng trừng to như chuông đồng.
Ông nhầm chứ? Một học sinh cấp ba mà thể tham gia công tác chấm thi Olympic Toán quốc?
nghĩ kỹ thì cũng đúng, Dung Ngộ là một trong hai học trò nhận môn hạ của viện sĩ Vân, chắc chắn sẽ tham gia những dự án quan trọng gấp mười, gấp trăm việc chấm thi … nên thôi, cũng chẳng gì ghê gớm.
Sau một phen kinh ngạc, hiệu trưởng lặng lẽ nuốt xuống sự ngỡ ngàng, đành chọn một nam sinh lớp chọn khác để bổ sung đội.
Tống Hoài thấy thầy Dương dẫn về Dung Ngộ mà là một bạn nam trong lớp, liền thầm nghĩ: Thì thành tích Toán của Dung Ngộ vẫn nhà trường công nhận.
Thì , dù thiên tài đến cũng điểm yếu.
Cả nhóm lên máy bay tới Kinh Thành tham gia Olympic Toán. Ngày hôm công bố kết quả: Đội đạt giải nhì đoàn.
Tống Hoài và Trương Hạo Vũ đoạt huy chương vàng cá nhân.
Sau khi vàng Olympic Toán, Trương Hạo Vũ cũng nhận suất tuyển thẳng Thanh Hoa hoặc Bắc Đại.
Ngày họ trở về trường, nhà trường nhiệt liệt chào đón.
Học sinh bàn tán rôm rả:
“Tống Hoài đúng là siêu đỉnh, vàng Vật lý, vàng Toán, hai môn đều top đầu, còn cho khác sống đây?”
“Trương Hạo Vũ cũng kém, cũng bước qua ngưỡng cửa Thanh Bắc .”
“Dung Nhược Dao thật đáng tiếc, nếu bệnh chắc cũng kiếm giải đồng đội, kỳ thi đại học thể cộng điểm .”
“Người vốn luôn nhất khối Văn, cho dù cộng điểm cũng dễ dàng đỗ Bắc Đại mà, đúng ?”
“…”
Cổng trường đang náo nhiệt thì một chú bưu tá chạy xe tới:
“Thông báo tuyển thẳng của Nhất Trung Hải Thành tới đây!”
Câu khiến cả sân trường bỗng im bặt.
Dù ai cũng Tống Hoài và mấy khác tuyển thẳng, nhưng cầm tay thông báo thì vẫn thể chắc chắn 100%.
“Tống Hoài!”
Bưu tá tên, lớn tiếng gọi.
Trên gương mặt điềm tĩnh của Tống Hoài xuất hiện nụ , bước lên nhận:
“Cảm ơn.”
Hắn mở phong bì, quả nhiên là thư tuyển thẳng của Đại học Thanh Hoa, chuyên ngành Vật lý, chính thức nhận.
Hạt Dẻ Rang Đường
“Trương Hạo Vũ.”
Trương Hạo Vũ nhận phong bì, nhưng thoáng ngẩn .
Vì tay bưu tá còn phong bì nào khác.
Cậu kìm hỏi:
“Không còn một phong bì nữa ?”
“Không.” bưu tá đáp “Nhất Trung Hải Thành chỉ hai suất, hai suất còn thuộc về trường Thực Nghiệm.”
Trương Hạo Vũ càng thêm kinh ngạc:
“Không thể nào, chắc chắn còn một suất nữa chứ! Dung Ngộ giành huy chương vàng Vật lý, thể tuyển thẳng? Nhất định là chú mất !”
Tống Hoài cũng nhíu mày:
“ , phiền chú tìm giúp.”
“Đến thư của còn mất, thì mất thông báo tuyển thẳng? tức là . Nếu các ý kiến thì tự gọi điện lên mà hỏi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-co-18-tuoi/chuong-155.html.]
Nói xong, ông bưu tá phóng xe thẳng.
Lông mày của Tống Hoài nhíu chặt.
Trương Hạo Vũ cũng đầy vẻ khó hiểu.
“Có lẽ… là ban tổ chức hủy tư cách tuyển thẳng của cô ?” giọng Dung Nhược Dao khẽ vang lên “Cô mới chuyển sang khối Tự nhiên hai tháng, mà thể giành huy chương vàng cấp quốc gia, lúc đó cảm thấy khó tin…”
“Không thể nào!” Trương Hạo Vũ lập tức phản bác “ cùng Dung Ngộ tham gia vòng chung kết, thực lực và trình độ của cô , thấy rõ ràng tận mắt. Tống Hoài, đúng ?”
