Bí thư Tiền vươn đũa gắp một cái bánh bao: " sẽ thử món ."
Vừa cắn một miếng, ông   sững .
"Thế nào?" Xưởng trưởng Tiêu  ông  đầy mong đợi nhưng thấy biểu hiện khác lạ của ông ,  khỏi lo lắng hỏi.
"Ăn  ngon ?"
"Ngon quá, ngon quá." Bí thư Tiền hào hứng .
Để giảm giá thành, chiếc bánh bao  nhân thịt mà kết hợp giữa rau xanh và đậu phụ tạo cho ông  một vị thịt đậm đà.
Khi còn nhỏ bí thư Tiền sinh  ở miền Bắc, thứ mà ông  nhớ nhất là bánh bao, nhưng  già của ông  mất sớm, nhiều năm qua ông   còn  ăn bánh bao hợp khẩu vị nữa.
Đối với một  xa quê, thức ăn mang nặng hương vị quê hương và là kỷ niệm  về tuổi thơ, bí thư Tiền hết lời khen ngợi, cả đĩa bánh bao gần như cạn sạch đáy.
 lúc , Chu Tú Tú bưng một cái đĩa nhỏ  tới: "Xưởng trưởng Tiêu, nước sốt  nên ăn với bánh bao khô."
Tiêu Kiến Tân là một  tinh ranh, chỉ cần  vẻ mặt của bí thư Tiền là  thể   chiếc bánh bao  chiếm  cảm tình của ông , lúc  Chu Tú Tú đang cầm đĩa với nụ  hạnh phúc  mặt: "Được ,  lắm, đặt xuống ."
"Ăn với cái  ?" Sau khi  nước sốt, bí thư Tiền kỳ lạ hỏi.
Chu Tú Tú gật đầu: "Nước sốt   pha chế đặc biệt. Bánh bao vốn dĩ ăn nhạt, nhưng ăn  chỉ thấy no bụng. Sau khi nhúng  món , mùi vị sẽ đậm đà hơn."
"Đây là loại hương vị phong phú nào ?" Bí thư Tiền tò mò.
Chu Tú Tú  nhẹ, đây là mấu chốt của vấn đề,  đây cô  giỏi  văn án đồ ăn ngon, bây giờ vấn đề nhỏ   thể  khó cô ?
Cô suy nghĩ một hồi  thản nhiên giới thiệu nước sốt.
Nghe Chu Tú Tú  như , Tiêu Tiểu Phượng  sang một bên, cắn đũa  cô.
Cách đó  xa, một nữ nhân viên hạ giọng : "Không  cô  đầu bếp  là  nhà quê ? Cô  ăn   khéo léo và phóng khoáng."
Khuôn mặt của Tiêu Tiểu Phượng càng thêm khó coi.
DTV
Phải, cô   thừa nhận rằng Chu Tú Tú thành công hơn những gì cô  tưởng tượng. Bí thư Tiền trông  vẻ dễ gần, nhưng sự kiêu ngạo  bộc lộ từ tận đáy cơ thể. Khi đối mặt với ông , Chu Tú Tú thực sự  thoải mái, giọng điệu  khiêm tốn cũng  kiêu ngạo, tư thế đó, thật giống một   văn hóa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-98.html.]
"Được đó." Bí thư Tiền  Chu Tú Tú  lời tán thành,  mặt nở nụ : "Cô  tất cả các món ăn  bàn  ?"
Chu Tú Tú mỉm  và định trả lời thì đột nhiên Tiêu Tiểu Phượng : "Tất nhiên là , cô  chỉ là một trợ thủ. Chúng  còn  một đầu bếp ở phía  bếp, đầu bếp Ngô,    những món ăn ."
Tiêu Tiểu Phượng   để Chu Tú Tú chiếm lấy ánh đèn sân khấu,  khi cô   xong, vẻ mặt của Tiêu Kiến Tân  đổi.
 lúc , thật khó để ông   thể chen ngang  con gái .
Vốn dĩ chỉ là đầu bếp thì sẽ  ai quan tâm, chỉ cần Chu Tú Tú  vạch trần chuyện  là .
Không ngờ, bí thư Tiền   quan tâm đến  nấu ăn : "Đầu bếp Ngô?"
Ông   với Tiêu Tiểu Phượng: "Đi mời ông  tới đây,   hỏi ông  một  câu hỏi."
Lời  dứt, Tiêu Kiến Tân lập tức toát mồ hôi lạnh.
Nguy ,   đồ ăn  bàn   vấn đề gì chứ, khiến bí thư mất hứng ?
Lời của Tiêu Tiểu Phượng   , hiện tại cũng chỉ  thể mời đầu bếp Ngô tới.
Nhìn bóng dáng con gái  rời , sắc mặt của Tiêu Kiến Tân và Vương Húc Phương càng  hổ, cũng   nên  cái gì mới .
Chú Tú Tú thấy   việc của  nữa nên xoay  chậm chạp rời .
Bí thư Tiền vẫn còn đang ăn sủi cảo, ông  ăn uống nhiều cứ một miếng  ăn tiếp một miếng, ăn đến cảm thấy mỹ mãn còn  ngừng gật đầu khen ngợi.
Tiêu Tiểu Phượng  đến  bếp truyền lời   cho đầu bếp Ngô.
Trù nghệ của bản   lãnh đạo thưởng thức vốn là chuyện vui vẻ, khoé miệng đầu bếp Ngô vẫn còn treo ở  mặt. Đột nhiên   thấy Tiêu Tiểu Phượng  lãnh đạo hợp ý nhất chính là một bàn sủi cảo .
"Sủi cảo? Là con nhóc nông thôn   mà  liên quan gì đến ." Sắc mặt đầu bếp Ngô trầm xuống: "Bảo con nhóc đó tự mà ,   ."
"Đầu bếp Ngô, ông cũng thật là." Tiêu Tiểu Phượng  vui mà liếc mắt  ông : "Chu Tú Tú  cũng chỉ  mấy chuyện vụn vặt. Hiện tại lãnh đạo chủ yếu là  điểm danh khen ngợi ông, nếu như ông   chẳng lẽ định để cô  lên mặt ."
Đầu bếp Ngô im lặng.
Trước  tất cả chuyện ở  bếp xưởng chế biến thịt đều là do ông  định đoạt, nhưng gần đây  khi Chu Tú Tú đến tất cả  còn giống như . Cô để ý sắp xếp phòng bếp gọn gàng ngăn nắp, mấy  trẻ tuổi  cái gì  hiểu đều chạy tới hỏi cô,    xem ông  còn đang tồn tại.