Trần Thục Nhã sững sờ tại chỗ, cô  vẫn  lấy   tinh thần.
Cô  từng là Chu Tú Tú,  bao lâu  khi tái sinh kiếp , cô  khoác lên   xác của nữ chính nguyên tác.
 đó   là  của cô , ai  khiến ngày hôm đó cô  thức dậy và phát hiện   là nhân vật trong sách?
Cô  tức giận,  cam lòng, nghĩ đến bản   nữ phụ vận mệnh bi thảm càng cảm thấy tủi  nhưng     thế nào để  đổi.
Cũng may trời  tuyệt đường , hôm đó cô  đang  chuyện với bà mối  gầm cầu về chuyện tái hôn   thấy sơ qua nữ chính.
Nữ chính đang mò mẫm trong đầm lầy,   đang tìm cái gì, cứ  thẳng  đó,  đó chính mắt cô   thấy nữ chính  trượt chân, ngả    và đập đầu  tảng đá.
Một giọng  trong tâm trí  với cô  rằng cô   thể thỏa thuận với ma quỷ, chỉ cần cô  hy sinh cuộc sống hạnh phúc của hai đứa con, cô   thể bỏ mặc nó và xuyên thành Trần Thục Nhã.
Hai đứa nhỏ là cái thá gì? Cô   quan tâm chút nào.
Cô  thầm đồng ý thỏa thuận trong lòng, nhắm mắt , bất tỉnh.
Khi tỉnh dậy một  nữa, cô   ở trường học và trở thành Trần Thục Nhã.
Sau khi trở thành Trần Thục Nhã, cô   còn   chồng và chị chồng coi thường,  còn  quan tâm đến sự sống c.h.ế.t của hai đứa con.
Cô  thích thú với những ánh mắt dịu dàng  thể rời mà đàn ông  cô , và chính cô  cũng đang cố gắng leo lên  thông qua bọn họ.
Cô  tin chính   .
Mặc dù hiện tại  Chu Tú Tú nhận , nhưng  vấn đề gì ?
Cô   trở thành nữ chính,  ai  thể tước bỏ  phận !
Nghĩ đến đây, Trần Thục Nhã bình tĩnh , bước từng bước nhỏ, lao  sông.
DTV
…
Chu Tú Tú  ở ngôi làng   vài ngày, cũng tìm   phương hướng, lúc  cô chạy về phía con sông, cảnh tượng Bùi Trung Hà rơi xuống sông trong cuốn sách hiện lên trong tâm trí cô.
 là mùa hè oi bức, Bùi Trung Hà yêu cái , quần áo cô  mặc đều là vải mua từ thị trấn về, áo sơ mi trắng bó sát , nhưng  rơi xuống nước,  thời điểm  cứu lên, đều   khác  thấy hết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-57-mot-ben-tinh-nguyen-1.html.]
Nếu ở những thế hệ ,   mặc ít quần áo hơn cô  để  bơi thì cũng chẳng là gì, nhưng đây là  những năm 1970, còn là thôn Thứu Sơn lạc hậu!
Những lời khạc nhổ của  dân  dìm cô  c.h.ế.t đuối, hầu hết đều là những lời mỉa mai,  một ai thông cảm cho cô .
Càng về , tin đồn càng trở nên phiến diện, thậm chí còn vu khống khiến cô  mất  sự trong trắng.
Thanh danh của Bùi Trung Hà   sụp đổ, nhưng Vương Lập Khánh  quan tâm,  sẵn sàng bảo vệ và kết hôn với cô .
Giết  và vạch trần, Bùi Trung Hà  chê  chỉ trích,   khác buộc tội đùa cợt đến nỗi mặc cảm tự ti  hòa  m.á.u thịt của cô. Vì   liên lụy Vương Lập Khánh, cô  tùy tiện gả cho   cứu .
Lúc  đến đoạn , Chu Tú Tú tức giận đến mức  nhảy  sách mắng nhiếc lũ dân làng ngu dốt .
Không ngờ bây giờ cô xuyên  thật.
“Nhanh  xem, con gái thứ hai nhà họ Bùi  rớt xuống sông!”
“Mao La Tử    cô  mặc áo sơ mi màu trắng! Nếu như rơi xuống nước thì quần áo sẽ như thế nào!”
“Đừng  đến bộ quần áo trông như thế nào,  xem khuôn mặt của cô  trông như thế nào chứ!”
“Còn  thể như thế nào, da mặt nhợt nhạt trông thiếu sức sống lắm!”
Một trận bước chân vội vã truyền đến, tốp năm tốp ba  đều chạy hướng bờ sông.
Bờ sông náo nhiệt lạ thường, Bùi Trung Hà trượt chân rơi xuống sông đúng là một đề tài để tranh luận,   xúm quanh,   ý  thì hô hoán kêu  nhảy xuống cứu cô , trong thời gian ngắn  trở nên ầm ĩ vô cùng.
Bùi Trung Hà  sặc vài ngụm nước,   liều mạng vùng vẫy, tóc bết   trán,  là chật vật.
Cô    bơi, thấy xung quanh   nhiều  nên vùng vẫy kêu cứu, cô   để ý  bao nhiêu đàn ông đang  chằm chằm  .
Bùi Trung Hà  dáng  đẫy đà, làn da cũng trắng trẻo, bình thường là một  phụ nữ mạnh mẽ, nhưng giờ  yếu ớt kêu cứu khiến nhiều   thèm thuồng  thôi.
“Ai sẽ  tay cứu cô ?”
“Ai dám cứu cô ? Nếu cô  ăn vạ bắt   chịu trách nhiệm thì ? Anh  nguyện ý lấy cô  về  vợ ?”
Ngay  khi cô  giải cứu, cô    chằm chằm, và bản  cô   sống.