"Đi lên một chút nữa, dồn trọng lượng cơ thể lên tay và đẩy chân trái lên." Bùi Hi Bình nghiêm nghị .
"    nữa." Cả  Chu Tú Tú đầy mồ hôi, ngón tay  chút buông lỏng,  định ngã xuống,  chân đột nhiên  điểm chống đỡ.
Cô mở to mắt, mừng rỡ : " tìm thấy !"
Giọng điệu của cô tràn đầy vui sướng, cơ thể giống như  sức mạnh,  khi chân trái  chỗ dựa, cô mới thở phào nhẹ nhõm  dần dần tìm  đường  cho .
Chân  bước chậm và chính xác đến một trong các bậc của thang.
"Làm  lắm nhưng đừng xem nhẹ." Giọng điệu của Bùi Hi Bình  bình tĩnh, nhưng khóe miệng  chậm rãi nhếch lên.
"Từ từ  xuống, đừng sợ,  sẽ đón cô."
Chu Tú Tú gật đầu, dùng cả tay và chân, từ từ di chuyển xuống với tốc độ rùa bò.
Thật là một quyết định ngu ngốc khi leo lên những bậc thang trong bóng tối, giờ đây cô đang  trả giá cho những điều ngu ngốc mà   .
Không  trải qua bao lâu, cô càng ngày càng gần mặt đất, Chu Tú Tú hít một  thật sâu bước lên bậc cuối cùng của bậc thang.
Thời điểm chân sắp tiếp đất, Chu Tú Tú nhắm mắt thở dài nhẹ nhõm một .
Tuy nhiên, khi cô đặt chân trái xuống đất, chân cô trở nên yếu ớt.
"Đồng chí Chu!" Bùi Hi Bình đỡ lấy cô bằng cả hai tay.
Cô vẫn còn đang bàng hoàng   vẻ  sợ hãi,  hàng lông mi dài của cô  rơi lệ, cả khuôn mặt trắng bệch một cách đáng ngạc nhiên.
Nhìn cô như , đôi lông mày sắc bén của  khẽ co giật, trong mắt hiện lên vẻ tìm tòi nghiên cứu.
Khuôn mặt   vẻ quen thuộc, nhưng cũng  xa lạ.
Anh  thể nghĩ sâu về nó, khi nghĩ về nó đầu của   đau  gì sánh .
DTV
Cánh tay của  cường tráng mạnh mẽ, đường nét  khuôn mặt cứng rắn của  hiện rõ trong tầm mắt.
Vòng tay ấm áp và mạnh mẽ  khiến Chu Tú Tú kinh ngạc,  đây cô  từng tiếp xúc gần gũi với một  đàn ông như , nhịp tim đột nhiên tăng nhanh.
Khi cô  hồn, Chu Tú Tú giật  đang định lùi , nhưng đúng lúc  một giọng hỏi sắc bén từ bên ngoài truyền đến: "Hai  đang  gì ?"
Hai má Tiêu Tiểu Phượng đỏ bừng vì tức giận, cô  bước nhanh tới, thái độ giống như đang hỏi tội.
Chu Tú Tú lập tức lùi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-96.html.]
Bùi Hi Bình  lời xin : " xin , mạo phạm."
"Cảm ơn." Chu Tú Tú chỉ  Tiêu Tiểu Phượng đang hung hăng  : "Hình như  yêu của  hiểu lầm, để  giải thích cho cô .”
“Không   yêu, chúng  chỉ là đồng nghiệp." Bùi Hi Bình nhẹ nhàng ,  đó   đầu  Tiêu Tiểu Phượng.
"Tại  đột nhiên cửa phòng bếp   khóa?"
Khu nhân viên của nhà máy thịt ở bên cạnh,  bữa tối, Tiêu Tiểu Phượng đang  đến nhà ăn dùng bữa,   thấy tiếng  ở phòng bếp ,  ngờ cô    thấy  cánh cửa nhà bếp mở rộng, Chu Tú Tú…
Chu Tú Tú ôm Bùi Hi Bình!
Tiêu Tiểu Phượng tức giận đến mờ mắt, từ trong miệng cô  thốt  những câu nghi vấn, nhưng mặt Bùi Hi Bình  chút  đổi, thậm chí còn cố ý giải thích bọn họ chỉ là đồng nghiệp.
Cô  tức đến mức thở    nhưng cô  cũng   quyền trách cứ, đành  trả lời câu hỏi của Bùi Hi Bình: "Chắc khóa cửa  hỏng ."
Bùi Hi Bình thản nhiên  với Chu Tú Tú: "Có   đưa cô về ký túc xá ?"
"Không cần, chiều nay    cho  địa chỉ ,  tự ."
Sợ  phiền họ, Chu Tú Tú rời  .
Vừa , hai mắt Tiêu Tiểu Phượng lập tức đỏ lên: "Cô  là một  , hai  cô nam quả nữ ở cùng một chỗ cũng  sợ  khác chê ."
Bùi Hi Bình cau mày: "Nếu   trèo lên cầu thang suýt nữa thì ngã xuống chẳng lẽ   giúp đỡ?"
Nghe , Tiêu Tiểu Phượng thở phào nhẹ nhõm, vội vàng tiến  gần , vẻ mặt cô  tràn đầy hi vọng: "Vậy ý của  là,    ấn tượng  với cô  ?"
Bùi Hi Bình lùi  một bước, mặt  tối , giọng điệu nghiêm túc: "Đồng chí Chu   gia đình, cô  những lời linh tinh,  từng nghĩ xem sẽ mang  những ảnh hưởng gì cho  khác ?"
Sắc mặt Tiêu Tiểu Phượng ngưng trọng, cô  bối rối cúi đầu. Cô  thật sự  ngờ ở đây chỉ  hai  bọn họ mà  còn bảo vệ Chu Tú Tú.
Bùi Hi Bình  kiểm tra khóa cửa của nhà bếp.
Chìa khóa  đưa  lỗ khóa chuyển động như bình thường,     hỏng.
Quay đầu ,  trầm giọng hỏi: "Sao đột nhiên cô  ở đây?"
"…"
"Nhà ăn chỉ  ba cái chìa khóa, một cái treo  cửa kho hàng, cái  ở chỗ cô."
Bình thường  một ông bảo vệ ở cửa đơn vị  an , cho nên phòng bếp  của nhà ăn  bao giờ khóa cửa. Hôm nay đột nhiên xảy  chuyện ,   Tiêu Tiểu Phượng  dạo  bữa tối, nguyên nhân và kết quả trong việc  rõ rành rành.