“Tú Tú,    bà cụ  đó đến đơn vị gây sự   là  chồng cô? Chuyện gì  xảy  thế?”
“  bà con xa ở thôn Thứu Sơn, chuyện    . Nghe  bà lão đấy là   độc ác, lúc  nhân lúc loạn lạc để ôm con trai nhà giàu , bây giờ sự thật   phơi bày, bà    kết án, sợ rằng cả đời  cũng   tù . Mọi   đứa bé trai  là ai ? Chính là đồng chí Bùi, bây giờ là sở trưởng Bùi đấy!”
Ánh mắt Tiêu Tiểu Phượng vẫn cứ u ám   chút ánh sáng,  thấy âm thanh  thì đột ngột ngẩng cổ lên, nhẹ nhàng đẩy cửa sổ .
Sau đó, cô    tường tận  chuyện từ đầu đến cuối. Bà lão độc ác  vốn   là  ruột Bùi Hi Bình, cho dù cô   đến đồn công an  loạn lên thì cũng chẳng  tác dụng gì, cùng lắm cũng chỉ là tự  tìm đường chết,   tống  ngục giam mà thôi.
Còn về phần cha  ruột Bùi Hi Bình, họ là   tiếng tăm,  chỉ cực kỳ quý trọng đứa con  mất  còn tìm    mà đối với   con dâu là Chu Tú Tú cũng yêu thương như con gái ruột.
Tiêu Tiểu Phượng  thể tin  tai , cơ thể cô  run lên, hai tay cấu chặt  khung cửa.
Ngay khoảnh khắc mắt  về phía cửa sổ, cô  trông thấy Bùi Hi Bình đang nắm tay Chu Tú Tú, trong mắt hai  tràn ngập sự vui vẻ, mà Tiểu Niên và Tiểu Uyển thì đang  bên cạnh bọn họ, trong tay mỗi đứa đều cầm một cái giỏ đan nhỏ.
Bên trong giỏ đan chứa  những túi nhỏ đựng bánh kẹo, ngay cả túi bên ngoài cũng cực kỳ  đẽ.
Mấy đứa bé  là cha  chúng sắp kết hôn nên mời các chú dì ăn kẹo cưới.
“Tú Tú, con hai  cũng  lớn  , chẳng lẽ vẫn còn  kết hôn ?” Có  hỏi.
Chu Tú Tú  : “Chúng  mới  lấy giấy đăng ký kết hôn, nhưng mà còn  tổ chức tiệc cưới.”
Nghe thấy cô  như ,   nghĩ thầm trong đầu hai  cứ chú trọng  mấy điều  , tổ chức tiệc cưới tốn kém  bao, nhưng thật  trong lòng   đều đang âm thầm ngưỡng mộ.
Chính Chu Tú Tú   ở khách sạn quốc doanh trong thành phố, tiền lương cao, hưởng chế độ , Bùi Hi Bình  ở đồn công an  trấn cũng thuận buồm xuôi gió,    đồn thổi rằng với thực lực mạnh như  của  thì thăng chức chỉ là chuyện phút mốt. Hai vợ chồng họ  vốn liếng để chú trọng đến những điều như , ai  thể buông lời chua ngoa chứ?
Bọn họ đến chuyến  là để phát kẹo cưới cho các công nhân, hiện giờ   đang vây quanh bọn họ, những lời chúc phúc và nụ  đều thật chân thành. Bọn họ cũng  và  chuyện phiếm với   mấy câu,  vội vàng rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-247.html.]
Âm thanh bên ngoài thực sự quá đỗi chói tai, Tiêu Tiểu Phượng che hai lỗ tai  , những những lời  thấu tim đó vẫn cứ như những nhát dao, hung hang róc thịt móc gan cô .
Cuối cùng cô  dứt khoát bỏ hai tay xuống, dùng ánh mắt ai oán  về phía bọn họ.
Bùi Hi Bình vẫn  tuấn như , thậm chí còn càng bản lĩnh hơn. Cô    đến Chu Tú Tú, thấy cô xinh  lạ thường, gương mặt xinh   hòa cùng với khí chất điềm tĩnh dịu dàng   cô, khiến cả  cô đều phát  ánh sáng hạnh phúc.
Mà con của bọn họ lúc    khéo  ngay bên cạnh cha  , ngẩng mặt lên,  khanh khách, dường như là nhờ ngâm trong hũ mật mà lớn lên.
Tiêu Tiểu Phượng ghen đến nỗi đỏ cả mắt, hít thở càng ngày càng gấp gáp, cô  dùng sức giữ chặt trái tim đang co rút đau đớn của  ,  xổm xuống đầy bất lực.
Nghe  đứa con của Từ Lộ Lộ   giữ  , Tiêu Kiến Tân trách cô , cũng giận chính , chạy tới chạy lui giữa trại tạm giam và bệnh viện, cả tâm hồn và thể xác đều lao lực.
Vương Húc Phương phạm tội cố ý g.i.ế.c , còn   sẽ  phán án bao nhiêu năm, nhưng  thể   là cả công việc và gia đình của cô  đều  tan nát.
Tiêu Tiểu Phượng thẫn thờ nghĩ, nếu ngày  sự cố chấp của cô  với Bùi Hi Bình  nhiều tới , nếu cô   cùng  nhiều  khiêu khích Chu Tú Tú, nếu  thì cha  cô  sẽ  cứ vì những chuyện lông gà vỏ tỏi mà cãi  mãi như thế.
Nếu  khí trong nhà từ đầu đến cuối vẫn ấm áp mỹ mãn thì  lẽ Tiêu Kiến Tân    sự nhẹ nhàng của Từ Lộ Lộ  cho rung động, tạo thành sai lầm lớn như .
Đây là tự  tự chịu ? Có lẽ là  .
Tiêu Tiểu Phượng  tự trách,  áy náy. Cô  căm hận Tiêu Kiến Tân, cũng hận Vương Húc Phương  lúc   dẫn cô    con đường đúng đắn. Trong đầu cô  rối như tơ vò, cứ thế đan xen   rối tung rối mù, cắt  đứt, càng gỡ càng rối.
Một cách chầm chậm, đầu cô  ong ong, tất cả  thứ  mắt bắt đầu trở nên mơ hồ.
DTV
Cuối cùng cô  gõ đầu  thật mạnh, hét lên tiếng thét chói tai mà ngay cả chính cô  cũng  thể khống chế, vẻ mặt dữ tợn, gần như  phát điên.