“Cô  đúng, chúng   thể  chủ bản  .”
Ánh mắt Trần Thục Nhã sáng lên: “Nói như  là cô chấp nhận ?”
Chu Tú Tú trịnh trọng gật đầu   dậy.
Nhìn dáng vẻ mặc cho  phận  của Chu Tú Tú, Trần Thục Nhã nhắm mắt , thở dài.
Chỉ cần sự việc  kết thúc,  chuyện sẽ trở  vết tích trong sách, cô  vẫn  thể yên tâm là một thanh niên  học thức, dùng Trần Kiến Thiết để khiến Vương Lập Khánh yêu cô .
“Bí thư chi bộ, đại đội trưởng, chủ nhiệm…” Trần Thục Nhã lên tiếng,  : “  thuyết phục Tú.”
Vài cán bộ thôn  thấy lời cô  , lập tức dừng , căn phòng   vốn vẫn ồn ào trở nên yên tĩnh.
Ánh mắt của   đều  mặt Chu Tú Tú.
Cô đồng ý tái giá ?
Mọi  đều chú ý Chu Tú Tú.
Trần Kiến Thiết   tuy buồn bực vì lòng tự trọng của . Thấy Chu Tú Tú cuối cùng cũng đồng ý, giọng điệu cũng khá lên: “Tú, em nghĩ thế nào?”
Chu Tú Tú  đến  mặt  , xòe tay : “Vừa      mang theo thư tình ? Lấy  đây.”
Cuối cùng cô  cũng đối xử  với , Trần Kiến Thiết  quan tâm mà lo sợ, lập tức lấy ở trong túi  bức thư tình bằng cả hai tay.
Trần Thục Nhã như  sét đánh, cô  mở to mắt và sững  tại chỗ.
Không   dặn dò mấy trăm  là  bày thư tình   ?
Chu Tú Tú lấy thư tình đưa cho bí thư chi bộ: “Bí thư chi bộ, ông  xem.”
Bức thư tình  gấp gọn gàng, nét chữ  , nội dung bên trong  tinh tế, đơn giản là  hết tâm sự, cũng lộ  tình cảm của  con gái thẹn thùng.
Tính cách Giang Quốc Phương kiên cường, khi  thấy bức thư , ông  cảm thấy  chút  hổ, đưa nó cho chủ nhiệm Liên đoàn phụ nữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-64-mot-ben-tinh-nguyen-8.html.]
Chủ nhiệm Liên đoàn phụ nữ vội vàng  lướt qua,  vui : “Đồng chí Chu, nếu cô quyết định tái hôn , tại    ầm ĩ lên như ? Mỗi  chúng  đều  quỹ thời gian quý báu, vẫn nên dành thời gian để  việc chăm chỉ và cống hiến cho đội sản xuất!”
Trương Liên Hoa nghiến răng nghiến lợi: “Con khốn.”
Dẫu    Chu Tú Tú còn cứu cô , Bùi Trung Hà kéo cánh tay Trương Liên Hoa: “Mẹ, đừng  khó  như .”
Mẹ Trần thấy tình thế đối với  ngày càng  lợi, rốt cuộc  lòng : “Nhìn , đây mà là một bên tình nguyện ? Mọi   vội vàng kết luận !”
DTV
Sắc mặt bí thư Giang cứng đờ,  đó ông  còn vì Chu Tú Tú mà   ít lời, chẳng  bây giờ  vả mặt ?
Mọi chuyện dường như   kết luận, một  cán bộ thôn cũng lười   thêm  câu nào nữa, xua tay để họ tự giải quyết.
Khi họ chuẩn  rời , Chu Tú Tú chậm rãi .
“  xin  vì   chậm trễ thời gian quý giá của  .  vốn dĩ   riêng với đồng chí Trần Thục Nhã về vấn đề , nhưng bây giờ rắc rối lớn ,  chỉ  thể  thật. Bức thư tình là do Trần Thục Nhã ,  kết hôn với đồng chí Trần Kiến Thiết cũng là thanh niên trí thức Trần.”
Ngừng một chút, cô bất lực liếc  Trần Thục Nhã đang tái mặt: “Trần Thục Nhã,  chuyện cô   cho rõ ràng. Chẳng    đều hiểu lầm đấy ,  ảnh hưởng  .”
Lời  dứt, nó giống như một tảng đá ném xuống mặt hồ phẳng lặng, tạo  một vùng biển bão tố.
Trần Kiến Thiết  thể ngờ tới  chuyện phát triển đến mức ,   ngây ngẩn  Trần Thục Nhã.
Đây là thanh niên trí thức Trần ? Làm gì  chuyện  ở thành phố  điều kiện  như   thể  mắt   chứ?
“  !” Trần Thục Nhã lo lắng, giải thích với đôi mắt đỏ hoe.
Chỉ là trận vùng vẫy    vô ích, Chu Tú Tú  đầu   với Vương Lập Khánh: “Thanh niên trí thức Vương,  đây thanh niên trí thức Trần cũng  cho  một bức thư tình đúng ? Làm phiền  chạy một chuyến trở về chỗ ở của thanh niên trí thức lấy bức thư tình mà cô   cho  mang tới đây, để   cùng so sánh và đối chiếu.”
Bùi Trung Hà vốn đang hóng hớt, sắc mặt đột nhiên  đổi: “Chị  cái gì?”
Vương Lập Khánh lập tức giải thích: “Cô   thư cho , nhưng  phớt lờ cô .”
Chu Tú Tú mỉm : “À đúng , thanh niên trí thức Vương , lúc   về lấy thư thì tiện thể  quanh quanh một vòng gọi  rể  qua đây với nhé. Nghe  thanh niên trí thức Trần hứa sẽ trở thành đối tượng của  , thời khắc vinh quang  cũng  để    thơm lây chút, nhất định đừng để  bỏ  đó.”