Thông báo
MonkeyD đã mở lại tính năng “Donate”. Các team có thể vào mục “Thông tin” để chủ động bật hoặc tắt tính năng này.

Bá Chủ Mỹ Thực Nuôi Con - Chương 41:Việc này có thể thành 3

Cập nhật lúc: 2025-09-18 23:08:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô cắt hạt bắp ngay ngắn gọn gàng, chặt lõi hạt thừa thành mấy khúc, đặt chung trong đĩa, thứ nhất vì để chặn miệng cụ nhà, thứ hai tăng thêm một chút mùi vị tươi mát của bắp.

Quả nhiên, Giang Quốc Phương thực sự khen ngon dứt miệng: “Ngon! Rất ngon!”

Nhạc Hoa Bình nấu ăn hơn nửa cuộc đời, dù cảm thấy món ăn nấu mới lạ, nhưng trong lòng phục. Chẳng qua là bắp thôi, còn thể nấu hoa ư?

khi chị giơ đũa gắp một miếng, sửng sốt.

Hạt bắp xào thơm giòn, vị so với luộc thông thường khác , rõ ràng món thịt, nhưng cứ khiến nếm mùi vị lạ thường, ăn một miếng , căn bản cách nào dừng .

Chu Tú Tú thấy chị thích, lập tức múc một muỗng lớn hạt bắp từ trong đĩa nhỏ bỏ đĩa Nhạc Hoa Bình: “Chủ nhiệm, chị ăn nhiều chút nha!”

“Cô khách sáo .” Nhạc Hoa Bình mỉm ngại ngùng: “Thật thơm.”

Người nhà họ Bùi đều hiểu, Chu Tú Tú ủ rũ đột nhiên trở thành chủ nhà , cô ở bàn cơm trò chuyện vui vẻ với hai vị cán bộ thôn, ngữ điệu khéo léo, tiến lùi, khác với dáng vẻ yếu đuối và lầm lì đây.

Rốt cuộc xảy chuyện gì?

bọn họ cũng nghĩ nhiều, vì đồ ăn bàn quá ngon, ngay cả thịt tươi trong ngày tết cũng mùi vị như thế ! Lúc ăn nhanh lên, thì sẽ cán bộ thôn ăn hết!

Bánh kếp khoai lang gói vô cùng chặt, lớn thể ăn hai cái, trẻ nhỏ mỗi đứa một cái. Tiểu Niên và Tiểu Uyển cầm bánh kếp, chậm rãi nhai nuốt, sợ ăn nhanh quá, sẽ ăn món bánh kếp ngon như nữa.

Ăn cơm một lúc, đều ăn no , nhưng ăn vẫn đủ.

Nhìn thấy hai vị cán bộ thôn thỏa mãn, Chu Tú Tú đang suy nghĩ nhiệm vụ của hệ thống, trong nhà ăn cơm cô nấu, nhưng ai nấy đều lương tâm, ngay cả một nụ cũng cho cô.

Bữa cơm nấu vì bí thư Giang, tiện thể để bọn họ ăn cũng , nhưng nếu nhiệm vụ thành, cô còn cách nào nấu món thịt như hứa với hai đứa nhỏ .

DTV

Vì thế Chu Tú Tú liếc Đổng Đại Phi đang tích cực l.i.ế.m đĩa: “Đại Phi, cháu ăn no ?”

Đổng Đại Phi thở dài, gật đầu, dám. Dù hôm nay mới gây họa, về điều, vẫn một chút!

Cuối cùng, khổ sở lắc đầu.

Chu Tú Tú mỉm dậy, đến nhà bếp, lúc trong tay còn cầm theo một cái bánh khoai lang gạo nếp: “Mợ cháu đang tuổi lớn, ăn nhiều một chút, cầm lấy ăn .”

Đổng Đại Phi mừng rỡ, lập tưa tay nhận lấy, há miệng cắn mạnh một cái, nở nụ thỏa mãn.

Bí thư thôn và chủ nhiệm Liên đoàn phụ nữ liếc , trẻ tuổi thật sự thương yêu đứa nhỏ.

Ăn no căng bụng thì bắt đầu việc, hai vị cán bộ thôn khuyên nhủ một lúc, để Trương Liên Hoa buông bỏ nỗi đau, quý trọng cuộc sống hiện tại. Trương Liên Hoa như lọt trong sương mù, còn kịp phản ứng, thì thấy Chu Tú Tú tiễn bọn họ ngoài cửa.

Chu Tú Tú đoán việc thể thành công, quả thực sai, đến ngoài cửa thì thấy Giang Quốc Phương nghiêm túc giao nhiệm vụ: “Đồng chí Chu, ngày mai cháu cần ruộng nữa, đến nhà ăn công xã , vì nhân dân phục vụ.”

“Cảm ơn hai vị.” Chu Tú Tú cúi cảm ơn bọn họ, vẻ mặt vui mừng.

Cô đúng là từng thấy chuyện lớn, chuyện nhỏ trong nhà ăn , dù cũng nắm bắt chứ!

Cùng lúc đó, âm thanh hệ thống cũng vang lên.

[Nhiệm vụ thứ ba thành.]

[Phần thưởng gửi: 1kg thịt ba chỉ tươi.]

Chu Tú Tú càng kích động hơn.

