Bà Cố 18 Tuổi - Chương 114.

Cập nhật lúc: 2025-08-09 09:04:16
Lượt xem: 100

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dung Ngộ học trò của giáo sư Mẫn Thận Ngôn gọi ngoài.

“Cái đầu con bé rốt cuộc phát triển kiểu gì ? Giỏi toán đành, giờ vật lý cũng đoạt luôn giải Vàng, để khác sống yên đấy?”

Mẫn Thận Ngôn thở dài một thật sâu.

Chỉ chậm hơn một bước thôi, đúng một bước đó, ông để vuột mất một thiên tài.

mà, dù là học trò của ai, thì cũng đều là tương lai của giới toán học Trung Quốc cả.

Ông lên tiếng:

“Cô giáo của em đang ở nước ngoài tham dự hội thảo, gọi điện nhờ mặt trông nom em một chút.

lúc một buổi tiệc nhỏ, dẫn em , tiện thể gặp gỡ vài .”

Dung Ngộ ngoan ngoãn gật đầu.

Cô theo Mẫn Thận Ngôn lên xe.

Xe dừng một nhà hàng món ăn gia truyền kiểu tứ hợp viện đặc sắc.

Hạt Dẻ Rang Đường

Có nhân viên phục vụ đón, dẫn họ trong.

Băng qua sân nhỏ dòng nước chảy róc rách, hai đến một phòng riêng thanh nhã, bên trong bảy tám sẵn, bầu khí học thuật nồng đậm phả mặt.

“Xin , đến trễ .” Mẫn Thận Ngôn mỉm mở lời, “Để giới thiệu một chút, cô bé là học trò mới của giáo sư Vân Tiêu Nguyên.”

Vừa thấy câu , bảy tám đôi mắt trong phòng đồng loạt về phía Dung Ngộ.

Trước đó họ Vân Tiêu Nguyên nhận học trò mới, ai nấy đều tò mò, nhưng từng gặp .

Không ngờ là một cô gái, hơn nữa tuổi còn nhỏ thế .

“Tiểu Ngộ, để giới thiệu cho em.

Vị là viện sĩ Điền – nghiên cứu hình học vi phân.

Còn đây là viện sĩ Lâm – chuyên về toán học tính toán…”

Những mặt ở đây, đều là viện sĩ ngành toán học.

Dung Ngộ từng tài liệu liên quan, rằng từ khi thành lập nước đến nay, viện toán học Trung Quốc chỉ bảy tám chục viện sĩ bầu chọn, nhưng hiện còn sống chỉ tới hai mươi .

Vậy mà ở đây, tới tám .

Cô mỉm , lượt chào hỏi:

“Viện sĩ Điền, viện sĩ Lâm… xin chào các viện sĩ, em tên là Dung Ngộ, cứ gọi em là Tiểu Ngộ là ạ.”

“Nào, xuống .”

Mẫn Thận Ngôn sang :

“Mọi , đón con bé từ trận chung kết quốc gia môn vật lý về đấy, nó đoạt giải Vàng! Sao nào, lợi hại ?”

Viện sĩ Điền hừ một tiếng:

“Lợi hại thì lợi hại, nhưng mà học trò khác mà ông đắc ý cái gì?”

“Chỉ cần xài cuốc giỏi, thì bức tường nào đào đổ?”

Mẫn Thận Ngôn rót cho một ly rượu, ha hả.

“Vân Tiêu Nguyên vốn kinh nghiệm dạy học, xem, học trò theo cô bao nhiêu năm như Lâm Nhượng, tới giờ vẫn chỉ là giáo sư đại học.”

Dung Ngộ cong môi :

viện sĩ Mẫn tới ba mươi mấy học trò, mà hơn hai mươi trong đó cũng tới chức giáo sư ạ.”

“……”

Mẫn Thận Ngôn nghẹn lời.

Con bé chuyện đúng là đ.â.m thẳng tim .

Cả bàn bật rộ lên.

Viện sĩ Lâm kéo tay cô hỏi:

“Em đang học trường nào? Chọn chuyên ngành toán vật lý ?”

“Em học lớp 12 ở Hải Thành Nhất Trung.”

Dung Ngộ đáp:

“Sau lên đại học, chắc chắn sẽ chọn chuyên ngành toán.”

“Lớp 12? Em còn đang học lớp 12 ?” viện sĩ Điền sững sờ.

“Vậy thì em thật sự thiên phú về toán học. Nếu , viện sĩ Vân sẽ thu một học sinh cấp ba học trò.”

Dung Ngộ khiêm tốn:

“Thiên phú cũng bình thường thôi ạ, chỉ thể là… cũng tạm .”

Viện sĩ Lâm bắt đầu thấy hứng thú:

“Vậy hỏi em một đề nhé, trong môi trường tính toán lượng tử, phân giải ma trận thế nào…”

Mẫn Thận Ngôn dở dở :

“Viện sĩ Lâm, câu hỏi khác gì hỏi ‘1 + 1 bằng mấy’?”

Rồi ông tung một quả b.o.m tấn:

“Vài hôm , bên Đăng Tháp Quốc gây chuyện trạm gian, nhớ vụ đó chứ? Bộ phận đẩy tên lửa, các ông là ai tính lực đẩy ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-co-18-tuoi/chuong-114.html.]

Viện sĩ Lâm :

chỉ liệu từ Viện Hàng Không Vũ Trụ 4 Hải Thành đưa …”

“Chính là con bé đấy.”

