Chu Tú Tú sợ hãi  bỏ chạy, nhưng đáp  cô vẫn là bầu  khí vắng vẻ lạnh tanh. Trong khoảnh khắc đó, trái tim cô như  thứ gì đó nắm chặt.
Cô dùng sức mở tay nắm cửa, cao giọng: "Có ai ? Cửa khóa !"
 dù cô  hét lên thế nào thì cánh cửa vẫn đóng chặt.
Thật lâu , lý trí của cô cũng dần dần trở , cô đoán rằng đêm nay cô sẽ  thể thoát  .
Ở đây một đêm, cô nên  gì bây giờ?
Phòng bếp dùng than tổ ong, nếu nó  châm lửa thì sẽ  một chút ánh sáng.
 Chu Tú Tú  bao giờ  những việc như đốt lửa và thêm than, nhà bếp đóng chặt, thậm chí   chỗ để thông gió, nếu    thì sẽ  nguy hiểm.
Do dự hồi lâu, Chu Tú Tú quyết định mở cửa sổ .
Cửa sổ  mái nhà  một cái thang, trái tim Chu Tú Tú treo lên. Cô lấy hết can đảm giữ hai bên, từ từ leo lên.
Trong bếp tối đến nỗi mỗi khi bước lên cô đều đang thử vận may, nhưng Chu Tú Tú  thể  yên chờ chết. Cô lên tinh thần và  chằm chằm  hướng của cửa sổ.
Chỉ cần mở cửa sổ, ánh trăng chiếu ,  đó sẽ  đáng sợ như .
Giày vải rách giẫm lên bậc thang, mỗi bước đều khó khăn, cuối cùng khi cô leo lên đến đỉnh, trán Chu Tú Tú  lấm tấm mồ hôi.
Cô đưa tay , cách cửa sổ vẫn còn  cách, ngón chân  nhón lên, thang đung đưa dữ dội.
Chu Tú Tú kêu lên,  thể lung lay sắp đổ, bên cạnh   chỗ nào nắm tay, cô gấp đến mức sắp ,   thể quan tâm đêm tối  bao nhiêu đáng sợ.
Cô  thể kiên trì  nữa, cô  thể  lên   xuống , hai chân cô bắt đầu nhũn .
Tim đập dữ dội, Chu Tú Tú  xuống, hít một  thật sâu.
Quá cao.
Ngã xuống,  thể bé nhỏ   thể nào chịu .
Lẽ nào là đang tìm đường chết?
Chu Tú Tú    nước mắt, trong phút chốc tất cả dũng khí đều biến mất  còn thấy tăm .
Nỗi sợ hãi khi  ở một môi trường xa lạ, những biến cố cô gặp  những ngày qua, thuyết phục chính  hai bàn tay trắng vượt qua gian khổ... Ở  cấp độ, cô đều nghiến răng nghiến lợi vượt qua nhưng  lúc , cô cô đơn, bất lực và cảm giác sợ hãi khiến Chu Tú Tú cảm thấy vô lực.
Bất giác, cô bật .
Bùi Hi Bình  thói quen ở  tăng ca,  chuẩn  hồ sơ cho ngày hôm .
Vừa   ngang qua căn tin,  thấy bên trong  tiếng động nhỏ. Anh tưởng là  trộm nhưng  ngờ  tìm  chìa khóa mở cửa,   thấy Chu Tú Tú.
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-95.html.]
Chu Tú Tú rũ mắt , định đưa tay  lau nước mắt nhưng tay cô nắm chặt lấy tay vịn thang khiến cô   tay.
Cô  đến tủi , lặng lẽ, nước mắt rơi từng giọt,  lên ánh sáng yếu ớt xuyên qua khe nứt của cửa sổ  mái nhà.
Dưới ánh trăng mờ ảo, cô chịu đựng và kiên cường.
Cũng giống như  đầu tiên  thấy cô, trong tình huống hốt hoảng cô vẫn còn duy trì  thể diện của .
"Đứng yên đừng nhúc nhích, giữ thăng bằng."
Giọng  trầm ấm của Bùi Hi Bình đặc biệt dễ chịu trong  cảnh tối tăm , Chu Tú Tú ngây ngẩn cả .
Lúc , rõ ràng còn  !
Chu Tú Tú vui mừng khôn xiết, cô lấy   tinh thần nhưng  bước nhầm. Cô hét lên, hai tay giữ c.h.ặ.t đ.ầ.u thang.
"Đừng sợ." Bùi Hi Bình bình tĩnh nhắc nhở, dáng   mạnh mẽ,  nhanh chóng chạy đến bên cạnh cầu thang.
Tay cầu thang chịu trọng lượng của Chu Tú Tú, hai tay cô nắm chặt, đầu ngón tay trắng bệch, giọng  nức nở: "Bây giờ  nên  gì?"
Thang quá cao, phòng bếp   ánh sáng, bây giờ để cô nhảy xuống,  thể   bắt .
Dù đưa  quyết định nào thì lấy an   điều kiện tiên quyết đều là mạo hiểm.
Bùi Hi Bình trầm tư một lúc  hạ giọng: "Để chân trái dịch sang một bên ."
Hiện tại Chu Tú Tú   khả năng suy nghĩ độc lập, cô sợ tới mức cái gì cũng  , cô hoảng sợ động chân trái, tìm điểm tựa.
 cô thật sự  còn sức lực, đầu ngón tay đau đến mức   của , cô  lập tức buông .
"Bên trái... Ừ, xa hơn một chút." Anh bình tĩnh , đôi mắt đen láy  động tác của cô, lông mày khẽ co giật.
"Không  phân tán lực chú ý, nếu hai tay  chịu  thì ngã xuống sẽ  đến bệnh viện."
Lời  thật phũ phàng nhưng   tình hình thực tế.
Chu Tú Tú sợ tới mức mím môi, ngẩng đầu  hai tay, nghiến răng nghiến lợi.
Thời gian trôi qua, cô kiên trì,  động viên, mỗi một tấc động tác giống như đang tìm kiếm một tia hy vọng.
 luôn thất vọng.
Bùi Hi Bình ngửa mặt  cô.
Thể lực  tiêu hao, sắc mặt Chu Tú Tú càng ngày càng tái nhợt, cô nghiến răng nghiến lợi, trong mắt lóe lên một giọt nước mắt, cô vẫn  chịu nhận thua.