Cuối cùng cũng sắp ăn thịt !

Chương 42 :Tâm phục khẩu phục 1

Đây là thời khắc vui vẻ nhất từ khi Chu Tú Tú đến đây.

Trước đây cô vất vả phấn đấu, coi sự nghiệp quan trọng hơn bất kì cái gì, đến thập niên bảy mươi, danh hiệu blogger ẩm thực hiển nhiên cũng gỡ xuống, nhưng cô bao giờ từ bỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-41viec-nay-co-the-thanh-3.html.]

Hôm nay bí thư thôn và chủ nhiệm Liên đoàn phụ nữ đồng ý để cô nhà ăn công xã, tương đương với khẳng định thực lực của cô, cảm giác thành tựu lâu ngày gặp .

Hệ thống gửi cho cô 1kg thịt ba chỉ, cái hiếm, chắc chắn sẽ khiến thèm chảy nước miếng. tạm thời Chu Tú Tú ý định đem thịt .

Cô với nhà hợp , dựa cái gì mời bọn họ ăn thịt? Chuyện còn suy nghĩ thêm.

Suy cho cùng, điều khiến Chu Tú Tú vui mừng nhất là tìm Tiểu Uyển về.

Niềm vui khi mất còn tìm chân thật như , khiến cô cảm thấy trái tim vô dục vô cầu của bắt đầu đập bình thường trở .

“Mẹ ơi.” Bỗng nhiên một giọng nhẹ nhàng cắt đứt mạch suy nghĩ của cô.

Chu Tú Tú cúi đầu, Tiểu Niên đang bên cạnh cô, tay nhỏ nắm chặt góc áo, dáng vẻ dè dặt.

“Tiểu Niên, con ?” Chu Tú Tú xổm xuống, dịu dàng hỏi.

Tiểu Niên chớp mắt, Chu Tú Tú chằm chằm.

Cậu bé tưởng rằng sẽ tức giận, sẽ đánh , nhưng .

“Con xin , con nên lên xe.” Giọng Tiểu Niên khẽ, dường như nghẹn trong cuống họng, hai tay nắm góc áo càng dùng sức, đầu ngón tay đều trắng bệch.

Cứu Tiểu Uyển về, ở phương diện khác mà , cũng là cứu Tiểu Niên.

Tính tình của đứa nhỏ khi lớn lên trở nên độc ác, cố chấp, nguyên nhân phần lớn là do cảm giác áy náy và hối hận bủa vây, cách nào thoát khỏi bóng ma.

Ánh mắt Chu Tú Tú càng dịu dàng hơn một chút, cô đưa tay ôm lấy Tiểu Niên.

Cái ôm của thật dịu dàng, Tiểu Niên cô ôm chặt, cả sững sờ, hai mắt thẳng cô, vẻ mặt ngơ ngác mừng rỡ.

“Tiểu Niên, con mới ba tuổi mấy, ở nhiều gia đình, những đứa trẻ nhỏ thế hiểu chuyện chút nào, một đám trong nhà vây quanh, giống như một tiểu hoàng đế.” Cô sờ sờ mái tóc mềm mại của , tiếp tục .

“Con là trai, nhưng con với em gái bằng tuổi , thể chăm sóc cho con bé ? Sau gặp rắc rối thì đến tìm , để giúp các con, ?”

Đây là đầu Tiểu Niên nhiều như .

Cậu bé mím môi, cái hiểu cái , một lúc lâu mới ngại ngùng hỏi: “Tiểu hoàng đế là cái gì ạ?”

Chu Tú Tú “phụt” một tiếng, bật , gò má nhỏ của Tiểu Niên đỏ lên.

Chu Tú Tú sờ gương mặt nhỏ nhắn của : “Thế mới giống trẻ con nè.”

Toàn bộ thôn Thứu Sơn, ai nghĩ đến chuyện ở nhà ăn công xã. Chỉ là, lúc đang hăng hái thảo luận xem việc cuối cùng sẽ rơi tay ai, bỗng nhiên phát hiện trong ruộng biến mất hai .

Một là Trần Thục Nhã, một là Chu Tú Tú.

“Thanh niên trí thức dậy ư? Không gì cả, thể sống một cuộc sống nhẹ nhàng nhất. Người thành phố đều là nuông chiều!”

“Thanh niên trí thức Trần thì thôi , bí thư bụng, thể con gái nhà việc nặng nhọc. góa phụ nhà họ Bùi dựa cái gì chứ? Chẳng lẽ chồng c.h.ế.t , cả thôn chăm sóc cô ?”

Các xã viên cứ chua ngoa, ai chịu phục, sôi nổi bàn bạc lúc tan ca đến nhà ăn ầm ĩ một trận, để bí thư thôn hồi tâm chuyển ý.

Còn phía bên , Trần Thục Nhã khó khăn lắm mới nhận cơ hội từ đầu, trong lòng vô cùng đắc ý, ánh mắt lấp lánh.

ngờ lúc phòng bếp của nhà ăn, cô thấy một bóng dáng.

Vẻ mặt Trần Thục Nhã cứng đờ, một lúc lâu mới : “Đồng… đồng chí Chu, tới đây?”

Chu Tú Tú đang chuẩn nguyên liệu.

 

Loading...