Mẫn Thận Ngôn nhấp một ngụm rượu, thản nhiên :

“Nếu , mang nó tới gặp các ông gì? Nó chính là làn sóng .

Còn chúng , đám sóng , sắp dập nát bãi cát .”

Dung Ngộ mở lời:

“Các viện sĩ chỉ là những con sóng , mà còn là máy tạo sóng.

Không những con sóng lớn mà các viện sĩ tạo , thì lớp trẻ bọn em đến cả ván lướt cũng chẳng tìm .”

“Ừ đúng đấy.” viện sĩ Điền trầm giọng .

“Chúng cũng là sóng mà đến tận hôm nay.

Hồi đó, các nhà toán học tiền bối mạo hiểm cả tính mạng để về nước, mới đặt nền móng đầu tiên cho ngành toán học quốc gia…”

“Nhắc mới nhớ, cô bé, cái tên của cháu nhớ đến một xưa.” viện sĩ Lâm cô.

“Cũng là một nhà toán học, trùng tên với em — cũng tên là Dung Ngộ.

Lúc đó vẫn gọi cô là giáo sư Dung, từng tham gia xây dựng Phòng Nghiên cứu Toán học đầu tiên của nước .

Vốn dĩ, cô thể là một trong những viện sĩ toán học đầu tiên… tiếc rằng trời xanh đố kỵ tài…”

Dung Ngộ khựng một nhịp.

Cô thật sự ngờ, ngoài nhà , vẫn còn nhớ tới .

Các viện sĩ trò chuyện uống rượu, càng uống càng cao hứng, bắt đầu thi đề toán cho cô , giống y như tụ hội Tết âm lịch, lớn bắt trẻ con lên sân khấu thơ hát nhạc.

Dung Ngộ chóng cả đầu.

May mà Bùi Nhã Như nhắn tin tới, gọi cô về khách sạn dự tiệc tối.

chào tạm biệt các viện sĩ xong, mới bước khỏi phòng, thì phía bỗng vang lên một giọng :

“Tiểu Ngộ, con ở đây?!”

Dung Ngộ đầu , ngờ là Dung Vọng Thiên.

Dung Vọng Thiên nhíu mày cô:

“Hôm nay là chung kết quốc gia môn Vật lý ?

Sao con xuất hiện ở nơi như thế ?”

“Dung định xem thử mấy giờ ?”

Dung Ngộ khẽ nhếch môi lạnh.

“Cuộc thi kết thúc gần hai tiếng .”

Dung Vọng Thiên liếc đồng hồ, quả nhiên, bây giờ hơn sáu giờ tối.

Cả ngày hôm nay ông bận tối mặt tối mũi, sáng chiều đều bận gặp khách hàng, đến chập tối thì Thẩm Lâm gọi điện tới, nhất định gặp bằng viện sĩ Lâm, vì năm nay chính viện sĩ Lâm là đề cho kỳ thi Olympic Toán quốc gia.

Dung Vọng Thiên chạy vạy đủ kiểu, cuối cùng mới tin rằng viện sĩ Lâm đang dùng bữa ở nhà hàng , vội vàng chạy tới, nhưng bên trong, đành chờ ngoài cửa gần một tiếng, chẳng thấy viện sĩ , ngược gặp Dung Ngộ.

Ông lạnh lùng :

“Cho dù thi xong , con cũng nên tự ý hành động một . Lỡ chuyện gì xảy thì ?”

Vừa dứt lời, điện thoại rung lên.

Nhìn màn hình, là Bùi Nhã Như gọi tới.

Ông vội bắt máy:

“Cô Bùi, chuyện gì ?… Cái gì? Giải Vàng? Dung Ngộ đoạt giải Vàng? Chuyện thể nào…”

“Dung Ngộ xuất sắc, đây là vinh dự xứng đáng thuộc về em .”

Bùi Nhã Như qua điện thoại:

“Ban tổ chức tổ chức tiệc mừng cho những cá nhân và đội nhóm đoạt giải, phụ cũng thể đến tham gia.

Nếu cha của Dung Ngộ thời gian thì mời qua một chút nhé.”

Cúp máy xong, ánh mắt của Dung Vọng Thiên đổi.

Giải Vàng Olympic Vật lý quốc, cả nước chỉ sáu chọn.

Vậy mà Dung Ngộ là một trong đó, thật sự quá khó tin!

Trước giờ, ông luôn cho rằng Tống Hoài xuất sắc, nhưng giờ đây, chính con gái ông — Dung Ngộ — cầm tay một chiếc cúp giống hệt như Tống Hoài!

Còn cô con gái khác của ông sắp tham dự Olympic Toán, Thẩm Lâm mới nhấn mạnh rằng ông nhất định tiếp cận viện sĩ Lâm, để thăm dò nội dung đề thi năm nay.

Ý của Thẩm Lâm rõ:

“Lấy giải cao nhờ vận động phía cũng gì đáng hổ.”

Dung Ngộ, cần bất kỳ sự vận hành nào!

Vật lý toán học, ông rõ cái nào khó hơn, nhưng ông , giải Vàng quốc là vinh dự đỉnh cao.

Điều đó nghĩa là thể tuyển thẳng Thanh Hoa hoặc Bắc Đại!

Đứa con gái từng lớn lên ở vùng quê, từng thi đại học chỉ hơn một trăm điểm, đứa học sinh mà cả nhà họ Dung từng coi là nỗi hổ… giờ đây, thể Thanh Hoa – Bắc Đại?!

Chuyện … thật sự khiến thể tin nổi!

Loading...