Tống Hoài im lặng đáp.
Hắn quen Dung Ngộ sớm hơn Trương Hạo Vũ nhiều. Khi đó, Dung Ngộ từ quê lên, thành tích kém, tư duy cứng nhắc… Một , liệu thể đổi nhanh đến ?
Có khi nào… ban tổ chức phát hiện cô gian lận?
Hắn trầm ngâm khá lâu mới mở miệng:
“Chuyện điều chúng nên lo. Về lớp học .”
Dung Ngộ đang sách trong lớp.
Khi xong một chương, ngẩng đầu lên thì phát hiện nhiều trong lớp với ánh mắt lo lắng. Thấy cô ngẩng đầu, bọn họ lập tức giả vờ như chuyện gì.
Cô hỏi Kỷ Chu Dã:
“Có chuyện gì ?”
Kỷ Chu Dã hiệu về phía ngoài cửa:
“Vừa Tống Hoài và Trương Hạo Vũ nhận giấy báo tuyển thẳng của Đại học Thanh Hoa, sợ buồn.”
Bà cố của từng trải qua bao chuyện, chuyện cỏn con thế đúng là chẳng đáng gì.
“Chị Ngộ, uống ly sữa .” Trần Niên đưa cho cô một ly khoai môn sữa trân châu “Em tin chị sẽ tự đỗ Thanh Hoa hoặc Bắc Đại.”
Lớp trưởng cũng góp lời:
“Mình thi thủ khoa nghiệp cấp ba, chẳng còn oai hơn tuyển thẳng .”
Bí thư chi đoàn gật đầu:
“Với thực lực , thủ khoa là chắc .”
Cán sự học tập cầm một tờ đề kiểm tra lên:
“Dung Ngộ, thể giảng cho bọn câu ?”
Dung Ngộ để chuyện trong lòng.
Rất nhanh, kỳ thi tháng cũng đến.
Vẫn sắp thứ Sáu, tất cả môn đều thi trong một ngày, thời gian vô cùng gấp rút.
Khi bài văn môn Ngữ văn, cô thầm cầu nguyện trong lòng, mong sư mau đến “cứu” … Lâm Nhượng chẳng thấy lời cầu nguyện , thế là cô mơ mơ hồ hồ xong một bài văn.
Những môn tiếp theo như Toán, Anh và Khoa học tự nhiên thì đều thuận lợi.
Kết thúc kỳ thi, là chín giờ tối.
Kỷ Chu Dã hí hửng chạy :
“Bà cố, cháu thấy đề thi cũng khó lắm. Có mấy câu là dạng bà từng giảng cho cháu, chắc cháu thể tiến bộ hai mươi bậc, hí hí hí.”
“Đừng tự tin quá.” Dung Ngộ liếc một cái “Trong lúc cháu tiến bộ thì khác cũng tiến bộ, trừ khi cháu bỏ nhiều nỗ lực hơn họ.”
Kỷ Chu Dã lập tức xẹp xuống.
Cậu đúng là cố gắng hơn , nhưng so với Trần Niên thì cảm thấy như kẻ lười nhác…
Hai thu dọn sách vở khỏi lớp, định xuống lầu thì chạm mặt Tống Hoài.
Dung Ngộ coi như thấy.
“Đợi .” Tống Hoài đuổi theo, liếc sang Kỷ Chu Dã “ chuyện với Dung Ngộ, thể ?”
Mặt Kỷ Chu Dã sầm xuống, lập tức khoác vai Dung Ngộ:
“ với Dung Ngộ phân biệt – , chuyện gì mà ?”
Dung Ngộ: “…”
Cô bình thản :
“Tống Hoài, gì thì thẳng .”
Tống Hoài khựng một chút, lấy từ cặp một tập tài liệu:
“Sau khi giành huy chương vàng cả hai môn Vật lý và Toán, giáo sư của – giáo sư Liễu – để tham gia một dự án bảo mật. mời cùng tham gia. Nếu thể hiện xuất sắc, giáo sư Liễu thể sẽ đồng ý nhận học trò.”