Tăng Tương đang nắm tay cha  , trong khi Tăng Kim Sinh và Lữ Tuyết Khiết mỗi  ôm một đứa trẻ, họ  động tác “mời”. Họ chậm rãi  theo  khi gia đình họ Chu bước đến bàn chính.
Trước khi nghi thức bắt đầu, đôi vợ chồng già vẫn còn một chút lo lắng nên  đến chỉnh  tóc cho Chu Tú Tú và sửa sang  quần áo cho Bùi Hi Bình.
Chu Tú Tú  nhẹ : “Cám ơn cha .”
Tay Lục Tuyết Kỳ cứng đờ giữa  trung, hốc mắt  đỏ lên, Tăng Kim Sinh vui mừng  bà,  mặt nở nụ .
Một lúc  Bùi Hi Bình cũng  nhỏ: “Cha, , vất vả cho hai  .”
Lời   xong, Lữ Tuyết Khiết ngây ngẩn cả .
Anh  bao giờ gọi họ như .
Hai mắt Tăng Kim Sinh đau xót, giọng  như nghẹn : “Con ngoan, các con ngoan của .”
...
Khi bắt đầu buổi lễ,  sự chú ý của tất cả các khách mời, Chu Tú Tú nắm tay Bùi Hi Bình và chậm rãi bước đến lễ đài.
Trên lễ đài   phủ bằng vải lụa đỏ và trang trí bằng hoa, tuy  lộng lẫy như đám cưới của các thế hệ  nhưng nó  đủ tinh tế trong thời đại ngày nay .
Sau khi   lễ đài, Chu Tú Tú    đen nghịt ở phía ,  thấy nụ   mặt của họ, cô cảm giác như thể cô đang  mơ.
Trong đầu cô đột nhiệt vang lên một âm thanh.
[Ký chủ, xin hỏi cô quyết định ở  thời đại  ?]
Câu hỏi    hệ thống hỏi vô  .
Trên đời   bữa trưa nào miễn phí, lúc đầu Chu Tú Tú  thỏa thuận với hệ thống, cô giúp cái nhà   một cuộc sống ,  đó hệ thống sẽ tích điểm đầy đủ  đưa cô trở  cuộc sống ban đầu.
Lúc  Chu Tú Tú nghĩ cô sẽ tập trung  thành nhiệm vụ hệ thống  rời khỏi nơi .  dần dần, cô phát hiện    như .
Cô cũng  nhiệt tình với những nhiệm vụ do hệ thống đưa , cũng  quá mong chờ phần thưởng,  khi thực sự hòa nhập   cảnh, ý nghĩ mong     dần  cô đánh mất.
Cô   trở  căn hộ đơn lẻ lạnh lẽo nơi cô  từng ở, nơi mà  ai quan tâm cô,  ai yêu thương cô, cô  tìm  điểm cuối, cô chỉ  thể chăm chỉ  việc như một con bò già nua, cô cố gắng để tìm thấy chính  trong công việc.
Ở nơi đây, cô vẫn  thể  công việc yêu thích của ,  ấm áp vây quanh, cô  rung động nhu tình, những trải nghiệm  đối với cô thật xa lạ, nhưng cô  dần quen mất .
Đối với cô bây giờ, nơi  Bùi Hi Bình và các con, đó mới là nhà của cô.
Người quản lý khách sạn quốc doanh tìm một chiếc micro và đưa nó cho Bùi Hi Bình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-249-hoan-chinh-van.html.]
Anh cầm micro  với giọng trầm thấp mà đĩnh đạc: “Vợ  ở bên , cô   chịu đựng nhiều đau khổ và ấm ức. Có ấm ức thì đơn giản sẻ chia,  ấm ức  chẳng thể nào   với  ngoài.   giỏi ăn , hôm nay   ở đây,  hy vọng   hãy  chứng cho .”
Anh nắm tay Chu Tú Tú: “Tú Tú,  sẽ cố gắng hết sức để mãi mãi yêu em, chăm sóc em và biến em trở thành  phụ nữ hạnh phúc nhất,  vợ hạnh phúc nhất.”
Cô  mặt  và  Bùi Hi Bình.
Ánh mắt  đều là bóng dáng của cô,  mặt bao nhiêu  như , tay    thể khống chế, nhẹ nhàng vuốt ve tóc hai bên thái dương của cô, cực kỳ nâng niu.
Bất giác cô nhếch môi nở một nụ , lúc   hai nhóc tì chậm rì rì bước đến với bó hoa  tay.
Trước khi  lên,  lớn nhắc nhở chúng nó   thật chậm, đừng bao giờ để  té ngã, sẽ  dập đóa hoa. Tiểu Niên và Tiểu Uyển  lời và nghiêm túc chờ đợi, nhưng hành động của chúng nó lúc   vượt xa mong đợi của  .
Cô kiên nhẫn và yên lặng chờ đợi cho đến khi hai bóng dáng nhỏ bé cuối cùng cũng   mặt cô.
Chu Tú Tú  cúi  xuống.
Hai bàn tay nhỏ bé mũm mĩm dâng lên đóa hoa đang nở rộ tùy ý mà mỹ lệ, khi Chu Tú Tú cầm lấy, một mùi thơm thoang thoảng bay tới chóp mũi cô.
“Cảm ơn các con.” Chu Tú Tú mỉm   xổm xuống hôn nhẹ lên trán chúng nó.
Khi  dậy, Bùi Hi Bình ôm cô  lòng và đặt lên môi cô một nụ hôn.
Chu Tú Tú kinh ngạc trợn to hai mắt, đây là thập niên 70 đó,    táo bạo quá !
Tiểu Niên và Tiểu Uyển ngẩng đầu xem xét, Bùi Hi Bình một tay ôm eo Chu Tú Tú, một tay chặn đôi mắt tròn xoe tò mò của hai đứa nhỏ.
Những tràng vỗ tay như sấm cũng với những tiếng  đầy thiện ý bùng nổ từ bàn bên  sân khấu.
DTV
[Có chắc chắn hủy ràng buộc khỏi hệ thống ?]
Hệ thống  chịu từ bỏ và hỏi   nữa.
Trong lòng Chu Tú Tú  thầm: “ , hủy bỏ ràng buộc.”
Trái tim  , trái tim của cô  quyết định ở .
Điều gì sẽ xảy  tiếp theo, cô  .
 ít nhất cô tin rằng  sẽ  hối hận về quyết định của  ngày hôm nay.
Vì   xứng đáng với điều đó, và những đứa nhỏ cũng .
Cô nghĩ rằng chỉ cần họ mãi mãi bên ,  là đủ .