Đầu bếp Ngô nào chịu     xem nhẹ như , tính khí nóng nảy  sớm nổi lên, hiện tại còn   Chu Tú Tú   thể còn  chiếm công đoạt lấy sự nổi bật của ông , ông  tất nhiên  vui!
Cũng   chỉ  bàn sủi cảo thôi ? Ai mà    chứ!
Dưới sự tức giận, đầu bếp Ngô  theo Tiêu Tiểu Phượng cùng    ngoài.
DTV
Thấy một đồng trí trung niên  đầu còn đội một chiếc mũ đầu bếp chậm rãi  tới, ý   mặt bí thư Tiền lộ  vẻ tán dương. Chờ đầu bếp Ngô  đến   mặt ông , bí thư Tiền mới  : "Sủi cảo  là do ông  ?"
Đầu bếp Ngô kiêu ngạo, cảm thấy trù nghệ của  là  nhất thiên hạ nên ưỡn n.g.ự.c : "Lãnh đạo, sủi cảo hôm nay   ngon . Nếu như ông thích,  tới  sẽ   một bát cho ông, càng ngon hơn nhiều!"
"Không cần,   thích hương vị ." Bí thư Tiền mỉm  xua tay .
"  tới thành thị  hai ba mươi năm nhưng vẫn luôn nhớ rõ mùi vị sủi cảo của quê hương, hôm nay cuối cùng cũng  thể nếm   ."
Đầu bếp Ngô kéo khoé miệng  gượng   chút chột .
" ,  nhớ rõ bí thư Tiền là  phương Bắc. Thật sự  ngờ tới   đầu bếp chúng  đánh bậy đánh bạ như    lúc hợp với khẩu vị của ông." Tiêu Kiến Tân mỉm ,  nhanh kéo chuyện  cho qua.
"Đầu bếp Ngô, ở  bếp chắc hẳn ông vẫn  chuyện bận nhỉ."
Đầu bếp Ngô lập tức gật đầu: " đúng,  bận việc  !"
 thật  nghĩ tới, ông   xoay    bí thư Tiền ngăn cản.
"Xưởng trưởng Tiêu,    thật sự  cần ông giúp  một chút." Bí thư Tiền : "Đầu bếp ở đơn vị chúng  gần đây mới sinh con nên trong một thời gian ngắn  thể về kịp. Nếu như  thể,   mượn đầu bếp Ngô ở bên các  dùng hai ba tháng  ?"
Lúc   đầu bếp trong nhà ăn cũng chỉ xem như  việc thời vụ, bất cứ lúc nào cũng đều  thể  đá . Phúc lợi cùng đãi ngộ trong nhà xưởng của đơn vị thành phố và  trấn khẳng định  giống , bí thư Tiền thốt  lời    đầu bếp Ngô lập tức rung động.
Tuy  bí thư Tiền hôm nay coi trọng bàn sủi cảo  của Chu Tú Tú nhưng cũng chỉ là sủi cảo thôi mà, ai mà   , ông  ở trong phòng bếp vài thập niên còn  thể gặp khó khăn ?
Đầu bếp Ngô hận  thể lập tức mở miệng đáp ứng, nhưng ông  còn    tiếng thì Vương Húc Phương  mở miệng.
"Bí thư Tiền, đơn vị chúng  nhiều công nhân như , đầu bếp Ngô   bọn họ sẽ đói bụng..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-99.html.]
"Vừa      bếp của các  còn  vài đầu bếp nữa ?" Bí thư Tiền   thấy  lập tức nhíu mày, nghiêm khắc .
"Đại hội công nhân  tổ chức   cũng chính là để truyền  tư tưởng cho nhóm công nhân. Nếu như ở đây các   đủ  thì  lẽ nên đào tạo, hy sinh và cống hiến bất cứ lúc nào."
Xưởng trưởng Triệu cũng : "Chẳng qua cũng chỉ  mượn một đầu bếp thôi mà,  cần khó như  ?"
" chúng ..."
" , thành phố cần nhân viên chúng   hỗ trợ, đây chính là chuyện nên ." Xưởng trưởng Tiêu lập tức đá chân Vương Húc Phương phía  bàn,   lành .
"Lát nữa đầu bếp Ngô  thể  theo các ông."
Bí thư Tiền gật đầu: "Cảm ơn."
Bí thư Tiền tất nhiên cũng  tâm tư riêng.
Vừa  ăn  miếng sủi cảo thơm ngon ngào ngạt   ông  nếm   mùi vị của quê nhà, nếu như  thể đưa vị đầu bếp Ngô  mang tới đơn vị của , về  ba bữa cơm mỗi ngày đều  thể ăn đến thư thái.
Còn xưởng trưởng Tiêu nghĩ thế nào …
Chẳng qua cũng chỉ là một xưởng trưởng quốc doanh  trấn mà thôi, ông  cũng chẳng thèm để ý đến cảm nhận của  .
Đầu bếp Ngô nào nghĩ đến chính   một chuyến   mà  còn   phần công việc  đến thế. Ông  cô đơn lẻ bóng, cũng  cần yêu cầu giải thích với ai, chuyện    ông  vui mừng khôn xiết lập tức đáp ứng ngay, cùng bí thư Tiền rời .
Con  hướng về chỗ cao, dòng nước chảy về nơi thấp, đầu bếp Ngô yên tâm thoải mái rời khỏi, lúc rời  cũng chẳng thèm chào hỏi ai.
Chờ đến khi   tan hết,Vương Húc Phương tức giận sắc mặt đều  đổi.
"Lão già    ỷ  việc  là lãnh đạo ? Còn tuỳ tiện   đạo lý như  đưa đầu bếp của đơn vị chúng  , một chút cũng  hợp quy tắc!"
Tiêu Tiểu Phượng cũng  nghĩ tới tình thế sẽ phát triển thành thế , trong lòng cô  tràn đầy kinh ngạc, nhưng nghĩ tới   còn chiếm  hời cho đầu bếp Ngô nên trong lòng cũng  còn nhiều khó chịu như .